Thập Niên 70: Người Đẹp Pháo Hôi Gả Cho Đại Lão
Chương 3:
Thu Dương
10/09/2024
Mẹ kế lại giỏi đóng kịch, trước mặt người ngoài tỏ ra là người mẹ kế thương yêu con riêng, đến mức khiến Lâm Quang Minh và cả hàng xóm đều không nhìn ra sự thật.
Người đời vẫn nói, có mẹ kế chẳng khác nào có cha dượng. Câu này hoàn toàn đúng.
Năm nay, khi thành phố Tây Phong ban hành chính sách buộc thanh niên từ mười sáu tuổi chưa kết hôn và không có việc làm phải về quê làm thanh niên trí thức, nguyên thân lại bị lừa nhường công việc tại nhà máy cán thép cho em trai.
Nguyên thân đã tốt nghiệp cấp ba, nhờ thành tích học tập xuất sắc nên thi đỗ vào vị trí công nhân chính thức của nhà máy cán thép. Đáng lẽ ra với công việc này, cô không cần phải về nông thôn.
Nhưng cha ruột và mẹ kế không nỡ để đứa con trai duy nhất của nhà họ Lâm – Lâm Kiến Tân, chỉ có trình độ tiểu học và chưa có việc làm – phải về nông thôn.
Thế là họ liền lừa nguyên thân nhường công việc lại cho em trai, bảo rằng đó là trách nhiệm của một người chị. Kết quả là em trai không phải về nông thôn, còn nguyên thân thì phải đi.
Chưa hết, mẹ kế ác ý còn tính toán để gả nguyên thân cho con trai của giám đốc nhà máy – một kẻ ăn chơi lêu lổng và có thói quen bạo hành phụ nữ, nhằm mưu cầu lợi ích cho bản thân.
Nguyên thân bị tính kế, mất cả việc làm lẫn phải lấy chồng vũ phu. Sau khi kết hôn, cô bị đánh đập, ngược đãi. Nhà mẹ đẻ cũng chẳng màng quan tâm. Cuối cùng, cô chết thảm vào đêm sinh nhật thứ hai mươi lăm.
Khi đọc xong vài trăm chữ tóm tắt nội dung, Lâm Tương tức giận vô cùng: Thật là hiếp người quá đáng!
Ai mà ngờ được, đêm đó cô liền xuyên không đến đây.
Lại còn là xuyên không kiểu “xuyên thân”.
Nguyên thân vì trong lòng buồn bực nhưng không dám bày tỏ ra ngoài, cứ âm thầm chịu đựng. Trong lúc lo âu, cô phát sốt và qua đời. Thế là Lâm Tương xuyên không đến, thay thế cô sống tiếp cuộc đời này.
May mắn thay, nguyên thân vốn nhút nhát, ít khi tiếp xúc với người khác, lại bị bệnh mấy ngày, nhờ vậy mà Lâm Tương có thể tạm thời qua mặt mọi người, ổn định tình hình.
Người đời vẫn nói, có mẹ kế chẳng khác nào có cha dượng. Câu này hoàn toàn đúng.
Năm nay, khi thành phố Tây Phong ban hành chính sách buộc thanh niên từ mười sáu tuổi chưa kết hôn và không có việc làm phải về quê làm thanh niên trí thức, nguyên thân lại bị lừa nhường công việc tại nhà máy cán thép cho em trai.
Nguyên thân đã tốt nghiệp cấp ba, nhờ thành tích học tập xuất sắc nên thi đỗ vào vị trí công nhân chính thức của nhà máy cán thép. Đáng lẽ ra với công việc này, cô không cần phải về nông thôn.
Nhưng cha ruột và mẹ kế không nỡ để đứa con trai duy nhất của nhà họ Lâm – Lâm Kiến Tân, chỉ có trình độ tiểu học và chưa có việc làm – phải về nông thôn.
Thế là họ liền lừa nguyên thân nhường công việc lại cho em trai, bảo rằng đó là trách nhiệm của một người chị. Kết quả là em trai không phải về nông thôn, còn nguyên thân thì phải đi.
Chưa hết, mẹ kế ác ý còn tính toán để gả nguyên thân cho con trai của giám đốc nhà máy – một kẻ ăn chơi lêu lổng và có thói quen bạo hành phụ nữ, nhằm mưu cầu lợi ích cho bản thân.
Nguyên thân bị tính kế, mất cả việc làm lẫn phải lấy chồng vũ phu. Sau khi kết hôn, cô bị đánh đập, ngược đãi. Nhà mẹ đẻ cũng chẳng màng quan tâm. Cuối cùng, cô chết thảm vào đêm sinh nhật thứ hai mươi lăm.
Khi đọc xong vài trăm chữ tóm tắt nội dung, Lâm Tương tức giận vô cùng: Thật là hiếp người quá đáng!
Ai mà ngờ được, đêm đó cô liền xuyên không đến đây.
Lại còn là xuyên không kiểu “xuyên thân”.
Nguyên thân vì trong lòng buồn bực nhưng không dám bày tỏ ra ngoài, cứ âm thầm chịu đựng. Trong lúc lo âu, cô phát sốt và qua đời. Thế là Lâm Tương xuyên không đến, thay thế cô sống tiếp cuộc đời này.
May mắn thay, nguyên thân vốn nhút nhát, ít khi tiếp xúc với người khác, lại bị bệnh mấy ngày, nhờ vậy mà Lâm Tương có thể tạm thời qua mặt mọi người, ổn định tình hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.