Chương 79
Mọt sách
13/04/2020
Hạ Tâm xuống bếp rót một ly nước hoa quả, bởi vì
trời cũng đã vào đông nên Hạ Tâm mặc một chiếc áo len quấn thêm khăn
choàng cổ, rồi ra ngoài sân.......
Ngồi lên xích đu, cô đung đưa hai chân của mình, tận hưởng cơn gió nhè nhẹ thổi vào, tuy hơi lạnh nhưng Hạ Tâm thích cảm giác se lạnh này......
Hạ Tâm thích cảm giác yên bình, thoải mái, dễ chịu như thế này......
Bỗng chiếc xích đu dừng lại, Hạ Tâm liếc mắt nhìn sang, cô trừng mắt rồi tiếp tục dùng sức đẩy đẩy xích đu.....
Nhưng mà cỡ nào cô cũng không đẩy được:" Phong thúi, buông tay."
Hàn Phong nhếch khóe môi, buông tay rồi đẩy Hạ Tâm sang một bên xích đu, ngồi xuống một bên còn lại....
Xích đu lại tiếp tục chuyển động, đung đưa từng nhịp từng nhịp, không nhanh không chậm.....
Hạ Tâm lười biếng lên tiếng cô ngồi dựa ra sau, tiếp tục thưởng thức ly hoa quả trong tay.....
Uống được một nửa, Hạ Tâm cảm giác hơi no, cô bèn đưa luôn cái ly cho Hàn Phong rồi ra lệnh:" Uống đi."
Hàn Phong cười nhếch mép, đưa tay cầm lấy uống một hơi......
Lúc này Hàn Phong nhìn thẳng Hạ Tâm mà nói:" Tớ uống rồi, cậu chịu trách nhiệm đi..."
Hạ Tâm ngơ ngác, cô hỏi ngược lại:" Trách nhiệm gì???"
Hàn Phong lắc lắc cái ly trống không trong tay rồi nói:" Cậu lấy mất lần đầu của tớ."
Máu trong người Hạ Tâm như sôi trào lên, tim cô bất ngờ đập thình thịch, cô hỏi lại:" Lần đầu gì chứ???"
Hạ Tâm cô đã làm gì sai à, lần đầu là lần đầu gì chứ, một người con gái như cô thì lấy đi được lần đầu gì của tên này chứ, nếu có thì là tên này lấy mất đầu của cô chứ....
Uây..... uây.... nghĩ gì vậy nè.... lần đầu của cô cũng không cho hắn....
Bất giác mặt Hạ Tâm lại đỏ lên:" Tớ lấy lần đầu gì của cậu chứ??? Ngụy biện!!!!"
Hàn Phong:" Cậu bắt tớ phải uống hết nửa ly nước dư của cậu, đây là lần đầu tớ làm như vậy,..... Tâm ngốc chịu trách nhiệm đi..... "
Hạ Tâm:" Làm gì mà có chuyện chỉ uống phần dư của một ly nước mà phải chịu trách nhiệm chứ..."
Ý cười bên môi Hàn Phong càng sâu hơn:" Bởi vì tớ cảm thấy việc làm ấy mất vệ sinh."
Hạ Tâm nghe xong tức điên máu,:" Mất vệ sinh á??? Aha, ý cậu nói tớ mất vệ sinh đó hả???."
Hàn Phong:" Ừm.!hửm...!!!" Nhìn gương mặt tức giận của Hạ Tâm, bất giác khóe miệng Hàn Phong càng kéo căng ra....
Hạ Tâm tức giận, có ai vô lý như tên này không chứ, uống giùm.... không không..... uống phụ cô có ly nước mà cũng bắt cô chịu trách nhiệm, đã vậy còn chê bẩn, mất vệ sinh.....
Hạ Tâm tức giận:" Phong thúi, cậu ngứa đòn rồi à!! " vừa nói Hạ Tâm đã đánh mấy cái vào người Hàn Phong.....
Tên này không né, mà còn cười, ôi trời ơi,.....
Hạ Tâm bất chợt như bị bấm nút dừng lại, cô không hề nghĩ nụ cười của Phong thúi lại có sức hút như thế.....
Đôi môi mỏng ấy hơi hé, lộ ra hàm răng trắng sáng, càng nhìn Hạ Tâm càng bị thu hút bởi nó.....
Hạ Tâm từng nghe nói" Chỉ cần một nụ cười có thể làm chúng sinh điên đảo, vì một nụ cười có thể làm cho bạn mất kiểm soát, hoặc có khi nguyện chết bởi nụ cười đó..."
Hạ Tâm cũng cảm thấy như thế, nụ cười này thật đẹp, nhẹ nhàng, không thô thiển....
Trời sinh Hạ Tâm mê cái đẹp, nụ cười này trong phút chốc, Hạ Tâm muốn giữ lấy nó, cất vào một nơi bí mật nào đó để làm của riêng cho mình, càng không muốn cho ai thấy.....
Hạ Tâm hơi hoảng với cái suy nghĩ muốn chiếm nụ cười này làm của riêng, lấy lại bình tĩnh cô đánh Hàn Phong mạnh hơn....
Hàn Phong mặc kệ Hạ Tâm đánh mình , anh bèn kề sát mặt mình vào, cầm chắc một tay của Hạ Tâm giữ một khoảng cách không xa không gần anh nói:" Tâm ngốc, thế nào, chịu trách nhiệm đi chứ????"
Ngồi lên xích đu, cô đung đưa hai chân của mình, tận hưởng cơn gió nhè nhẹ thổi vào, tuy hơi lạnh nhưng Hạ Tâm thích cảm giác se lạnh này......
Hạ Tâm thích cảm giác yên bình, thoải mái, dễ chịu như thế này......
Bỗng chiếc xích đu dừng lại, Hạ Tâm liếc mắt nhìn sang, cô trừng mắt rồi tiếp tục dùng sức đẩy đẩy xích đu.....
Nhưng mà cỡ nào cô cũng không đẩy được:" Phong thúi, buông tay."
Hàn Phong nhếch khóe môi, buông tay rồi đẩy Hạ Tâm sang một bên xích đu, ngồi xuống một bên còn lại....
Xích đu lại tiếp tục chuyển động, đung đưa từng nhịp từng nhịp, không nhanh không chậm.....
Hạ Tâm lười biếng lên tiếng cô ngồi dựa ra sau, tiếp tục thưởng thức ly hoa quả trong tay.....
Uống được một nửa, Hạ Tâm cảm giác hơi no, cô bèn đưa luôn cái ly cho Hàn Phong rồi ra lệnh:" Uống đi."
Hàn Phong cười nhếch mép, đưa tay cầm lấy uống một hơi......
Lúc này Hàn Phong nhìn thẳng Hạ Tâm mà nói:" Tớ uống rồi, cậu chịu trách nhiệm đi..."
Hạ Tâm ngơ ngác, cô hỏi ngược lại:" Trách nhiệm gì???"
Hàn Phong lắc lắc cái ly trống không trong tay rồi nói:" Cậu lấy mất lần đầu của tớ."
Máu trong người Hạ Tâm như sôi trào lên, tim cô bất ngờ đập thình thịch, cô hỏi lại:" Lần đầu gì chứ???"
Hạ Tâm cô đã làm gì sai à, lần đầu là lần đầu gì chứ, một người con gái như cô thì lấy đi được lần đầu gì của tên này chứ, nếu có thì là tên này lấy mất đầu của cô chứ....
Uây..... uây.... nghĩ gì vậy nè.... lần đầu của cô cũng không cho hắn....
Bất giác mặt Hạ Tâm lại đỏ lên:" Tớ lấy lần đầu gì của cậu chứ??? Ngụy biện!!!!"
Hàn Phong:" Cậu bắt tớ phải uống hết nửa ly nước dư của cậu, đây là lần đầu tớ làm như vậy,..... Tâm ngốc chịu trách nhiệm đi..... "
Hạ Tâm:" Làm gì mà có chuyện chỉ uống phần dư của một ly nước mà phải chịu trách nhiệm chứ..."
Ý cười bên môi Hàn Phong càng sâu hơn:" Bởi vì tớ cảm thấy việc làm ấy mất vệ sinh."
Hạ Tâm nghe xong tức điên máu,:" Mất vệ sinh á??? Aha, ý cậu nói tớ mất vệ sinh đó hả???."
Hàn Phong:" Ừm.!hửm...!!!" Nhìn gương mặt tức giận của Hạ Tâm, bất giác khóe miệng Hàn Phong càng kéo căng ra....
Hạ Tâm tức giận, có ai vô lý như tên này không chứ, uống giùm.... không không..... uống phụ cô có ly nước mà cũng bắt cô chịu trách nhiệm, đã vậy còn chê bẩn, mất vệ sinh.....
Hạ Tâm tức giận:" Phong thúi, cậu ngứa đòn rồi à!! " vừa nói Hạ Tâm đã đánh mấy cái vào người Hàn Phong.....
Tên này không né, mà còn cười, ôi trời ơi,.....
Hạ Tâm bất chợt như bị bấm nút dừng lại, cô không hề nghĩ nụ cười của Phong thúi lại có sức hút như thế.....
Đôi môi mỏng ấy hơi hé, lộ ra hàm răng trắng sáng, càng nhìn Hạ Tâm càng bị thu hút bởi nó.....
Hạ Tâm từng nghe nói" Chỉ cần một nụ cười có thể làm chúng sinh điên đảo, vì một nụ cười có thể làm cho bạn mất kiểm soát, hoặc có khi nguyện chết bởi nụ cười đó..."
Hạ Tâm cũng cảm thấy như thế, nụ cười này thật đẹp, nhẹ nhàng, không thô thiển....
Trời sinh Hạ Tâm mê cái đẹp, nụ cười này trong phút chốc, Hạ Tâm muốn giữ lấy nó, cất vào một nơi bí mật nào đó để làm của riêng cho mình, càng không muốn cho ai thấy.....
Hạ Tâm hơi hoảng với cái suy nghĩ muốn chiếm nụ cười này làm của riêng, lấy lại bình tĩnh cô đánh Hàn Phong mạnh hơn....
Hàn Phong mặc kệ Hạ Tâm đánh mình , anh bèn kề sát mặt mình vào, cầm chắc một tay của Hạ Tâm giữ một khoảng cách không xa không gần anh nói:" Tâm ngốc, thế nào, chịu trách nhiệm đi chứ????"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.