Thập Niên 50: Sau Khi Xuyên Sách Tôi Dẫn Con Tìm Cha Chết Sớm Của Bọn Nhỏ

Chương 43:

Yến Tam Nguyệt

20/10/2024

Cố Hành liếc nhìn cô một cái, “Không nhớ rõ.” Nói xong lại liếc nhìn cô một cái, “Trước đây từng gặp ở nhà lão Nghiêm, vợ lão Nghiêm giới thiệu qua loa, tên thật sự không nhớ, sau đó vội vàng đi làm nhiệm vụ, hôm nay là lần thứ hai gặp mặt.”

Ánh mắt nhìn Tô Chiêu Chiêu như đang nói, yên tâm rồi chứ.

Tô Chiêu Chiêu ho khan một tiếng, “Em chỉ hỏi chút thôi.”

Quả nhiên là nam chính, suy nghĩ vẫn rất tinh tế!

Thấy cô như vậy, Cố Hành cúi đầu cười.

Tính cách của cô thật khác với trong ký ức, đã qua bao nhiêu năm như vậy, có thay đổi cũng là chuyện bình thường, con người ta cả đời vốn dĩ chính là không ngừng thay đổi và trưởng thành.

Cả nhà không nói chuyện, hai đứa con gọi ba, giống như là trong nháy mắt đã xóa bỏ sự xa lạ bấy lâu nay, lời nói của bọn trẻ nhiều hơn, Cố Hành hỏi han đủ điều, khiến bầu không khí trên bàn ăn ngày càng hòa thuận vui vẻ.

“… Mỗi mùa hè, chúng con đều đi bắt ve sầu trên cây, có thể bán lấy tiền.”

“Lúc nhỏ ba cũng từng làm việc này, lúc đó ba nhớ là bán cho tiệm thuốc bắc một đồng đại dương một cân.”

“Thật sao? Chúng con bắt được một túi lớn mới bán được sáu hào bảy…”

“Đương nhiên.”

“Ba biết bắt cá không?”



“Năm đó ba từng là quán quân bơi lội của quân đội đấy…”

“Oa! Giỏi quá!”

Ăn cơm xong vẫn còn đang hứng thú, đến nhà khách lại tiếp tục kể.

Hai đứa nhỏ này thật sự đã nghe lời bà lão Quách, kể hết chuyện trong thôn.

Ví dụ như mợ lợi hại, người trong thôn thích nói lời thị phi, mẹ vất vả như thế nào vân vân.

Cố Hành ban đầu còn vui vẻ, nghe được những lời này thì sắc mặt trầm xuống.

Bốn chữ mặt lạnh như băng được thể hiện một cách trực quan trước mặt Tô Chiêu Chiêu.

Vào lúc nửa tiếng trước khi quân đội tắt đèn Cố Hành mới rời đi, trước khi đi móc trong túi ra một xấp tiền và phiếu, “Cái này em cầm lấy, thiếu gì thì mua, sau này anh có thể không có thời gian, đợi đến kỳ nghỉ anh dẫn em và các con đi dạo trong thành phố.”

Tô Chiêu Chiêu cười hì hì nhận lấy, “Anh cứ lo việc của anh đi, không cần phải lo cho chúng em, chúng em tự mình vào thành phố cũng được.”

“Tự mình đi được sao?”

Tô Chiêu Chiêu hất cằm lên, “Đừng coi thường em, năm đó bụng mang dạ chửa emncòn có thể đi bộ mấy trăm dặm về nhà mẹ đẻ, bây giờ em có thể dẫn theo hai đứa con vượt ngàn dặm xa xôi tìm anh, đi vào thành phố có thể làm khó được em sao? Dưới mũi là miệng, không thể nào lạc được.”

Cố Hành mỉm cười, là anh coi thường cô rồi.



Cố Hành vừa đi, Tô Chiêu Chiêu liền vội vàng đếm tiền.

Có tới ba trăm đồng! Còn có đủ loại phiếu nữa.

Cuối cùng ví tiền của cô cũng rủng rỉnh rồi!

________________________________________

Nhà họ Nghiêm.

“… Chuyện là như vậy, Thư Lan à, tôi thật sự xin lỗi cô, tôi cũng không ngờ vợ con đồng chí Cố lại không chết, còn dựa vào một tờ báo tìm đến, lúc lão Nghiêm nói với tôi tôi còn sợ hết hồn!”

Nhà họ Nghiêm cũng rộng chừng nhà họ Cố, nhưng nhìn có vẻ khang trang hơn nhiều, gạch đỏ ngói xanh, trong sân lát gạch xanh, hai bên trồng đủ loại hoa cỏ, trong nhà bày biện tinh tế, rèm cửa màn che, trên tủ đặt radio, trên tường treo đồng hồ, góc tường còn bày một chiếc máy hát kiểu cũ.

Diệp Thư Lan ngồi trên ghế sofa, bưng một chiếc cốc cà phê in hình hoa trà trắng, nhấp một ngụm, lắc đầu nói: “Không trách cô đâu.”

Đặt cốc cà phê xuống, mỉm cười, “Nói đến đây chúng ta nên vui mừng cho nhà đồng chí Cố mới phải, nếu không phải không thích hợp, tôi còn muốn tặng một phần quà chúc mừng nữa.”

Vu Tuệ Tâm thở dài, “Chỉ là khiến cô ấm ức rồi, vừa rồi cô cũng nhìn thấy người vợ quê mùa của Cố Hành rồi đấy… Nói ra thì, vẫn là cô và cậu ấy xứng đôi nhất.”

Cô ta thật sự cảm thấy tiếc nuối!

Diệp Thư Lan lắc đầu, “Cô Vu, sau này đừng nói những lời này nữa, lỡ người trong cuộc nghe được thì ngại lắm, vốn dĩ cũng chưa chính thức xem mắt, cũng không nói đến chuyện xứng đôi hay không, chuyện này đến đây là chấm dứt.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 50: Sau Khi Xuyên Sách Tôi Dẫn Con Tìm Cha Chết Sớm Của Bọn Nhỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook