Chương 46: Mù Chữ 5
Trương Giai Âm
29/04/2024
Đợi đến khi ủy ban đội yên tĩnh trở lại, Triệu Tân Sơn mới có không gian riêng nói chuyện với Dư Tú Lan: "Anh thấy việc bỏ phiếu không có hại gì cho Triệu Kha, anh rất tin tưởng con em, nếu làm theo cách này thì con bé sẽ được tuyển vào một cách công bằng, không có gì mờ ám thì sẽ không có ai bắt bẻ được chúng ta."
Dư Tú Lan cũng rất tin tưởng con gái nhà mình, vì thế đối với quyết định của Triệu Tân Sơn bà hoàn toàn thấy không sao.
·
Khi Trang Lan và một nữ thanh niên tri thức mới tới- Tô Lệ Mai có mặt ở “hiện trường”, mọi người đã giải tán gần hết, nên họ chỉ có thể nghe ngóng tin tức từ những thanh niên tri thức lớn tuổi còn đang lẩn quẩn quanh đây.
Có một nam thanh niên kiên nhẫn kể lại toàn bộ sự việc cho các cô.
Tô Lệ Mai nhẹ nhàng dùng chất giọng dịu êm nói lời cảm ơn với thanh niên ấy, nhưng khi quay sang nói chuyện với Trang Lan, thì giọng nói lập tức khôi phục bình thường: "Chuyện này cũng không liên quan gì đến tụi mình."
Trang Lan cắn môi, âm thầm ngẫm nghĩ.
Tô Lệ Mai kinh ngạc: "Chẳng lẽ cậu muốn đi đăng ký báo tên sao?"
Trang Lan đáp: "Đội trưởng đã nói thanh niên tri thức cũng có thể đăng ký, thì sao tôi không được chứ?"
Tô Lệ Mai cười nhạo: "Đừng mơ tưởng nữa, cậu không thấy bọn họ không phản ứng gì thanh niên tri thức chúng ta sao, căn bản là nhân viên công xã ở thôn Triệu sẽ không bầu cậu."
"Tôi từ sớm đã nghe những thanh niên tri thức sinh sống lâu năm ở đây nói qua, những năm nay, ngoại trừ hiệu trưởng của trường tiểu học thuộc đội sản xuất, thì không còn một thanh niên tri thức chân chính nào giành được sự công nhận của nhân viên công xã." Tô Lệ Mai khẳng định chắc nịch, "Thanh niên tri thức Hồ vùng vẫy muốn thoát khỏi giếng sâu, nhưng công sức bỏ ra chỉ bằng giỏ tre múc nước, dã tràng xe cát biển Đông, người được chọn chắc chắn là cái cô Triệu Kha kia."
Trang Lan rất cố chấp, "Nếu không thử thì sao biết được?"
"Tùy cậu." Tô Lệ Mai tiếp tục cười nhạo một tiếng: "Dù gì thì tôi cũng đã nhắc cậu rồi đó."
Không chỉ hai người bọn họ, người người nhà nhà ở thôn Triệu đều đang thảo luận chuyện này, mà phần lớn người theo bản năng suy nghĩ rằng: Đương nhiên là phải bầu Triệu Kha thôn mình rồi.
Điều này làm cho bà hai Triệu và vợ chồng Triệu Phương Phương nóng ruột hết cả lên.
Mà Triệu Kha – nhân vật trung tâm được bàn luận sôi nổi thì vẫn chưa hay biết gì, ba giờ chiều, cô mới chậm rãi, ung dung đạp xe đến cửa thôn.
Dưới gốc cây hòe quen thuộc, mấy người phụ nữ lập tức dừng nói chuyện, vẫy tay gọi cô kịch liệt.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dư Tú Lan cũng rất tin tưởng con gái nhà mình, vì thế đối với quyết định của Triệu Tân Sơn bà hoàn toàn thấy không sao.
·
Khi Trang Lan và một nữ thanh niên tri thức mới tới- Tô Lệ Mai có mặt ở “hiện trường”, mọi người đã giải tán gần hết, nên họ chỉ có thể nghe ngóng tin tức từ những thanh niên tri thức lớn tuổi còn đang lẩn quẩn quanh đây.
Có một nam thanh niên kiên nhẫn kể lại toàn bộ sự việc cho các cô.
Tô Lệ Mai nhẹ nhàng dùng chất giọng dịu êm nói lời cảm ơn với thanh niên ấy, nhưng khi quay sang nói chuyện với Trang Lan, thì giọng nói lập tức khôi phục bình thường: "Chuyện này cũng không liên quan gì đến tụi mình."
Trang Lan cắn môi, âm thầm ngẫm nghĩ.
Tô Lệ Mai kinh ngạc: "Chẳng lẽ cậu muốn đi đăng ký báo tên sao?"
Trang Lan đáp: "Đội trưởng đã nói thanh niên tri thức cũng có thể đăng ký, thì sao tôi không được chứ?"
Tô Lệ Mai cười nhạo: "Đừng mơ tưởng nữa, cậu không thấy bọn họ không phản ứng gì thanh niên tri thức chúng ta sao, căn bản là nhân viên công xã ở thôn Triệu sẽ không bầu cậu."
"Tôi từ sớm đã nghe những thanh niên tri thức sinh sống lâu năm ở đây nói qua, những năm nay, ngoại trừ hiệu trưởng của trường tiểu học thuộc đội sản xuất, thì không còn một thanh niên tri thức chân chính nào giành được sự công nhận của nhân viên công xã." Tô Lệ Mai khẳng định chắc nịch, "Thanh niên tri thức Hồ vùng vẫy muốn thoát khỏi giếng sâu, nhưng công sức bỏ ra chỉ bằng giỏ tre múc nước, dã tràng xe cát biển Đông, người được chọn chắc chắn là cái cô Triệu Kha kia."
Trang Lan rất cố chấp, "Nếu không thử thì sao biết được?"
"Tùy cậu." Tô Lệ Mai tiếp tục cười nhạo một tiếng: "Dù gì thì tôi cũng đã nhắc cậu rồi đó."
Không chỉ hai người bọn họ, người người nhà nhà ở thôn Triệu đều đang thảo luận chuyện này, mà phần lớn người theo bản năng suy nghĩ rằng: Đương nhiên là phải bầu Triệu Kha thôn mình rồi.
Điều này làm cho bà hai Triệu và vợ chồng Triệu Phương Phương nóng ruột hết cả lên.
Mà Triệu Kha – nhân vật trung tâm được bàn luận sôi nổi thì vẫn chưa hay biết gì, ba giờ chiều, cô mới chậm rãi, ung dung đạp xe đến cửa thôn.
Dưới gốc cây hòe quen thuộc, mấy người phụ nữ lập tức dừng nói chuyện, vẫy tay gọi cô kịch liệt.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.