Thập Niên 70: Gả Cho Đại Lão Tàn Tật
Chương 2: Giải Ngũ Vì Chấn Thương
home Độc Bộ Thiên Hạ
19/09/2023
Nghe rõ mấy lời con gái nói, lại nhìn dáng vẻ con gái bình tĩnh như vậy, Túc Chính Dương và Tôn Phương đều ngẩn ngơ.
Vừa rồi bọn họ tranh chấp như vậy là để xác định xem rốt cuộc có nên gả con gái cho Tống Thanh Hàm mới bị thương phải giải ngũ năm ngày trước không.
Trước đây, hôn sự này là do Túc Giảo Giảo cầu đến, nhưng hôm nay Tống Thanh Hàm trọng thương xuất ngũ, cho dù vết thương có lành thì sợ là ngày sau, rất có khả năng một chân của anh sẽ không thể nào dùng lực được.
Đối với những người ở nông thôn phải dựa vào thể lực để làm lụng tranh giành chút điểm lao động, đây đúng là trời sập!
Đặc biệt, cha mẹ Tống Thanh Hàm còn là một cặp cha mẹ bất công, luôn thích lấy đồ của con cả cho nhà con thứ.
Tống Thanh Hàm cũng là kẻ đáng thương, là tồn tại bị mấy cô gái tránh như tránh tà. Nếu không nhờ vậy, sao Túc Giảo Giảo có thể chiếm được mối hôn nhân này?
Đổi thành trước đây, có thể lấy anh là Túc Giảo Giảo được hời, nhưng hiện tại đó lại thành mối làm ăn lỗ vốn.
Tôn Phương đau lòng con gái, muốn mặc kệ tất cả mà hối hôn, nhưng người hết lòng tuân thủ hứa hẹn như Túc Chính Dương lại kiên quyết không đồng ý cho con gái từ hôn.
Mấy ngày nay, vì chuyện này mà trong nhà vẫn luôn ầm ĩ, chưa được yên tĩnh ngày nào.
Túc Chính Dương vốn tưởng con gái cứ kiên quyết không gả mới là cục xương khó gặm nhất, ai biết con gái lại có thể đồng ý trước một bước?
Ông giật mình, nhìn gương mặt thanh tú động lòng người của con gái, đáy lòng ông lập tức mềm nhũn, ê ẩm chua xót.
Người vừa gào thét yêu cầu con gái nhất định phải gả qua là ông, nhưng tới lúc này, ông lại thấy yết hầu tắc nghẹn, nói không nên lời.
Túc Chính Dương hít sâu một hơi, lau mặt một cái, trầm giọng nói:
“Nuôi! Ông đây sẽ nuôi cả đời! Dù sao thằng cả thằng hai cũng lớn rồi, không cần cha mẹ nuôi nữa!”
…
Ầm ĩ nửa buổi trưa, cuối cùng hai cô vợ Túc gia cũng được chứng kiến phán quyết cuối cùng của trận tranh cãi này, sắc mặt khó coi hẳn lên.
Bọn họ đều muốn nói gì đó, nhưng nhìn sắc mặt khó coi của mẹ chồng, trong lòng bọn họ lại hoang mang, không dám hé răng nửa lời.
Duy chỉ có ba đứa nhỏ không tim không phổi cùng với hai người đàn ông của bọn họ là chẳng có biểu cảm gì.
Túc Giảo Giảo mới vừa quyết định chuyện lập gia đình xong, ăn cơm cũng mất tập trung, chỉ miễn cưỡng ăn hai miếng khoai lang.
Sau khi ăn bữa trưa, nghĩ tới buổi chiều còn phải xuống ruộng làm việc, tất cả mọi người đi ngủ.
Túc Giảo Giảo trở lại phòng mình, đệm giường hoa vụn sẫm màu, còn có một bàn sách nho nhỏ, một cái tủ treo quần áo, trên tường phòng còn dán đầy giấy…
Có thể thấy được chủ nhân gian phòng này được người nhà bảo vệ tới mức nào.
Mà khi cô nằm xuống nhìn về phía trần nhà, lọt vào tầm mắt là xà nhà đen thùi lùi, bên trên còn có mạng nhện, thị lực tốt một chút còn có thể thấy được trên mạng nhện có con nhện đang bò.
Túc Giảo Giảo tê cả da đầu, cảm thấy muốn khóc.
Thật ra cô không phải người của thế giới này mà cô tới từ năm 2018 ở tương lai, trong gia đình mà cho tới bây giờ cô chưa từng phải phát sầu vì tiền bạc.
Cô là một freelancer, bản thân có chứng sợ hãi giao tiếp, không thích ra ngoài đi chơi.
Nhưng vừa lúc tới đợt nghỉ lễ dài hạn mùng 1 tháng 5, bạn thân nằng nặc đòi kéo cô ra ngoài, muốn cô đi cắm trại dã ngoại chung. Không thể từ chối, cuối cùng cô buộc lòng phải đi.
Vừa rồi bọn họ tranh chấp như vậy là để xác định xem rốt cuộc có nên gả con gái cho Tống Thanh Hàm mới bị thương phải giải ngũ năm ngày trước không.
Trước đây, hôn sự này là do Túc Giảo Giảo cầu đến, nhưng hôm nay Tống Thanh Hàm trọng thương xuất ngũ, cho dù vết thương có lành thì sợ là ngày sau, rất có khả năng một chân của anh sẽ không thể nào dùng lực được.
Đối với những người ở nông thôn phải dựa vào thể lực để làm lụng tranh giành chút điểm lao động, đây đúng là trời sập!
Đặc biệt, cha mẹ Tống Thanh Hàm còn là một cặp cha mẹ bất công, luôn thích lấy đồ của con cả cho nhà con thứ.
Tống Thanh Hàm cũng là kẻ đáng thương, là tồn tại bị mấy cô gái tránh như tránh tà. Nếu không nhờ vậy, sao Túc Giảo Giảo có thể chiếm được mối hôn nhân này?
Đổi thành trước đây, có thể lấy anh là Túc Giảo Giảo được hời, nhưng hiện tại đó lại thành mối làm ăn lỗ vốn.
Tôn Phương đau lòng con gái, muốn mặc kệ tất cả mà hối hôn, nhưng người hết lòng tuân thủ hứa hẹn như Túc Chính Dương lại kiên quyết không đồng ý cho con gái từ hôn.
Mấy ngày nay, vì chuyện này mà trong nhà vẫn luôn ầm ĩ, chưa được yên tĩnh ngày nào.
Túc Chính Dương vốn tưởng con gái cứ kiên quyết không gả mới là cục xương khó gặm nhất, ai biết con gái lại có thể đồng ý trước một bước?
Ông giật mình, nhìn gương mặt thanh tú động lòng người của con gái, đáy lòng ông lập tức mềm nhũn, ê ẩm chua xót.
Người vừa gào thét yêu cầu con gái nhất định phải gả qua là ông, nhưng tới lúc này, ông lại thấy yết hầu tắc nghẹn, nói không nên lời.
Túc Chính Dương hít sâu một hơi, lau mặt một cái, trầm giọng nói:
“Nuôi! Ông đây sẽ nuôi cả đời! Dù sao thằng cả thằng hai cũng lớn rồi, không cần cha mẹ nuôi nữa!”
…
Ầm ĩ nửa buổi trưa, cuối cùng hai cô vợ Túc gia cũng được chứng kiến phán quyết cuối cùng của trận tranh cãi này, sắc mặt khó coi hẳn lên.
Bọn họ đều muốn nói gì đó, nhưng nhìn sắc mặt khó coi của mẹ chồng, trong lòng bọn họ lại hoang mang, không dám hé răng nửa lời.
Duy chỉ có ba đứa nhỏ không tim không phổi cùng với hai người đàn ông của bọn họ là chẳng có biểu cảm gì.
Túc Giảo Giảo mới vừa quyết định chuyện lập gia đình xong, ăn cơm cũng mất tập trung, chỉ miễn cưỡng ăn hai miếng khoai lang.
Sau khi ăn bữa trưa, nghĩ tới buổi chiều còn phải xuống ruộng làm việc, tất cả mọi người đi ngủ.
Túc Giảo Giảo trở lại phòng mình, đệm giường hoa vụn sẫm màu, còn có một bàn sách nho nhỏ, một cái tủ treo quần áo, trên tường phòng còn dán đầy giấy…
Có thể thấy được chủ nhân gian phòng này được người nhà bảo vệ tới mức nào.
Mà khi cô nằm xuống nhìn về phía trần nhà, lọt vào tầm mắt là xà nhà đen thùi lùi, bên trên còn có mạng nhện, thị lực tốt một chút còn có thể thấy được trên mạng nhện có con nhện đang bò.
Túc Giảo Giảo tê cả da đầu, cảm thấy muốn khóc.
Thật ra cô không phải người của thế giới này mà cô tới từ năm 2018 ở tương lai, trong gia đình mà cho tới bây giờ cô chưa từng phải phát sầu vì tiền bạc.
Cô là một freelancer, bản thân có chứng sợ hãi giao tiếp, không thích ra ngoài đi chơi.
Nhưng vừa lúc tới đợt nghỉ lễ dài hạn mùng 1 tháng 5, bạn thân nằng nặc đòi kéo cô ra ngoài, muốn cô đi cắm trại dã ngoại chung. Không thể từ chối, cuối cùng cô buộc lòng phải đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.