[Thập Niên 70] Cẩm Nang Tự Cứu Của Bạch Nguyệt Quang
Chương 41:
Khai Tâm Quả Phát Cao
02/10/2024
Trở về ký túc xá, Triệu Vi Vi thong thả lấy chiếc giỏ tắm, cẩn thận bóc gói xà bông hương hoa nhài mới mua với giá hai đồng, đưa lên mũi ngửi. Hương thơm dịu dàng, thoang thoảng khiến cô ta vô cùng hài lòng, đặt vào giỏ.
Tiếp đó, cô ta tỉ mỉ đặt vào giỏ một hộp kem dưỡng da và một hộp phấn ngọc trai nhỏ xinh, rồi mới cẩn thận lấy quần áo và khăn tắm, chuẩn bị đi tắm.
Tuy chỉ là những món đồ nhỏ bé nhưng cũng đã ngốn gần hết phân nửa tháng lương đầu tiên của Triệu Vi Vi.
Nhưng phải cảm ơn chúng, cô ta mới có thể nhanh chóng lột xác, trở nên trắng thơm, xinh đẹp như bây giờ. Thậm chí, vài chàng trai trong Đoàn Văn công cũng vì thế mà có chút thay đổi thái độ với cô ta, niềm nở và ân cần hơn hẳn.
Điều này khiến Triệu Vi Vi cảm thấy vô cùng thỏa mãn và tự hào.
Khi cô ta xách giỏ bước vào nhà tắm, thì vừa lúc Tang Miêu tắm xong, vén rèm bước ra. Từ trong phòng tắm hơi nước nóng bốc lên nghi ngút.
Dưới làn hơi nước mờ ảo, thân hình cô ẩn hiện, mái tóc dài ướt sũng xõa xuống tấm lưng trần nõn nà. Làn da trắng như tuyết sau khi tắm càng thêm phần rạng rỡ, tựa như được dát lên một lớp ánh sáng mỏng manh.
Cô nhẹ nhàng lau những giọt nước còn đọng trên tóc. Những giọt nước tinh khôi theo từng ngón tay thon dài của cô rơi xuống, tạo thành những chuỗi ngọc long lanh trên nền gạch.
Có lẽ cô nghĩ rằng giờ này trong phòng tắm sẽ không có ai, nên chỉ hờ hững lấy chiếc khăn tắm che chắn trước người, để lộ những đường cong mê người.
Vừa bước ra ngoài, Tang Miêu mới nhận ra có người. Cô thoáng ngượng ngùng che đi đôi gò bồng đảo trước ngực, bối rối đi về phía tủ đồ bên kia. Thì ra là nữ chính Triệu Vi Vi cũng đến tắm.
May mà tủ đồ của hai người không ở cùng một bên. Sau khi xác định Triệu Vi Vi không nhìn thấy mình, Tang Miêu mới bỏ tay đang che chắn trước ngực xuống, dùng khăn lông lau nhẹ những giọt nước còn đọng trên người.
Lau khô người, Tang Miêu lấy ra một hộp kem dưỡng da thoa khắp từ đầu đến chân. Làn da vốn đã trắng mịn hồng hào nay lại càng thêm phần nõn nà, trắng muốt dưới lớp kem dưỡng.
Là một vũ công, Tang Miêu rất chú ý đến việc chăm sóc cơ thể cũng như duy trì vóc dáng của mình. Hơn nữa bản thân cô cũng là một cô gái yêu cái đẹp.
Vừa thoa kem, cô vừa nghĩ đến ánh mắt kỳ lạ của Triệu Vi Vi nhìn mình lúc nãy. Ánh mắt cứ nhìn chằm chằm khiến cô cảm thấy không được thoải mái cho lắm, nhưng hai người đứng cách nhau khá xa, có lẽ là cô nhìn nhầm rồi.
Mà lúc này, Triệu Vi Vi đang đứng ở phía tủ đồ bên kia, siết chặt hai tay, các khớp ngón tay trắng bệch, trong đầu không ngừng hiện lên cảnh tượng vừa nhìn thấy.
Nghĩ đến việc bản thân phải tốn bao nhiêu công sức mới có được vẻ đẹp như hiện tại, vậy mà Tang Miêu lại dễ dàng có được như vậy, một cảm giác ghen tị khó tả trào dâng trong lòng, căm ghét sự ưu việt của Tang Miêu.
Tiếp đó, cô ta tỉ mỉ đặt vào giỏ một hộp kem dưỡng da và một hộp phấn ngọc trai nhỏ xinh, rồi mới cẩn thận lấy quần áo và khăn tắm, chuẩn bị đi tắm.
Tuy chỉ là những món đồ nhỏ bé nhưng cũng đã ngốn gần hết phân nửa tháng lương đầu tiên của Triệu Vi Vi.
Nhưng phải cảm ơn chúng, cô ta mới có thể nhanh chóng lột xác, trở nên trắng thơm, xinh đẹp như bây giờ. Thậm chí, vài chàng trai trong Đoàn Văn công cũng vì thế mà có chút thay đổi thái độ với cô ta, niềm nở và ân cần hơn hẳn.
Điều này khiến Triệu Vi Vi cảm thấy vô cùng thỏa mãn và tự hào.
Khi cô ta xách giỏ bước vào nhà tắm, thì vừa lúc Tang Miêu tắm xong, vén rèm bước ra. Từ trong phòng tắm hơi nước nóng bốc lên nghi ngút.
Dưới làn hơi nước mờ ảo, thân hình cô ẩn hiện, mái tóc dài ướt sũng xõa xuống tấm lưng trần nõn nà. Làn da trắng như tuyết sau khi tắm càng thêm phần rạng rỡ, tựa như được dát lên một lớp ánh sáng mỏng manh.
Cô nhẹ nhàng lau những giọt nước còn đọng trên tóc. Những giọt nước tinh khôi theo từng ngón tay thon dài của cô rơi xuống, tạo thành những chuỗi ngọc long lanh trên nền gạch.
Có lẽ cô nghĩ rằng giờ này trong phòng tắm sẽ không có ai, nên chỉ hờ hững lấy chiếc khăn tắm che chắn trước người, để lộ những đường cong mê người.
Vừa bước ra ngoài, Tang Miêu mới nhận ra có người. Cô thoáng ngượng ngùng che đi đôi gò bồng đảo trước ngực, bối rối đi về phía tủ đồ bên kia. Thì ra là nữ chính Triệu Vi Vi cũng đến tắm.
May mà tủ đồ của hai người không ở cùng một bên. Sau khi xác định Triệu Vi Vi không nhìn thấy mình, Tang Miêu mới bỏ tay đang che chắn trước ngực xuống, dùng khăn lông lau nhẹ những giọt nước còn đọng trên người.
Lau khô người, Tang Miêu lấy ra một hộp kem dưỡng da thoa khắp từ đầu đến chân. Làn da vốn đã trắng mịn hồng hào nay lại càng thêm phần nõn nà, trắng muốt dưới lớp kem dưỡng.
Là một vũ công, Tang Miêu rất chú ý đến việc chăm sóc cơ thể cũng như duy trì vóc dáng của mình. Hơn nữa bản thân cô cũng là một cô gái yêu cái đẹp.
Vừa thoa kem, cô vừa nghĩ đến ánh mắt kỳ lạ của Triệu Vi Vi nhìn mình lúc nãy. Ánh mắt cứ nhìn chằm chằm khiến cô cảm thấy không được thoải mái cho lắm, nhưng hai người đứng cách nhau khá xa, có lẽ là cô nhìn nhầm rồi.
Mà lúc này, Triệu Vi Vi đang đứng ở phía tủ đồ bên kia, siết chặt hai tay, các khớp ngón tay trắng bệch, trong đầu không ngừng hiện lên cảnh tượng vừa nhìn thấy.
Nghĩ đến việc bản thân phải tốn bao nhiêu công sức mới có được vẻ đẹp như hiện tại, vậy mà Tang Miêu lại dễ dàng có được như vậy, một cảm giác ghen tị khó tả trào dâng trong lòng, căm ghét sự ưu việt của Tang Miêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.