Thanh Xuân Của Anh Chỉ Có Em

Chương 26

Mọt sách

18/12/2019

Trong cái ngõ nhỏ tối mờ nào đó, xuất hiện từng tiếng "binh"," bốp", cùng với đó là tiếng la hét dữ dội.

Chỉ một lúc sau con ngõ lại trở nên im ắng trở lại, thay vào đó là tiếng khóc thút thít, làm cho người ta nổi cả da gà.

Trong cái ngõ Hạ Tâm đứng trên cao nhìn đám người dưới đất khóc lóc xin tha. Hồi nãy không phải lớn tiếng lắm sao, bây giờ thì như con thỏ đế thế này à??? Hừ.

Nhưng mà đúng lúc này, tên đại ca móc dao ra, hướng tới phía của Hạ Tâm mà đâm. Hắc đại ca ăn nói lớn tiếng từ xưa đã quen rồi, hắn làm sao chịu đựng được việc thua trong tay một cô gái nhỏ này chứ, không thể được, hắn không cam tâm.

"Cẩn thận." Một tiếng la đầy hốt hoảng vang lên.

Hạ Tâm đang quay lưng muốn đưa tay đỡ cô gái kia lên, bất ngờ cô gái kia hô lên cẩn thận rồi kéo cô qua một bên để tránh con dao kia nhưng không may cô bị con dao quẹt một đường nơi cánh tay, máu tươi lập tức nhuốm ra.

Hạ Tâm tức giận, mặc kệ cánh tay bị chảy máu, lập tức đứng thẳng dậy, đưa chân đá tên đại ca kia văng vào tường. Lập tức máu từ miệng hắn phun ra, bất tỉnh nhân sự.

Hạ Tâm nhìn qua đám người kia, mặt cô bây giờ như Tu La đụng vào chỉ có chết, nhìn thấy cái tên háo sắc vừa nãy bị cô đá cho bây giờ đang co ro, đau đớn vì nơi nào đó, cô liền một phát đưa chân đá bay tên đó vào một góc cùng với tên Hắc đại ca kia, rồi cũng bất tỉnh.

Bọn đàn em nhìn mà phát run trong lòng, mặt mũi bọn chúng bầm dập, tay chân có gãy có không gãy, thật sự rất vất vả mà di chuyển.

Thấy đại ca liều mình mà còn bị đánh bay như thế, mặc kệ thế nào, bọn chúng muốn thoát khỏi nơi đây. Bọn chúng không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa, người con gái ở trước mặt này thật quá đáng sợ.

Bọn chúng liếc nhìn nhau, rồi rón rén rời đi nhưng vẫn không quên mang theo đại ca mình và tên háo sắc ấy. Nhưng chưa kịp di chuyển đã bị âm thanh lạnh băng của cô gái dọa sợ: "Tôi đã cho các người đi rồi sao!?"

Cả đám bọn chúng sợ xanh mặt, quỳ xuống run rẩy nói: "Đại tỉ, bọn em sai rồi, bọn em không dám nữa đâu, chị tha cho bọn em đi."

Bọn chúng đường đường là bọn đầu gấu, lúc nào cũng lớn tiếng quát mắng người khác, có bao giờ bọn chúng phải cúi đầu thế này đâu, nhưng nếu không cúi đầu thì chỉ có thể bị đánh nữa mà thôi.

Bọn chúng không muốn bị đánh nữa đâu, tưởng cô gái nhỏ này dễ bắt nạt nhưng không phải vậy. Nếu biết trước thì bọn chúng đã không ngu mà dính vào rồi, biết thế đã không lôi vị đại tỷ này vào cuộc rồi, thật là một sai lầm lớn mà.



Hạ Tâm mặc kệ, ngồi xổm xuống xem vết thương của cô gái này, thật là hên, chỉ bị trầy xước nhẹ, không có gì đáng ngại cả.

Hạ Tâm nhỏ nhẹ căn dặn cô gái: "Về nhà nhớ sứt thuốc thường xuyên." Hạ Tâm lấy trong cặp ra thuốc mỡ nhét vào tay cô gái.

Cô gái không nói gì, không biết đang suy nghĩ gì mà người đơ cả ra.

Hạ Tâm quay sang chỉ chỉ một tên trong đám, hỏi: "Cô gái đó và tụi mày có quan hệ gì, sao bọn mày lại ra tay với cô ấy."

Tên vừa bị chỉ run sợ, không dám nói dối, lắp ba lắp bắp kể mọi việc cho cô nghe.

Hóa ra cô gái kia từng là đồng bọn của cái nhóm này, không biết vì lí do gì mà lại rời bỏ nhóm. Cả cái đám này sống nhờ vào việc trộm cướp, bóc lột,... nên khi cô gái này gia nhập, đã vung tiền cho bọn họ tiêu xài.

Có tiền mà, bọn chúng đâu ngu mà không nhận người vào nhóm, đã vậy còn là một cô gái xinh đẹp, lắm tiền lắm của, ai mà chả thích.

Hắc đại ca cũng vậy, bọn chúng đã nghĩ cô gái này sẽ trở thành vợ lão đại, có một người vợ giàu có thế này thì Hắc đại ca không cần lo thiếu tiền, bọn đàn em chắc chắn cũng sẽ được thơm lây.

Nào ngờ cho dù Hắc đại ca dùng bất cứ cách gì cũng không lấy lòng được cô gái này, nên nảy sinh ra ý định không tốt.

Ai biết được suy nghĩ xấu xa của hắn chưa kịp đâm chồi thì đã bị dập tắt, cô gái này muốn rời đi. Hắc đại ca lúc đầu không chịu, làm sao hắn lại muốn vứt bỏ cái máy tiếp tiền này được. Không ngờ cô gái ấy rút ra một sập tiền rồi đưa ra trước mặt hắn, tên Hắc đại ca này lại đồng ý, hắn tin rằng cho dù có thế nào cô gái ấy sẽ không bao giờ thoát khỏi hắn được, giả vừa hứa, thề thốt để cô gái tin nhưng vẫn âm thầm sai đàn em theo dõi.

Tiền xài thì cũng đến lúc hết, nhờ đồng bọn báo lại hành tung của cô gái, rồi kéo người đi đòi tiền. Chuyện lúc sau thì mọi người cũng biết rồi.

Hạ Tâm hứng thú lắng nghe, cô sờ sờ cằm xem ra cô gái này cũng là một người liều lĩnh, dám dao du với cái bọn này, nếu hôm nay cô không vô tình xuất hiện ở đây thì không biết cô gái này sẽ ra sao??

Hạ Tâm lạnh giọng hỏi: "Vậy bây giờ thế nào??"

Cả đám nhìn nhau ngơ ngác, vị Đại tỷ này hỏi gì ấy nhỉ, bây giờ thế nào là thế nào, bị đánh cho nhừ tử thế này bọn chúng biết thế nào bây giờ???

Sau một hồi ngẫm nghĩ, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng một người trong bọn chúng cũng có đứa hiểu: "Tụi em không dám gây phiền phức cho Triệu tiểu thư nữa, mong đại tỷ tha thứ cho bọn em."



Hạ Tâm nhíu mày, nhìn tên vừa mở miệng rồi nhìn một vòng xung quanh, đưa tay bẻ bẻ khớp tay kêu rơm rớp rồi nói: "Còn gì nữa không??"

Cả đám bọn chúng sợ bị quánh, dựa theo lời tên kia vừa nói mà hùa theo: "Tụi em không dám nữa, nếu có nhìn thấy hai vị tỷ tỷ bọn em sẽ đi đường vòng, sẽ không bao giờ xuất hiện trong tầm mắt hai vị tỷ tỷ."

Hạ Tâm hài lòng gật đầu: "Nhớ lấy lời tụi bây nói, đừng để tao biết tụi bây làm gì đụng đến cô ấy, nếu không đừng trách tao."

Bọn chúng nhìn thấy kết cục của đại ca mình và tên háo sắc kia nên không dám làm càn, thề thốt hứa sẽ giữ đúng lời, rồi nhanh chóng ba chân bốn cẳng rời đi.

Hạ Tâm đỡ cô gái ấy dậy, hôm nay cô đã làm anh hùng, chắc chắn sẽ nhận được sự cảm ơn và sự báo đáp nồng hậu của mĩ nhân đúng không, đúng không??

Hạ Tâm rạng rỡ cười to trong lòng, trong đầu suy nghĩ thật nhiều các cách cảm ơn, trả ơn mà cô sắp được nhận.

Nhưng mà, hành động của cô gái trước mặt này làm cho dòng suy nghĩ Hạ Tâm phải dừng hẳn.

Cô gái cảm ơn một tiếng rồi nhanh chóng rời đi, bỏ lại Hạ Tâm trong con hẽm u tối một mình.

Cám ơn vậy là xong à??

Không phải sẽ nói là lấy thân báo đáp à??

Không phải trong tiểu thuyết đều nói như vậy sao???

Lừa người, lừa người, lừa người mà!!!!!

Ít nhất cũng mời cô ăn một bữa chứ!!! Cứ như vậy mà đi sao?

Một bịch bánh cũng không có!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Xuân Của Anh Chỉ Có Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook