Thập Niên 70: Đại Vương Ăn Uống
Chương 13: Đòi Việc
Đại Hà Đông Lưu
10/10/2021
Diêu Thúy Phân: "Cô đừng vội chối, trước đó tôi đã bắt mạch cho cô, nếu như cô cảm thấy tôi là đang mạnh miệng, thì bây giờ tôi cho các người mời bác sĩ đến khám cho cô."
"Không thể mời!" Chu Bác Dương la lớn, nếu mời bác sĩ, vậy chuyện này không giấu được nữa.
Đinh Mẫn Tú cũng biết đạo lý này, rụt bả vai, không dám lên tiếng nữa.
Từ biểu hiện của hai người còn cái gì không hiểu nữa, bọn họ cũng đã xác định Đinh Mẫn Tú có thai, nếu không sao lúc này lại ngậm miệng rồi, Chu Trường Thọ sống lâu hơn mấy năm, rất nhanh đã thu lại vui mừng trong lòng vì chuyện có chắt, nhà họ Du mời nhà bọn họ đến cửa như vậy là muốn nói chuyện thật tốt, nếu không sẽ trực tiếp nói cho tất cả mọi người biết, như vậy nhà họ Chu bọn họ sẽ xong đời.
Nghĩ đến đây giọng ông ta nhỏ hơn mấy phần: "Gây ra chuyện này, dù sao chúng tôi cũng phải muốn lấy điều lệ ra, không biết các người nghĩ như thế nào, chúng tôi có lỗi trước, chúng tôi nhận, các người muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, nhưng chuyện này không thể kéo dài, chúng tôi khiêm tốn thừa nhận."
Dương Tế Chi liên tục gật đầu: “Tiểu An và Bác Dương nhà chúng tôi chính là trời sinh một đôi, nếu không..."
Bà ta còn chưa nói hết lời, đã bị Du Thanh Sơn ngắt lời: "Bà nói sai rồi, trời sinh một đôi với nhà các người chính là Đinh Mẫn Tú!"
Triệu Xảo Nương trầm mặc nghe cuộc đối thoại của bọn họ, những lời này giống như con dao vậy, từng dao đâm vào tim bà ấy, nhưng không có cách nào chỉ có thể mặc cho con dao bén chọn kia đâm vào tim bà.
Con gái của bà ấy lại làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, thông đồng với anh rể tương lai của mình, còn có con hoang, rốt cuộc nó có biết mình đang làm gì không?!
Tại sao nó lại không có chút liêm sỉ như vậy?!
Nó có nghĩ đường lui cho mình hay không?!
Chu Bác Dương cảm giác được sức lực hai tay bắt lấy mình của Du Hướng Hải phía sau đã lớn hơn, anh ta không chịu nổi, đau đớn kêu thanh tiếng: "Cháu biết lỗi rồi, cháu thật sự biết lỗi rồi, là cháu có lỗi với Tiểu An!"
Du Hướng Hải nghiêm nghị nói: "Mày đừng có gọi tên Tiểu An thân mật như vậy!"
Thấy Chu Bác Dương như vậy, người nhà họ Chu rất đau lòng, đây chính là dòng độc đinh nhà bọn họ, từ nhỏ đến lớn đều không để cho anh ta chịu đau khổ như vậy, nhưng bây giờ bọn họ chỉ có thể làm như không nhìn thấy.
Không để cho người nhà họ Chu nhịn cục tức này xuống, làm lớn chuyện ra, anh ta sẽ càng thảm hơn.
Nếu như người cùng Chu Bác Dương làm ẩu tả cũng là con gái nhà họ Chu thì còn tốt hơn một chút, đối phương sẽ đánh chuột sợ vỡ bình, nhưng người làm chuyện xấu lại mang họ Đinh, bọn họ không có sức nháo lớn.
Cháu trai của bọn họ tốt như vậy, nhất định là do cô gái này quyến rũ nó, lúc này mới làm ra loại chuyện này!
Nhận ra tầm mắt bọn họ đang nhìn về phía mình, Đinh Mẫn Tú càng cúi đầu thấp hơn, cô ta hoang mang nhìn về phía Triệu Xảo Nương, ngay sau đó giống như bị cái nóng gì đó đâm vào, thu hồi tầm mắt.
Lúc này Tần Phong Mậu thấp giọng ho khan một tiếng, nhìn về phía Dương Tế Chi: "Ban đầu, hai nhà chúng ta bàn bạc xong, lúc bà về hưu, Tiểu An chúng tôi gả qua, đúng lúc thay công việc của bà, ai biết, lại xảy ra chuyện như vậy, bà nói đúng không?"
Dương Tế Chi giật mi mắt, bà ta nghe rõ lời này, đây là nhà họ Du muốn công việc của bà ta..
Như vậy sao được! Công việc của bà ta là để lại cho cháu dâu, bọn họ nói Du Hướng An không lấy chồng, sao công việc này có thể cho nó được!
Bà ta căng khóe miệng nói: "Chuyện này, muốn làm việc thay phải có điều kiện, đây là nếu Tiểu An là người của nhà họ Chu chúng tôi, đó tất nhiên không thành vấn đề, nhưng nếu không phải, lỡ như có người tố cao, vậy thì xui xẻo."
Du Thanh Sơn: "Lời này của bà thật không có đạo lý, bây giờ còn có người bỏ tiền ra mua công việc, cũng không có mấy người xảy ra chuyện, nếu như bà không đồng ý, vậy bỏ đi, chúng tôi cũng không miễn cưỡng... Chúng tôi sẽ mời công an đến phân xử công bằng chuyện này."
Đây rõ ràng là muốn ép buộc! Dương Tế Chi thầm hận, Chu Trường Thọ nháy mắt về phía vợ mình, để cho bà ta bình tĩnh.
Lúc này Diêu Thúy Phân quơ hai lá thư trong tay: "Đúng lúc, nếu đồng chí công an đến, trong tay của tôi có thư tình Chu Bác Dương viết cho Đinh Mẫn Tú làm chứng cứ."
Lập tức sắc mặt của Chu Bác Dương và Đinh Mẫn Tú thay đổi, giọng nói của Đinh Mẫn Tú cũng trở nên bén nhọn hơn: "Không thể xem!"
Chu Trường Thọ thở dài một hơi, ánh mắt nhìn Chu Bác Dương chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhưng ông ta cũng muốn một lời chính xác: "Nếu như cho công việc này, vậy sẽ không nhắc đến chuyện cũ nữa?"
"Không thể mời!" Chu Bác Dương la lớn, nếu mời bác sĩ, vậy chuyện này không giấu được nữa.
Đinh Mẫn Tú cũng biết đạo lý này, rụt bả vai, không dám lên tiếng nữa.
Từ biểu hiện của hai người còn cái gì không hiểu nữa, bọn họ cũng đã xác định Đinh Mẫn Tú có thai, nếu không sao lúc này lại ngậm miệng rồi, Chu Trường Thọ sống lâu hơn mấy năm, rất nhanh đã thu lại vui mừng trong lòng vì chuyện có chắt, nhà họ Du mời nhà bọn họ đến cửa như vậy là muốn nói chuyện thật tốt, nếu không sẽ trực tiếp nói cho tất cả mọi người biết, như vậy nhà họ Chu bọn họ sẽ xong đời.
Nghĩ đến đây giọng ông ta nhỏ hơn mấy phần: "Gây ra chuyện này, dù sao chúng tôi cũng phải muốn lấy điều lệ ra, không biết các người nghĩ như thế nào, chúng tôi có lỗi trước, chúng tôi nhận, các người muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, nhưng chuyện này không thể kéo dài, chúng tôi khiêm tốn thừa nhận."
Dương Tế Chi liên tục gật đầu: “Tiểu An và Bác Dương nhà chúng tôi chính là trời sinh một đôi, nếu không..."
Bà ta còn chưa nói hết lời, đã bị Du Thanh Sơn ngắt lời: "Bà nói sai rồi, trời sinh một đôi với nhà các người chính là Đinh Mẫn Tú!"
Triệu Xảo Nương trầm mặc nghe cuộc đối thoại của bọn họ, những lời này giống như con dao vậy, từng dao đâm vào tim bà ấy, nhưng không có cách nào chỉ có thể mặc cho con dao bén chọn kia đâm vào tim bà.
Con gái của bà ấy lại làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, thông đồng với anh rể tương lai của mình, còn có con hoang, rốt cuộc nó có biết mình đang làm gì không?!
Tại sao nó lại không có chút liêm sỉ như vậy?!
Nó có nghĩ đường lui cho mình hay không?!
Chu Bác Dương cảm giác được sức lực hai tay bắt lấy mình của Du Hướng Hải phía sau đã lớn hơn, anh ta không chịu nổi, đau đớn kêu thanh tiếng: "Cháu biết lỗi rồi, cháu thật sự biết lỗi rồi, là cháu có lỗi với Tiểu An!"
Du Hướng Hải nghiêm nghị nói: "Mày đừng có gọi tên Tiểu An thân mật như vậy!"
Thấy Chu Bác Dương như vậy, người nhà họ Chu rất đau lòng, đây chính là dòng độc đinh nhà bọn họ, từ nhỏ đến lớn đều không để cho anh ta chịu đau khổ như vậy, nhưng bây giờ bọn họ chỉ có thể làm như không nhìn thấy.
Không để cho người nhà họ Chu nhịn cục tức này xuống, làm lớn chuyện ra, anh ta sẽ càng thảm hơn.
Nếu như người cùng Chu Bác Dương làm ẩu tả cũng là con gái nhà họ Chu thì còn tốt hơn một chút, đối phương sẽ đánh chuột sợ vỡ bình, nhưng người làm chuyện xấu lại mang họ Đinh, bọn họ không có sức nháo lớn.
Cháu trai của bọn họ tốt như vậy, nhất định là do cô gái này quyến rũ nó, lúc này mới làm ra loại chuyện này!
Nhận ra tầm mắt bọn họ đang nhìn về phía mình, Đinh Mẫn Tú càng cúi đầu thấp hơn, cô ta hoang mang nhìn về phía Triệu Xảo Nương, ngay sau đó giống như bị cái nóng gì đó đâm vào, thu hồi tầm mắt.
Lúc này Tần Phong Mậu thấp giọng ho khan một tiếng, nhìn về phía Dương Tế Chi: "Ban đầu, hai nhà chúng ta bàn bạc xong, lúc bà về hưu, Tiểu An chúng tôi gả qua, đúng lúc thay công việc của bà, ai biết, lại xảy ra chuyện như vậy, bà nói đúng không?"
Dương Tế Chi giật mi mắt, bà ta nghe rõ lời này, đây là nhà họ Du muốn công việc của bà ta..
Như vậy sao được! Công việc của bà ta là để lại cho cháu dâu, bọn họ nói Du Hướng An không lấy chồng, sao công việc này có thể cho nó được!
Bà ta căng khóe miệng nói: "Chuyện này, muốn làm việc thay phải có điều kiện, đây là nếu Tiểu An là người của nhà họ Chu chúng tôi, đó tất nhiên không thành vấn đề, nhưng nếu không phải, lỡ như có người tố cao, vậy thì xui xẻo."
Du Thanh Sơn: "Lời này của bà thật không có đạo lý, bây giờ còn có người bỏ tiền ra mua công việc, cũng không có mấy người xảy ra chuyện, nếu như bà không đồng ý, vậy bỏ đi, chúng tôi cũng không miễn cưỡng... Chúng tôi sẽ mời công an đến phân xử công bằng chuyện này."
Đây rõ ràng là muốn ép buộc! Dương Tế Chi thầm hận, Chu Trường Thọ nháy mắt về phía vợ mình, để cho bà ta bình tĩnh.
Lúc này Diêu Thúy Phân quơ hai lá thư trong tay: "Đúng lúc, nếu đồng chí công an đến, trong tay của tôi có thư tình Chu Bác Dương viết cho Đinh Mẫn Tú làm chứng cứ."
Lập tức sắc mặt của Chu Bác Dương và Đinh Mẫn Tú thay đổi, giọng nói của Đinh Mẫn Tú cũng trở nên bén nhọn hơn: "Không thể xem!"
Chu Trường Thọ thở dài một hơi, ánh mắt nhìn Chu Bác Dương chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhưng ông ta cũng muốn một lời chính xác: "Nếu như cho công việc này, vậy sẽ không nhắc đến chuyện cũ nữa?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.