[Thập Niên 60] Thảo Nguyên Mục Y
Chương 8: Đồng Chí Lâm Tuyết Quân 5
Khinh Hầu
25/09/2024
Trước đây cô đọc tiểu thuyết, rất nhiều truyện viết rằng thời đại này không chỉ môi trường khắc nghiệt, vất vả, mệt nhọc mà còn có rất nhiều kẻ xấu xa. Trong thời đại công hữu, nghĩa vụ cao cả, giám sát lẫn nhau, cô vẫn nên siêng năng một chút thì hơn.
Tuy nhiên, Y Tú Ngọc đã nhanh tay giành lấy bát đũa: “Nước lạnh như nước đá, cô mà động vào thì chắc chắn sẽ lại ốm nặng hơn. Tôi không muốn phải chăm sóc cô thêm mấy ngày nữa đâu.” Cô ta đã được đội trưởng dặn dò phải chăm sóc Lâm Tuyết Quân cho tốt.
“À.” Lâm Tuyết Quân có chút xấu hổ rụt tay lại.
Y Tú Ngọc quay đầu lại thấy cô có vẻ hơi chạnh lòng vì lời nói của mình bèn ngượng ngùng nói thêm: “Tôi cũng không phải chê cô đâu, chỉ là... tóm lại là cô mau khỏe lại đi.” Nói xong, cô ta bưng bát đi rửa.
Lâm Tuyết Quân sờ sờ mặt, quay sang xem có ai cần cô giúp đỡ việc gì nhẹ nhàng hơn không. Mục Tuấn Khanh do làm việc nặng nhọc nên tay nổi đầy mụn nước. Lúc này anh đang hơ đầu kim trên ngọn nến để nặn mụn nước.
Thời đại này hình như còn khá bảo thủ nhỉ? Cô mà tiến lên nắm tay chàng trai trẻ rồi xoa xoa bóp bóp thì hình như không được thích hợp lắm.
Đang lúc do dự, Mạnh Thiên Hà, người lớn tuổi nhất trong bốn nữ thanh niên trí thức, kéo ghế đẩu ngồi đối diện Mục Tuấn Khanh, không chút ngại ngùng, cầm lấy tay anh, rút cây kim trong tay anh, ghé sát đầu lại nói: “Đồng chí Mục, để tôi giúp anh.”
“...” Lâm Tuyết Quân chớp chớp mắt, xem ra cô vẫn chưa hiểu rõ lắm về cách thức Ở chung giữa nam nữ đồng chí thời đại này.
Y Tú Ngọc nhanh tay rửa bát xong, thấy Lâm Tuyết Quân đứng ngẩn ngơ bèn lấy một cốc nước ấm, cầm lấy thuốc mà y tá để lại, một tay đưa thuốc, một tay đưa cốc nước cho Lâm Tuyết Quân: “Uống thuốc đi.”
“Ừm.” Lâm Tuyết Quân hoàn hồn, đưa tay nhận cốc nước và thuốc, tay cô chạm vào tay Y Tú Ngọc. Đôi tay vừa rửa bát xong vẫn còn ẩm ướt, lạnh như băng. Xem ra nước rửa bát đúng là lạnh như Y Tú Ngọc đã nói.
Cô ngồi xuống mép giường, uống hết thuốc dưới sự giám sát của Y Tú Ngọc.
“Thế mới đúng chứ.” Y Tú Ngọc tỏ vẻ hài lòng khi thấy cô uống thuốc dứt khoát như vậy, sau đó nhận lấy cốc nước trong tay cô, xoay người đi lau lớp sương đọng trên cửa sổ do hơi ấm trong nhà bốc lên.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tuy nhiên, Y Tú Ngọc đã nhanh tay giành lấy bát đũa: “Nước lạnh như nước đá, cô mà động vào thì chắc chắn sẽ lại ốm nặng hơn. Tôi không muốn phải chăm sóc cô thêm mấy ngày nữa đâu.” Cô ta đã được đội trưởng dặn dò phải chăm sóc Lâm Tuyết Quân cho tốt.
“À.” Lâm Tuyết Quân có chút xấu hổ rụt tay lại.
Y Tú Ngọc quay đầu lại thấy cô có vẻ hơi chạnh lòng vì lời nói của mình bèn ngượng ngùng nói thêm: “Tôi cũng không phải chê cô đâu, chỉ là... tóm lại là cô mau khỏe lại đi.” Nói xong, cô ta bưng bát đi rửa.
Lâm Tuyết Quân sờ sờ mặt, quay sang xem có ai cần cô giúp đỡ việc gì nhẹ nhàng hơn không. Mục Tuấn Khanh do làm việc nặng nhọc nên tay nổi đầy mụn nước. Lúc này anh đang hơ đầu kim trên ngọn nến để nặn mụn nước.
Thời đại này hình như còn khá bảo thủ nhỉ? Cô mà tiến lên nắm tay chàng trai trẻ rồi xoa xoa bóp bóp thì hình như không được thích hợp lắm.
Đang lúc do dự, Mạnh Thiên Hà, người lớn tuổi nhất trong bốn nữ thanh niên trí thức, kéo ghế đẩu ngồi đối diện Mục Tuấn Khanh, không chút ngại ngùng, cầm lấy tay anh, rút cây kim trong tay anh, ghé sát đầu lại nói: “Đồng chí Mục, để tôi giúp anh.”
“...” Lâm Tuyết Quân chớp chớp mắt, xem ra cô vẫn chưa hiểu rõ lắm về cách thức Ở chung giữa nam nữ đồng chí thời đại này.
Y Tú Ngọc nhanh tay rửa bát xong, thấy Lâm Tuyết Quân đứng ngẩn ngơ bèn lấy một cốc nước ấm, cầm lấy thuốc mà y tá để lại, một tay đưa thuốc, một tay đưa cốc nước cho Lâm Tuyết Quân: “Uống thuốc đi.”
“Ừm.” Lâm Tuyết Quân hoàn hồn, đưa tay nhận cốc nước và thuốc, tay cô chạm vào tay Y Tú Ngọc. Đôi tay vừa rửa bát xong vẫn còn ẩm ướt, lạnh như băng. Xem ra nước rửa bát đúng là lạnh như Y Tú Ngọc đã nói.
Cô ngồi xuống mép giường, uống hết thuốc dưới sự giám sát của Y Tú Ngọc.
“Thế mới đúng chứ.” Y Tú Ngọc tỏ vẻ hài lòng khi thấy cô uống thuốc dứt khoát như vậy, sau đó nhận lấy cốc nước trong tay cô, xoay người đi lau lớp sương đọng trên cửa sổ do hơi ấm trong nhà bốc lên.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.