Thập Niên 70: Bạch Phú Mỹ Thích Làm Tinh
Chương 37:
Phúc Hồng Trang
13/07/2024
Bà Tô cười đầy nếp nhăn: “Ôi, cháu ngoan của bà, sao lại gầy thế này? Ba con chăm cháu thế nào vậy?”
Bà thân thiết nắm tay Tô Hảo Hảo: “Bà ngày nhớ đêm mong hi vọng kỳ nghỉ hè đến nhanh, đã ăn gì chưa? Bà nấu canh trứng cho cháu.”
Mỗi kỳ nghỉ hè, Tô Hảo Hảo đều về chơi một thời gian.
Châu Hải và Châu Lâm cũng vội gọi người, họ đều quen biết nhau.
Một chàng trai có gương mặt thanh tú chạy tới, tay cầm một cuốn sổ. Là người ghi chép điểm của đại đội, cũng là anh họ của Tô Hảo Hảo, con trai cả nhà bác cả, Tô Minh Xuyên.
Tô Hảo Hảo: “Anh cả!”
Mặc dù còn chưa tan làm, bà nội cũng xin phép về sớm, dẫn Tô Hảo Hảo và mọi người về. Trên đường đi còn hỏi Tô Bình An, sao lại về lúc này, có chuyện gì xảy ra không?
Tô Bình An giải thích lý do một cách ngắn gọn, mặt bà Tô sa sầm: “Hảo Hảo, những gì ba cháu nói đều là sự thật? Cháu nói bà nghe, có phải mẹ kế cháu bắt nạt cháu, ép cháu về quê không?”
Lý Tiểu Cầm đang ngồi ở nhà, bị đổ cái nồi to tướng lên đầu.
May mà bà ta không nghe thấy, không thì tức đến hộc máu.
Tô Bình An thở dài: “Không liên quan đến Tiểu Cầm. Hảo Hảo không biết bị trúng cái gì, cứ nghĩ xuống nông thôn chơi rất vui.” Lại chỉ Châu Lâm: “Lâm Lâm gần đây cũng rảnh rỗi, để nó về quê trải nghiệm.” Ông ấy ám chỉ mẹ chờ một lát sẽ nói rõ.
Tô Hảo Hảo làm nũng: “Bà, dì Tiểu Cầm có thể bắt nạt cháu sao? Cháu chỉ muốn về quê chơi một thời gian thôi mà.” Cô còn kể với bà chuyện bắt thỏ trên đường, mắt cô bây giờ rất tốt, có thể nhìn thấy rất xa, bắt được cả ổ thỏ, còn muốn lên núi bắt gà rừng, hoẵng rừng.
Bà Tô cũng thuận theo đổi chủ đề, nhưng rõ ràng là không vui.
Về đến nhà, bà Tô bảo cháu dâu lớn Trịnh Tú Mai nấu canh trứng cho Hảo Hảo.
Trịnh Tú Mai đang mang bầu, bảy tháng rồi, bụng lớn, nhưng không ảnh hưởng đến việc đi lại, vẫn nhanh nhẹn.
Nhưng gặt lương thực gấp quá mệt mỏi, nhà họ Tô có nhiều người khỏe mạnh, không cần cháu dâu mang bầu ra đồng làm việc nặng.
Cô ấy đến rót trà cho mọi người, còn rửa mấy quả dưa chuột non cho Tô Hảo Hảo và Châu Lâm ăn, rồi đi nấu ăn.
Tô Hảo Hảo nhai dưa chuột rôm rốp. Châu Lâm dùng hết ý chí mới nhịn không với tay lấy dưa chuột.
Tô Hảo Hảo hỏi: “Chị dâu, hai chị em Minh Khê đâu ạ?”
Tô Minh Khê, Tô Minh Dao khoảng mười tuổi, đều là em gái cô.
Bà thân thiết nắm tay Tô Hảo Hảo: “Bà ngày nhớ đêm mong hi vọng kỳ nghỉ hè đến nhanh, đã ăn gì chưa? Bà nấu canh trứng cho cháu.”
Mỗi kỳ nghỉ hè, Tô Hảo Hảo đều về chơi một thời gian.
Châu Hải và Châu Lâm cũng vội gọi người, họ đều quen biết nhau.
Một chàng trai có gương mặt thanh tú chạy tới, tay cầm một cuốn sổ. Là người ghi chép điểm của đại đội, cũng là anh họ của Tô Hảo Hảo, con trai cả nhà bác cả, Tô Minh Xuyên.
Tô Hảo Hảo: “Anh cả!”
Mặc dù còn chưa tan làm, bà nội cũng xin phép về sớm, dẫn Tô Hảo Hảo và mọi người về. Trên đường đi còn hỏi Tô Bình An, sao lại về lúc này, có chuyện gì xảy ra không?
Tô Bình An giải thích lý do một cách ngắn gọn, mặt bà Tô sa sầm: “Hảo Hảo, những gì ba cháu nói đều là sự thật? Cháu nói bà nghe, có phải mẹ kế cháu bắt nạt cháu, ép cháu về quê không?”
Lý Tiểu Cầm đang ngồi ở nhà, bị đổ cái nồi to tướng lên đầu.
May mà bà ta không nghe thấy, không thì tức đến hộc máu.
Tô Bình An thở dài: “Không liên quan đến Tiểu Cầm. Hảo Hảo không biết bị trúng cái gì, cứ nghĩ xuống nông thôn chơi rất vui.” Lại chỉ Châu Lâm: “Lâm Lâm gần đây cũng rảnh rỗi, để nó về quê trải nghiệm.” Ông ấy ám chỉ mẹ chờ một lát sẽ nói rõ.
Tô Hảo Hảo làm nũng: “Bà, dì Tiểu Cầm có thể bắt nạt cháu sao? Cháu chỉ muốn về quê chơi một thời gian thôi mà.” Cô còn kể với bà chuyện bắt thỏ trên đường, mắt cô bây giờ rất tốt, có thể nhìn thấy rất xa, bắt được cả ổ thỏ, còn muốn lên núi bắt gà rừng, hoẵng rừng.
Bà Tô cũng thuận theo đổi chủ đề, nhưng rõ ràng là không vui.
Về đến nhà, bà Tô bảo cháu dâu lớn Trịnh Tú Mai nấu canh trứng cho Hảo Hảo.
Trịnh Tú Mai đang mang bầu, bảy tháng rồi, bụng lớn, nhưng không ảnh hưởng đến việc đi lại, vẫn nhanh nhẹn.
Nhưng gặt lương thực gấp quá mệt mỏi, nhà họ Tô có nhiều người khỏe mạnh, không cần cháu dâu mang bầu ra đồng làm việc nặng.
Cô ấy đến rót trà cho mọi người, còn rửa mấy quả dưa chuột non cho Tô Hảo Hảo và Châu Lâm ăn, rồi đi nấu ăn.
Tô Hảo Hảo nhai dưa chuột rôm rốp. Châu Lâm dùng hết ý chí mới nhịn không với tay lấy dưa chuột.
Tô Hảo Hảo hỏi: “Chị dâu, hai chị em Minh Khê đâu ạ?”
Tô Minh Khê, Tô Minh Dao khoảng mười tuổi, đều là em gái cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.