[Thập Niên 60] Mỹ Nhân Kiều Mềm Trọng Sinh
Chương 29:
Trầm Bảo Gia
30/04/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bất chợt cảm thấy dở khóc dở cười: "Bà nội, sao tự nhiên bà lại có suy nghĩ này".
Ở kiếp trước không có xảy ra chuyện này.
Bà nội thở dài, nói với Tống Tri Uyển: "Tuổi con cũng không nhỏ nữa, bác con thì cứ nhìn chằm chằm con, muốn gả con cho nhà họ Tiết, bà nghĩ nếu con sắp xếp những chuyện này sớm thì cũng không cần đau đầu nhà họ Tiết bên kia nữa".
"Mấy người này, có kĩ sư đã trở về sau khi du học do nhà nước tài trợ, có giáo sư đại học gia thế trong sạch, còn có môt trưởng bộ phận của Cục Quản lí thực phẩm, đều là những người bà đã lựa chọn cẩn thận, nếu con tìm được một người trong số họ để kết hôn, con cũng sẽ không quá tủi thân.
Vốn dĩ bà nội đã nghĩ đến việc tìm một sĩ quan, đây là cách tốt nhất để bảo vệ Tống Tri Uyển.
Nhưng gia đình như họ, làm sao quen biết được ai trong sĩ quan quân đội, cho dù có, nếu bọn họ nghe nói về thân phận của Tống gia, họ cũng sẽ từ chối ngay tại chỗ, gặp đều không thể gặp, vì vậy bà tính đến chuyện tiếp theo, bà đã chọn ra mấy người trong này.
Tuổi của Tống Tri Uyển cũng không còn nhỏ, chưa biết như thế nào, nhưng vì không để cho Tống Tri Uyển kết hôn với Tiết Dược Tiến, thì phải nhanh chóng sắp xếp chuyện hôn nhân của cô.
Bà nội cảm thấy.
Thủ trưởng cục quản lí thực phẩm không tệ, nhưng hơi lớn tuổi chút, đã ly hôn, may mà chưa có con, cách làm việc cũng tốt.
Còn kĩ sư và giáo sư đại học, có thể có tiếng nói chung với Tống Tri Uyển, cũng không tồi.
Nhưng Tống Tri Uyển chưa bao giờ nghĩ về điều này, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình, với thân phận của cô như vậy, không cần thiết phải làm hại người khác.
Đặt biệt là kĩ sư và giáo sư đại học, đều có thể bị cô làm liên lụy.
Hoặc là làm liên lụy đến nhau.
Cô vội lắc đầu: "Bà nội, bà đừng lo lắng những chuyện này, con có dự định của mình".
Thấy Tống Tri Uyển nói như vậy, bà nội nhíu mày: "Con có dự định gì?"
Chẳng lẽ là có đối tượng rồi?
Tống Tri Uyển lại không biết bà nội hiểu lầm, cô chỉ muốn nghĩ cách để bản thân được làm quân y.
Bây giờ nói ra không phải là để bà lo lắng cho mình sao, bèn úp úp mở mở nói.
"Dù sao con không muốn kết hôn với Tiết Dược Tiến, cũng không muốn xem mắt, con tự có cách của con".
Nếu thật sự có đối tượng rồi, thì bà thực sự là không tiện giới thiệu nữa, thấy dáng vẻ này của Tống Tri Uyển, xem chừng bây giờ cũng sẽ không cho bà biết.
Sắc mặt bà nội vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại có suy nghĩ khác.
Bất chợt cảm thấy dở khóc dở cười: "Bà nội, sao tự nhiên bà lại có suy nghĩ này".
Ở kiếp trước không có xảy ra chuyện này.
Bà nội thở dài, nói với Tống Tri Uyển: "Tuổi con cũng không nhỏ nữa, bác con thì cứ nhìn chằm chằm con, muốn gả con cho nhà họ Tiết, bà nghĩ nếu con sắp xếp những chuyện này sớm thì cũng không cần đau đầu nhà họ Tiết bên kia nữa".
"Mấy người này, có kĩ sư đã trở về sau khi du học do nhà nước tài trợ, có giáo sư đại học gia thế trong sạch, còn có môt trưởng bộ phận của Cục Quản lí thực phẩm, đều là những người bà đã lựa chọn cẩn thận, nếu con tìm được một người trong số họ để kết hôn, con cũng sẽ không quá tủi thân.
Vốn dĩ bà nội đã nghĩ đến việc tìm một sĩ quan, đây là cách tốt nhất để bảo vệ Tống Tri Uyển.
Nhưng gia đình như họ, làm sao quen biết được ai trong sĩ quan quân đội, cho dù có, nếu bọn họ nghe nói về thân phận của Tống gia, họ cũng sẽ từ chối ngay tại chỗ, gặp đều không thể gặp, vì vậy bà tính đến chuyện tiếp theo, bà đã chọn ra mấy người trong này.
Tuổi của Tống Tri Uyển cũng không còn nhỏ, chưa biết như thế nào, nhưng vì không để cho Tống Tri Uyển kết hôn với Tiết Dược Tiến, thì phải nhanh chóng sắp xếp chuyện hôn nhân của cô.
Bà nội cảm thấy.
Thủ trưởng cục quản lí thực phẩm không tệ, nhưng hơi lớn tuổi chút, đã ly hôn, may mà chưa có con, cách làm việc cũng tốt.
Còn kĩ sư và giáo sư đại học, có thể có tiếng nói chung với Tống Tri Uyển, cũng không tồi.
Nhưng Tống Tri Uyển chưa bao giờ nghĩ về điều này, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình, với thân phận của cô như vậy, không cần thiết phải làm hại người khác.
Đặt biệt là kĩ sư và giáo sư đại học, đều có thể bị cô làm liên lụy.
Hoặc là làm liên lụy đến nhau.
Cô vội lắc đầu: "Bà nội, bà đừng lo lắng những chuyện này, con có dự định của mình".
Thấy Tống Tri Uyển nói như vậy, bà nội nhíu mày: "Con có dự định gì?"
Chẳng lẽ là có đối tượng rồi?
Tống Tri Uyển lại không biết bà nội hiểu lầm, cô chỉ muốn nghĩ cách để bản thân được làm quân y.
Bây giờ nói ra không phải là để bà lo lắng cho mình sao, bèn úp úp mở mở nói.
"Dù sao con không muốn kết hôn với Tiết Dược Tiến, cũng không muốn xem mắt, con tự có cách của con".
Nếu thật sự có đối tượng rồi, thì bà thực sự là không tiện giới thiệu nữa, thấy dáng vẻ này của Tống Tri Uyển, xem chừng bây giờ cũng sẽ không cho bà biết.
Sắc mặt bà nội vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại có suy nghĩ khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.