Thập Niên 60: Cuộc Sống Mãn Nguyện Của Quân Tẩu
Chương 34: Trẻ Con Ở Quân Khu!
Tô Từ Từ
16/09/2022
Nhóm dịch: Bánh Bao
“Chắc chắn không phải là thanh niên trí thức từ nơi khác đến, cậu nghe cách cô ấy nói chuyện kìa, tôi thấy giống như tới từ thành phố Kinh.”
Một người khác vỗ vai anh ta; “Quên đi, tôi sẽ chú ý hộ cậu, nói không chừng còn có thể gặp lại.”
Tô Hàn ra khỏi nhà hàng quốc doanh, trực tiếp đi đến ngõ hẻm bên cạnh, chờ xác định ba người kia đã đi xa mới đi ra, trở về cửa hàng lại mua hai cái bánh nướng rồi cô mới đi.
Huyện thành không lớn, đồ cần mua đều đã mua, cô cũng không có tâm trạng đi dạo, trực tiếp trở về.
Đưa bánh nướng cho Tiểu Vương và tài xế, hai người liên tục nói cảm ơn, lại đợi một hồi, vật tư trên xe đã được chất đã gần đủ rồi, mấy chị dâu cùng đi tới cũng đã trở về, xe liền chuẩn bị khởi động trở về.
Mấy người phụ nữ ngồi trong xe nói chuyện phiếm, Tô Hàn lúc này mới biết được, thì ra trẻ con mấy nhà đều được ở trường tiểu học và trung học cơ sở quân khu.
Tô Hàn bừng tỉnh hiểu ra, trách không được đến lâu như vậy rồi, mà cô chưa thấy đứa bé nào cả.
Lại không biết cô một mình tới độc vãng, những chị dâu này biết cô đến từ kinh thành, còn là sinh viên đại học, khi nói chuyện với cũng không được tự nhiên, nên cũng không lôi kéo.
Mấy người tán gẫu vài câu quen thuộc, Tô Hàn cũng biết nhà ai ở đâu, người đàn ông trong nhà là ai.
“Vậy mấy bé con nhà chị Dương đâu rồi?” Tô Hàn hỏi.
“Trẻ con mấy nhà ấy đều lớn rồi mà, học trung học ở Côn Thành, nửa năm trở về một chuyến, mấy đứa nhỏ chúng chị còn nhỏ, một tháng qua thăm một lần, nghỉ phép lại đón về.” Mã Quế Lan nói, chị ấy chính là người mà mấy ngày trước đưa một túi đậu cho Tô Hàn.
“Mấy năm nay so với trước kia tốt hơn, tuy rằng mệt một chút, nhưng có thể ăn no, mấy năm trước ở trong thành, chúng ta lại không sao gì được, dựa vào tiền lương của một người nuôi sống cả nhà, mỗi tháng còn phải gửi về quê một chút, cuộc sống thật sự là vội vàng.”
“Chắc chắn không phải là thanh niên trí thức từ nơi khác đến, cậu nghe cách cô ấy nói chuyện kìa, tôi thấy giống như tới từ thành phố Kinh.”
Một người khác vỗ vai anh ta; “Quên đi, tôi sẽ chú ý hộ cậu, nói không chừng còn có thể gặp lại.”
Tô Hàn ra khỏi nhà hàng quốc doanh, trực tiếp đi đến ngõ hẻm bên cạnh, chờ xác định ba người kia đã đi xa mới đi ra, trở về cửa hàng lại mua hai cái bánh nướng rồi cô mới đi.
Huyện thành không lớn, đồ cần mua đều đã mua, cô cũng không có tâm trạng đi dạo, trực tiếp trở về.
Đưa bánh nướng cho Tiểu Vương và tài xế, hai người liên tục nói cảm ơn, lại đợi một hồi, vật tư trên xe đã được chất đã gần đủ rồi, mấy chị dâu cùng đi tới cũng đã trở về, xe liền chuẩn bị khởi động trở về.
Mấy người phụ nữ ngồi trong xe nói chuyện phiếm, Tô Hàn lúc này mới biết được, thì ra trẻ con mấy nhà đều được ở trường tiểu học và trung học cơ sở quân khu.
Tô Hàn bừng tỉnh hiểu ra, trách không được đến lâu như vậy rồi, mà cô chưa thấy đứa bé nào cả.
Lại không biết cô một mình tới độc vãng, những chị dâu này biết cô đến từ kinh thành, còn là sinh viên đại học, khi nói chuyện với cũng không được tự nhiên, nên cũng không lôi kéo.
Mấy người tán gẫu vài câu quen thuộc, Tô Hàn cũng biết nhà ai ở đâu, người đàn ông trong nhà là ai.
“Vậy mấy bé con nhà chị Dương đâu rồi?” Tô Hàn hỏi.
“Trẻ con mấy nhà ấy đều lớn rồi mà, học trung học ở Côn Thành, nửa năm trở về một chuyến, mấy đứa nhỏ chúng chị còn nhỏ, một tháng qua thăm một lần, nghỉ phép lại đón về.” Mã Quế Lan nói, chị ấy chính là người mà mấy ngày trước đưa một túi đậu cho Tô Hàn.
“Mấy năm nay so với trước kia tốt hơn, tuy rằng mệt một chút, nhưng có thể ăn no, mấy năm trước ở trong thành, chúng ta lại không sao gì được, dựa vào tiền lương của một người nuôi sống cả nhà, mỗi tháng còn phải gửi về quê một chút, cuộc sống thật sự là vội vàng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.