Thập Niên 70: Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống
Chương 22:
Mạn Thu
21/04/2024
Khi Yến Trọng Minh vừa mới trừ yêu, rõ ràng cảm nhận được khí tức người lạ, lại đây xem xét lại gì cũng không có thấy.
Hắn lạnh nhạt nói: "Người nào? Ra đây đi.”
Tần Chi theo bản năng ngừng thở, không dám nhúc nhích.
Trong lòng cô rất nghi ngờ, đây thật sự là cảnh tượng mô phỏng của hệ thống sao?
Vì sao cô cảm thấy chân thật đến đáng sợ?
Hơn nữa, vị thuật sĩ này cho cô cảm giác áp bách cực kì mãnh liệt, không giống nhân vật hư cấu.
Tần Chi quyết định triệu hoán hệ thống rời đi trước rồi nói sau.
"Nhanh như vậy ký chủ đã chuẩn bị rời đi sao?"
Tần Chi còn chưa trả lời, chỉ thấy thuật sĩ bấm ngón tính toán, ồ một cái: “Hồn dị thế?”
Dứt lời, ngón trỏ tay phải hắn khép lại xẹt qua trước mắt mình, trong đôi mắt mở ra một lần nữa hiện lên một đạo kim quang.
Phá Vọng Nhãn mở ra, thân hình Tần Chi trực tiếp hiển lộ.
“Hồn niết bàn à.” Yến Trọng Minh vuốt râu cười khẽ: “Thì ra người thừa kế y bát mà bổn tọa tính ra gần đây chính là ngươi.”
Người tu hành chú ý nhân duyên, nếu Tần Chi đi tới bên cạnh hắn, đó chính là duyên phận.
Nhìn ra Tần Chi bất an bối rối, Yến Trọng Minh lên tiếng trấn an: "Đừng hoảng hốt, ta và ngươi có duyên phận thầy trò. Ngươi có nguyện bái ta làm thầy, theo ta tu hành không?”
“Nguyện ý!” Tần Chi không chút do dự trả lời.
Cô biết tình cảnh trước mắt có chút khác biệt cới cảnh tượng mô phỏng hệ thống nói, nhưng bản lĩnh vừa rồi của Yến Trọng Minh đều là thật.
Tần Chi mạo hiểm tiến vào cảnh tượng mô phỏng chính là vì học bản lĩnh.
Hiện tại, có người rất có bản lĩnh muốn thu cô làm đồ đệ, dạy cô bản lĩnh, cô không có lý do không đồng ý.
Yến Trọng Minh nghe Tần Chi trả lời cười gật đầu, hỏi mấy vấn đề.
Tần Chi nhất nhất trả lời, ngay cả chuyện sống lại có hệ thống cũng không giấu diếm chút nào.
Cô luôn cảm thấy, ở trước mặt đại lão như Yến Trọng Minh giấu diếm không có ý nghĩa gì.
Đương nhiên, cô cũng có suy tính của mình, nơi này là cảnh tượng mô phỏng cũng tốt, dị thế cũng được, cô có thể tùy thời triệu hoán hệ thống rời đi.
Đồng thời, cô nói với hệ thống quyết định tạm thời không rời đi.
“Tần Chi, vi sư sư thừa Cửu Ẩn Sơn, đạo hiệu Trọng Minh, theo họ sư phụ, Yến.”
Hắn vừa dứt lời, phía chân trời truyền đến một tiếng nổ vang, lúc này Tần Chi không nghĩ nhiều, chỉ tưởng rằng là trùng hợp.
Sắc mặt Yến Trọng Minh khẽ biến, bấm ngón tính toán, sau khi thở dài "quả nhiên", cũng không nói nhiều nữa, bắt đầu dạy Tần Chi nhập môn huyền pháp.
Tần Chi sau khi nghe khẩu quyết, cảm thấy có hơi kỳ quái.
"Sư phụ, con đã từng ngoài ý muốn nhận được một quyển thiên sư bút ký, khẩu quyết pháp môn bên trong cũng có chút ghi chép, nhưng có hơi khác biệt lời ngài nói."
“Ồ? Ngươi còn nhớ nội dung bên trong không?”
“Nhớ.”
Nói xong, Tần Chi bắt đầu đọc thuộc lòng nội dung "Thiên sư bút ký".
“Quyển bút ký này cũng không sai.” Yến Trọng Minh cười nói: “Chờ ngươi học xong nội dung vi sư dạy, lúc nhàn hạ cũng có thể nghiên cứu quyển "thiên sư bút ký".”
“Bên trong có rất nhiều phù lục rất thú vị.”
“Vâng!”
Kế tiếp, Tần Chi bắt đầu học tập huyền pháp và con đường trảm yêu trừ ma.
Quá trình sư phụ Yến Trọng Minh truyền dạy tri thức cực kì nhanh chóng, yêu cầu đối với Tần Chi cũng cao, có hơi khác biệt với cảm giác ôn nhuận mà bản thân ông mang lại.
Cũng may, tốc độ Tần Chi tiếp thu tri thức cũng vô cùng nhanh.
Cô tựa như người trời sinh phù hợp học tập huyền pháp, cho dù Yến Trọng Minh tăng nhanh tốc độ dạy học như thế nào, cô cũng có thể đuổi kịp, cũng tiêu hóa tốt tất cả tri thức.
Chờ Yến Trọng Minh cảm thấy Tần Chi học đã không kém bao nhiêu, thì dẫn cô đi trảm yêu trừ ma.
Hắn lạnh nhạt nói: "Người nào? Ra đây đi.”
Tần Chi theo bản năng ngừng thở, không dám nhúc nhích.
Trong lòng cô rất nghi ngờ, đây thật sự là cảnh tượng mô phỏng của hệ thống sao?
Vì sao cô cảm thấy chân thật đến đáng sợ?
Hơn nữa, vị thuật sĩ này cho cô cảm giác áp bách cực kì mãnh liệt, không giống nhân vật hư cấu.
Tần Chi quyết định triệu hoán hệ thống rời đi trước rồi nói sau.
"Nhanh như vậy ký chủ đã chuẩn bị rời đi sao?"
Tần Chi còn chưa trả lời, chỉ thấy thuật sĩ bấm ngón tính toán, ồ một cái: “Hồn dị thế?”
Dứt lời, ngón trỏ tay phải hắn khép lại xẹt qua trước mắt mình, trong đôi mắt mở ra một lần nữa hiện lên một đạo kim quang.
Phá Vọng Nhãn mở ra, thân hình Tần Chi trực tiếp hiển lộ.
“Hồn niết bàn à.” Yến Trọng Minh vuốt râu cười khẽ: “Thì ra người thừa kế y bát mà bổn tọa tính ra gần đây chính là ngươi.”
Người tu hành chú ý nhân duyên, nếu Tần Chi đi tới bên cạnh hắn, đó chính là duyên phận.
Nhìn ra Tần Chi bất an bối rối, Yến Trọng Minh lên tiếng trấn an: "Đừng hoảng hốt, ta và ngươi có duyên phận thầy trò. Ngươi có nguyện bái ta làm thầy, theo ta tu hành không?”
“Nguyện ý!” Tần Chi không chút do dự trả lời.
Cô biết tình cảnh trước mắt có chút khác biệt cới cảnh tượng mô phỏng hệ thống nói, nhưng bản lĩnh vừa rồi của Yến Trọng Minh đều là thật.
Tần Chi mạo hiểm tiến vào cảnh tượng mô phỏng chính là vì học bản lĩnh.
Hiện tại, có người rất có bản lĩnh muốn thu cô làm đồ đệ, dạy cô bản lĩnh, cô không có lý do không đồng ý.
Yến Trọng Minh nghe Tần Chi trả lời cười gật đầu, hỏi mấy vấn đề.
Tần Chi nhất nhất trả lời, ngay cả chuyện sống lại có hệ thống cũng không giấu diếm chút nào.
Cô luôn cảm thấy, ở trước mặt đại lão như Yến Trọng Minh giấu diếm không có ý nghĩa gì.
Đương nhiên, cô cũng có suy tính của mình, nơi này là cảnh tượng mô phỏng cũng tốt, dị thế cũng được, cô có thể tùy thời triệu hoán hệ thống rời đi.
Đồng thời, cô nói với hệ thống quyết định tạm thời không rời đi.
“Tần Chi, vi sư sư thừa Cửu Ẩn Sơn, đạo hiệu Trọng Minh, theo họ sư phụ, Yến.”
Hắn vừa dứt lời, phía chân trời truyền đến một tiếng nổ vang, lúc này Tần Chi không nghĩ nhiều, chỉ tưởng rằng là trùng hợp.
Sắc mặt Yến Trọng Minh khẽ biến, bấm ngón tính toán, sau khi thở dài "quả nhiên", cũng không nói nhiều nữa, bắt đầu dạy Tần Chi nhập môn huyền pháp.
Tần Chi sau khi nghe khẩu quyết, cảm thấy có hơi kỳ quái.
"Sư phụ, con đã từng ngoài ý muốn nhận được một quyển thiên sư bút ký, khẩu quyết pháp môn bên trong cũng có chút ghi chép, nhưng có hơi khác biệt lời ngài nói."
“Ồ? Ngươi còn nhớ nội dung bên trong không?”
“Nhớ.”
Nói xong, Tần Chi bắt đầu đọc thuộc lòng nội dung "Thiên sư bút ký".
“Quyển bút ký này cũng không sai.” Yến Trọng Minh cười nói: “Chờ ngươi học xong nội dung vi sư dạy, lúc nhàn hạ cũng có thể nghiên cứu quyển "thiên sư bút ký".”
“Bên trong có rất nhiều phù lục rất thú vị.”
“Vâng!”
Kế tiếp, Tần Chi bắt đầu học tập huyền pháp và con đường trảm yêu trừ ma.
Quá trình sư phụ Yến Trọng Minh truyền dạy tri thức cực kì nhanh chóng, yêu cầu đối với Tần Chi cũng cao, có hơi khác biệt với cảm giác ôn nhuận mà bản thân ông mang lại.
Cũng may, tốc độ Tần Chi tiếp thu tri thức cũng vô cùng nhanh.
Cô tựa như người trời sinh phù hợp học tập huyền pháp, cho dù Yến Trọng Minh tăng nhanh tốc độ dạy học như thế nào, cô cũng có thể đuổi kịp, cũng tiêu hóa tốt tất cả tri thức.
Chờ Yến Trọng Minh cảm thấy Tần Chi học đã không kém bao nhiêu, thì dẫn cô đi trảm yêu trừ ma.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.