Thập Niên 60: Chị Cả Như Mẹ Kế
Chương 45: Xác Lập
Lâm Quả Đống
27/09/2021
Lâm Y Y đáp: “Về rồi sao, hôm nay bọn em vất vả rồi, chị đã mua bánh bao thịt rồi.”
Lâm Đại Quân: “Chị, chị mua ở huyện thành sao?”
Lâm Tứ Quân: “Chị, bánh bao thịt to không?”
Lâm Nhị Quân: “Chị, chi mua mấy cái vậy?”
Lâm Y Y: “Bánh bao thịt rất to, bọn em uống nước trước đi, uống xong chúng ta xử lý tôm trước đã.”
Lâm Đại Quân: “Chị à, hôm nay bọn em bắt được rất nhiều tôm. Em và Nhị Quân rơi xuống hồ phía trên, Tam Quân và Tứ Quân câu ở dưới suối nhỏ, chị xem, hai sọt lớn đó.”
Lâm Y Y vừa thấy, phải có khoảng tám mươi cân. Hôm qua ba đứa bọn nó mới ba tiếng đồng hồ đã được hai mươi cân rồi, hôm nay bốn đứa đi từ sớm đến đêm, tất nhiên sẽ càng nhiều hơn nữa.
Lâm Y Y đáp: “Chị biết là tụi em rất ngoan, hôm nay nấu nhiều, đảm bảo mấy đứa ăn no.” Nếu như muốn tiếp tục sai khiến bọn chúng tất nhiên phải cho chúng lợi ích.
Anh em nhà họ Lâm: “Vâng.”
Hơn tám mươi cân tôm hùm đất, có hơn nghìn con, Lâm Y Y nói: “Mấy đứa vào bên trong nhặt chỉ tôm, nhặt xong một trăm con gọi chị, chị đi nấu, bây giờ chị sẽ ngoài canh, nếu như có người đến bị nhìn thấy sẽ không tốt.”
Anh em nhà họ Lâm: “Vâng.”
Trên thực tế, Lâm Y Y suy đoán không thừa, anh em nhà họ Lâm còn chưa nhặt đến một trăm con, Dương Quế Lan liền đến.
Lâm Y Y: “Thím tới ạ.”
Dương Quế Lâm: “Đại Nha đã ăn cơm chưa?” Nói xong nhìn đến anh em nhà họ Lâm bên cạnh Lâm Y Y, đứa nhỏ hai tuổi gầy gò, trong miệng không biết đang ăn cái gì, thỉnh thoảng còn chảy ra một ít nước bọt, nhưng mà đôi mắt của nó sáng lấp lánh.
Đôi mắt chị em nhà họ Lâm đều rất đẹp, giống mẹ Lâm, đều là hai mí rất sâu, lông mi lại dài. Lâm Ngũ Đệ tuy rằng rất gầy, nhưng mà trông rất ưa nhìn, lúc cười lên, bên má trái cái có cái lúm đồng tiền.
Lâm Y Y: “Vẫn chưa ạ, ăn trễ chút như thế sẽ không nhanh đói, thím ăn chưa ạ?”
Dương Quế Lan: “Vừa mới ăn, Đại Nha à, chuyện hôm qua thím nói con dự tính ra làm sao?”
Việc này Dương Quế Lan không nói đến, Lâm Y Y quả thật đã quên mất. Hôm nay đến huyện thành một chuyến, nhìn thấy anh em nhà họ Lâm trở về. Sau khi bắt được rất nhiều tôm hùm đất, cô thật sự rất vui vẻ, cũng không có nhớ đến chuyện này. Bây giờ Dương Quế Lâm hỏi đến, Lâm Y Y nghĩ rồi trả lời: “Thím ạ, con vẫn không muốn cho các em đi, tuổi Ngũ Đệ còn nhỏ vậy, không có con bên cạnh nó sẽ khóc, hơn nữa nó còn rất nhỏ, ăn cũng nhiều. Con đã nói chuyện với chồng của con rồi, lúc con kết hôn, Ngũ Đệ cũng qua bên đó, anh ấy đồng ý rồi, vậy nên con không muốn cho đi Ngũ Đệ.”
Dương Quế Lan sửng sốt: “ Cái này….nhà trông con đồng ý để con nuôi Ngũ Đệ sao?”
Lâm Y Y gật đầu: “Vâng. Các em trai khác của con đều đã lớn hết rồi, có thể tự mình tìm được đồ ăn, đợi sau này có thể tự mình đi làm đổi lấy lương thực, còn việc nuôi thêm Ngũ Đệ, nhà chồng con đã đồng ý rồi.”
Dương Quế Lâm: “Nhưng Đại Nha à, nhà chồng con đồng ý nuôi dưỡng một thời gian ngắn, đợi sau ngày thời gian dài ra bọn họ chắc chắn sẽ có ý kiến.”
Lâm Y Y: “Một thời gian ngắn cũng đủ rồi, Đại Quân, Nhị Quân nhà con đã mười ba tuổi rồi, Tam Quân mười hai, Tứ Quân mười tuổi. Chính xác là nhà chồng con đồng ý nuôi Tứ Quân, đợi đến khi Đại Quân, Nhị Quân, Tam Quân đều lớn cả rồi nuôi thêm Ngũ Đệ cũng sẽ không còn khổ nữa.”
Dương Quế Lâm ngẫm nghĩ cảm thấy Lâm Y Y nói rất có đạo ý: “Dù khổ cũng khổ thêm vài năm nữa, đợi khi các em trai đều đã lớn, sau này sẽ đỡ đần giúp Đại Nha con, cuộc sống rồi sẽ tốt hơn. Vậy Đại Nha, thím đi về đây.”
Lâm Y Y: "Thím về thong thả." Tiễn Dương Quế Lan ra đến tận ngoài cổng, Lâm Y Y đóng cửa lại. Trong phòng bếp, bốn anh em cùng nhau phụ giúp, có rất nhiều tôm hùm đất đã được xử lý xong, Lâm Y Y đếm ra một trăm con, sau đó làm sạch, cho vào nồi đất luộc chín, đợi khi tôm hùm đất chín cô gọi mấy anh em xuống ăn cơm.
Anh em nhà họ Lâm đang ăn tối đều cảm thấy rất vui, chúng có một cái bánh bao thịt to và hai mươi con tôm hùm đất, ăn đến khi bụng căng phồng. Hôm nay, tôm hùm đầy ắp nên rất hiếm khi Lâm Đại Quân và Lâm Nhị Quân không cần nhường khẩu phần ăn cho Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân.
Những thứ ở thời đại này là thật, chẳng hạn như bánh bao thịt này, bánh bao rất to và thịt bên trong rất nhiều. Nếu như là bình thường, Lâm Y Y không thích ăn thịt trong bánh bao nhân thịt, nhưng mà cô biết cơ thể này cần phải được nuôi dưỡng, vì thế cô ép bản thân mình phải ăn. Nhưng đối với Lâm Ngũ Đệ mà nói, một cái bánh bao thịt quá to, cậu bé ăn được một phần ba, chỉ ăn thêm ba con tôm hùm đất, phần còn lại ăn không nổi nữa. Lâm Y Y quyết định đưa bánh của cậu bé cho Lâm Đại Quân. Trong số anh em nhà họ Lâm, cô đã muốn xác lập Lâm Đại Quân, bởi vì Lâm Đại Quân là anh cả.
Lâm Đại Quân: “Chị, chị mua ở huyện thành sao?”
Lâm Tứ Quân: “Chị, bánh bao thịt to không?”
Lâm Nhị Quân: “Chị, chi mua mấy cái vậy?”
Lâm Y Y: “Bánh bao thịt rất to, bọn em uống nước trước đi, uống xong chúng ta xử lý tôm trước đã.”
Lâm Đại Quân: “Chị à, hôm nay bọn em bắt được rất nhiều tôm. Em và Nhị Quân rơi xuống hồ phía trên, Tam Quân và Tứ Quân câu ở dưới suối nhỏ, chị xem, hai sọt lớn đó.”
Lâm Y Y vừa thấy, phải có khoảng tám mươi cân. Hôm qua ba đứa bọn nó mới ba tiếng đồng hồ đã được hai mươi cân rồi, hôm nay bốn đứa đi từ sớm đến đêm, tất nhiên sẽ càng nhiều hơn nữa.
Lâm Y Y đáp: “Chị biết là tụi em rất ngoan, hôm nay nấu nhiều, đảm bảo mấy đứa ăn no.” Nếu như muốn tiếp tục sai khiến bọn chúng tất nhiên phải cho chúng lợi ích.
Anh em nhà họ Lâm: “Vâng.”
Hơn tám mươi cân tôm hùm đất, có hơn nghìn con, Lâm Y Y nói: “Mấy đứa vào bên trong nhặt chỉ tôm, nhặt xong một trăm con gọi chị, chị đi nấu, bây giờ chị sẽ ngoài canh, nếu như có người đến bị nhìn thấy sẽ không tốt.”
Anh em nhà họ Lâm: “Vâng.”
Trên thực tế, Lâm Y Y suy đoán không thừa, anh em nhà họ Lâm còn chưa nhặt đến một trăm con, Dương Quế Lan liền đến.
Lâm Y Y: “Thím tới ạ.”
Dương Quế Lâm: “Đại Nha đã ăn cơm chưa?” Nói xong nhìn đến anh em nhà họ Lâm bên cạnh Lâm Y Y, đứa nhỏ hai tuổi gầy gò, trong miệng không biết đang ăn cái gì, thỉnh thoảng còn chảy ra một ít nước bọt, nhưng mà đôi mắt của nó sáng lấp lánh.
Đôi mắt chị em nhà họ Lâm đều rất đẹp, giống mẹ Lâm, đều là hai mí rất sâu, lông mi lại dài. Lâm Ngũ Đệ tuy rằng rất gầy, nhưng mà trông rất ưa nhìn, lúc cười lên, bên má trái cái có cái lúm đồng tiền.
Lâm Y Y: “Vẫn chưa ạ, ăn trễ chút như thế sẽ không nhanh đói, thím ăn chưa ạ?”
Dương Quế Lan: “Vừa mới ăn, Đại Nha à, chuyện hôm qua thím nói con dự tính ra làm sao?”
Việc này Dương Quế Lan không nói đến, Lâm Y Y quả thật đã quên mất. Hôm nay đến huyện thành một chuyến, nhìn thấy anh em nhà họ Lâm trở về. Sau khi bắt được rất nhiều tôm hùm đất, cô thật sự rất vui vẻ, cũng không có nhớ đến chuyện này. Bây giờ Dương Quế Lâm hỏi đến, Lâm Y Y nghĩ rồi trả lời: “Thím ạ, con vẫn không muốn cho các em đi, tuổi Ngũ Đệ còn nhỏ vậy, không có con bên cạnh nó sẽ khóc, hơn nữa nó còn rất nhỏ, ăn cũng nhiều. Con đã nói chuyện với chồng của con rồi, lúc con kết hôn, Ngũ Đệ cũng qua bên đó, anh ấy đồng ý rồi, vậy nên con không muốn cho đi Ngũ Đệ.”
Dương Quế Lan sửng sốt: “ Cái này….nhà trông con đồng ý để con nuôi Ngũ Đệ sao?”
Lâm Y Y gật đầu: “Vâng. Các em trai khác của con đều đã lớn hết rồi, có thể tự mình tìm được đồ ăn, đợi sau này có thể tự mình đi làm đổi lấy lương thực, còn việc nuôi thêm Ngũ Đệ, nhà chồng con đã đồng ý rồi.”
Dương Quế Lâm: “Nhưng Đại Nha à, nhà chồng con đồng ý nuôi dưỡng một thời gian ngắn, đợi sau ngày thời gian dài ra bọn họ chắc chắn sẽ có ý kiến.”
Lâm Y Y: “Một thời gian ngắn cũng đủ rồi, Đại Quân, Nhị Quân nhà con đã mười ba tuổi rồi, Tam Quân mười hai, Tứ Quân mười tuổi. Chính xác là nhà chồng con đồng ý nuôi Tứ Quân, đợi đến khi Đại Quân, Nhị Quân, Tam Quân đều lớn cả rồi nuôi thêm Ngũ Đệ cũng sẽ không còn khổ nữa.”
Dương Quế Lâm ngẫm nghĩ cảm thấy Lâm Y Y nói rất có đạo ý: “Dù khổ cũng khổ thêm vài năm nữa, đợi khi các em trai đều đã lớn, sau này sẽ đỡ đần giúp Đại Nha con, cuộc sống rồi sẽ tốt hơn. Vậy Đại Nha, thím đi về đây.”
Lâm Y Y: "Thím về thong thả." Tiễn Dương Quế Lan ra đến tận ngoài cổng, Lâm Y Y đóng cửa lại. Trong phòng bếp, bốn anh em cùng nhau phụ giúp, có rất nhiều tôm hùm đất đã được xử lý xong, Lâm Y Y đếm ra một trăm con, sau đó làm sạch, cho vào nồi đất luộc chín, đợi khi tôm hùm đất chín cô gọi mấy anh em xuống ăn cơm.
Anh em nhà họ Lâm đang ăn tối đều cảm thấy rất vui, chúng có một cái bánh bao thịt to và hai mươi con tôm hùm đất, ăn đến khi bụng căng phồng. Hôm nay, tôm hùm đầy ắp nên rất hiếm khi Lâm Đại Quân và Lâm Nhị Quân không cần nhường khẩu phần ăn cho Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân.
Những thứ ở thời đại này là thật, chẳng hạn như bánh bao thịt này, bánh bao rất to và thịt bên trong rất nhiều. Nếu như là bình thường, Lâm Y Y không thích ăn thịt trong bánh bao nhân thịt, nhưng mà cô biết cơ thể này cần phải được nuôi dưỡng, vì thế cô ép bản thân mình phải ăn. Nhưng đối với Lâm Ngũ Đệ mà nói, một cái bánh bao thịt quá to, cậu bé ăn được một phần ba, chỉ ăn thêm ba con tôm hùm đất, phần còn lại ăn không nổi nữa. Lâm Y Y quyết định đưa bánh của cậu bé cho Lâm Đại Quân. Trong số anh em nhà họ Lâm, cô đã muốn xác lập Lâm Đại Quân, bởi vì Lâm Đại Quân là anh cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.