Thập Niên 70, Mỹ Nhân Làm Tinh Ôm Đùi Đại Lão
Chương 16:
Đường Qua Tử
09/08/2024
Tất nhiên, cũng chẳng ai thích chơi với nguyên chủ cả.
Một là vì nguyên chủ tính tình đỏng đảnh, chua ngoa, ai chơi với cô ta thì xác định là xui xẻo.
Hai là vì nguyên chủ xinh đẹp nổi bật, theo thời gian, ai mà muốn suốt ngày làm nền cho người khác chứ?
Hai con người bị xã hội xa lánh, theo lẽ thường tình phải nương tựa vào nhau cho ấm áp.
Nhưng mà nguyên chủ là cái đồ chảnh chọe, căn bản là không thèm ngó ngàng gì đến Khâu Tiểu Yến.
Tuy nhà nguyên chủ cũng nghèo rớt mồng tơi nhưng được bố mẹ cưng chiều, anh trai thì có gì ngon cũng nhường, nên nói cách khác, hai người họ vốn dĩ không cùng một đẳng cấp!
Nhưng mà ông trời sui rủi thế nào, hai người lại bằng tuổi nhau, đi học lại còn trớ trêu thay lúc nào cũng là bạn cùng bàn. Thế là mối quan hệ của hai người cứ thế mà khăng khít lúc nào không hay!
Chưa kể, để moi được từ tay nguyên chủ mấy món đồ ăn vặt mà nguyên chủ chả thèm ngó, Khâu Tiểu Yến cứ lẽo đẽo theo sau nguyên chủ mấy năm trời, việc gì cũng tranh nhau làm.
Lâu dần, nguyên chủ thấy có đứa chạy việc vặt cũng hay hay, bèn gật đầu đồng ý cái việc quái gở này.
Nghĩ đến đây, Lương Thanh Thanh đưa tay lên ôm trán, cái trò cô chủ - ô sin này, tôi xin kiếu!
Diễn không nổi đâu! Cô định giả vờ như không nghe thấy gì, chạy tót vào phòng trốn cho rồi, kiểu gì con nhỏ kia thấy cô không có nhà, cô ấy cũng tự động đi về thôi.
Nhưng mà chưa kịp hành động, Khâu Tiểu Yến đã nhanh mắt trông thấy cô, đôi mắt tròn xoe trợn to hết cỡ, mừng rỡ reo lên: "Thanh Thanh, cậu ở nhà à! Tôi gọi cậu nãy giờ, đi mau! Muộn là không xem được trò hay đâu."
"Hả?" Trò hay là trò gì?
Đầu Lương Thanh Thanh đầy dấu chấm hỏi, đợi đến khi não bộ kịp load thông tin thì cô đã bị kéo lê ra khỏi cổng nhà từ bao giờ.
Khâu Tiểu Yến từ nhỏ đã phải làm việc đồng áng, sức khỏe trâu bò khỏi bàn.
Lương Thanh Thanh thử vùng vẫy mấy lần bất thành thì đành ngoan ngoãn chịu trói, đồng thời, sau khi nghe Khâu Tiểu Yến thao thao bất tuyệt giải thích một thôi một hồi, cô cũng hiểu ra cái gọi là "trò hay" rốt cuộc là cái quái gì, máu hóng hớt trong người sục sôi, bèn nửa đẩy nửa đi theo.
Nói đơn giản thì là nữ thanh niên tri thức và phụ nữ trong làng đánh nhau!
Trùng hợp thay, nữ thanh niên tri thức này không ai khác chính là nữ chính trong truyện - Từ Xảo! Nếu không phải Từ Xảo thì Lương Thanh Thanh cũng chẳng hơi đâu mà tò mò, hóng hớt chuyện của nữ chính nó khác hẳn với ru rú trong nhà!
Một là vì nguyên chủ tính tình đỏng đảnh, chua ngoa, ai chơi với cô ta thì xác định là xui xẻo.
Hai là vì nguyên chủ xinh đẹp nổi bật, theo thời gian, ai mà muốn suốt ngày làm nền cho người khác chứ?
Hai con người bị xã hội xa lánh, theo lẽ thường tình phải nương tựa vào nhau cho ấm áp.
Nhưng mà nguyên chủ là cái đồ chảnh chọe, căn bản là không thèm ngó ngàng gì đến Khâu Tiểu Yến.
Tuy nhà nguyên chủ cũng nghèo rớt mồng tơi nhưng được bố mẹ cưng chiều, anh trai thì có gì ngon cũng nhường, nên nói cách khác, hai người họ vốn dĩ không cùng một đẳng cấp!
Nhưng mà ông trời sui rủi thế nào, hai người lại bằng tuổi nhau, đi học lại còn trớ trêu thay lúc nào cũng là bạn cùng bàn. Thế là mối quan hệ của hai người cứ thế mà khăng khít lúc nào không hay!
Chưa kể, để moi được từ tay nguyên chủ mấy món đồ ăn vặt mà nguyên chủ chả thèm ngó, Khâu Tiểu Yến cứ lẽo đẽo theo sau nguyên chủ mấy năm trời, việc gì cũng tranh nhau làm.
Lâu dần, nguyên chủ thấy có đứa chạy việc vặt cũng hay hay, bèn gật đầu đồng ý cái việc quái gở này.
Nghĩ đến đây, Lương Thanh Thanh đưa tay lên ôm trán, cái trò cô chủ - ô sin này, tôi xin kiếu!
Diễn không nổi đâu! Cô định giả vờ như không nghe thấy gì, chạy tót vào phòng trốn cho rồi, kiểu gì con nhỏ kia thấy cô không có nhà, cô ấy cũng tự động đi về thôi.
Nhưng mà chưa kịp hành động, Khâu Tiểu Yến đã nhanh mắt trông thấy cô, đôi mắt tròn xoe trợn to hết cỡ, mừng rỡ reo lên: "Thanh Thanh, cậu ở nhà à! Tôi gọi cậu nãy giờ, đi mau! Muộn là không xem được trò hay đâu."
"Hả?" Trò hay là trò gì?
Đầu Lương Thanh Thanh đầy dấu chấm hỏi, đợi đến khi não bộ kịp load thông tin thì cô đã bị kéo lê ra khỏi cổng nhà từ bao giờ.
Khâu Tiểu Yến từ nhỏ đã phải làm việc đồng áng, sức khỏe trâu bò khỏi bàn.
Lương Thanh Thanh thử vùng vẫy mấy lần bất thành thì đành ngoan ngoãn chịu trói, đồng thời, sau khi nghe Khâu Tiểu Yến thao thao bất tuyệt giải thích một thôi một hồi, cô cũng hiểu ra cái gọi là "trò hay" rốt cuộc là cái quái gì, máu hóng hớt trong người sục sôi, bèn nửa đẩy nửa đi theo.
Nói đơn giản thì là nữ thanh niên tri thức và phụ nữ trong làng đánh nhau!
Trùng hợp thay, nữ thanh niên tri thức này không ai khác chính là nữ chính trong truyện - Từ Xảo! Nếu không phải Từ Xảo thì Lương Thanh Thanh cũng chẳng hơi đâu mà tò mò, hóng hớt chuyện của nữ chính nó khác hẳn với ru rú trong nhà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.