Chương 48: Tin Tức 2
Trương Giai Âm
29/04/2024
"Chị cả mới rời nhà ngày đầu tiên, mà em đã bắt đầu nhớ chị ấy rồi." Triệu Phong ăn một bàn cơm, rau, canh nhạt nhẽo, rầu rĩ nói: "Có khi nào không lâu sau chị ấy sẽ thông báo cho chúng ta rằng mình đã có người yêu hay không? Rồi có phải rất nhanh sau đó chị ấy sẽ rời nhà mình qua nấu ăn cho nhà khác hay không?"
Triệu Kha lặp lại lần nữa: "Chị có cài gián điệp."
Vẻ mặt ba người đang buồn nẫu ruột thì bị ba câu trả lời của Triệu Kha đánh cho tỉnh, nát ra luôn, tất cả đều không chớp mắt nhìn cô.
Triệu Kha không nhanh không chậm ăn hết canh, chẹp chẹp miệng, đánh giá: "Mẹ, nước cho hơi nhiều." Cô không yêu cầu canh cá nhất định phải có màu ngà sữa, nhưng nước canh hôm nay loãng đến mức như uống nước lọc có mùi cá vậy.
Dư Tú Lan vỗ cái tay đang vươn về phía vá múc canh của cô: "Nấu cho ăn rồi còn chê, vậy đừng có ăn nữa!"
Triệu Kha không tha thiết gì, thu tay lại.
Dư Tú Lan hỏi: "Gián điệp mà con nói là ai?"
“Cô Vu nếu thích ai thì sẽ luôn chú ý đến người đó, mặc dù lâu lâu có hơi bị nghiêm túc quá, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra thì bà ấy sẽ là người ra mặt xử lý; Con quen với rất nhiều chị gái bán cơm trong nhà máy, có một chị là con thân luôn, trước khi về con còn đặc biệt nhờ chị ấy chăm sóc chị cả; còn về vấn đề đối tượng thì..."
Những nam công nhân kia trong nhà máy, không cần nghĩ cũng biết sẽ đối đãi cực kì chu đáo với chị cả.
Triệu Kha bĩu môi: "Con đã dặn chị cả không được mềm lòng, cũng đừng để lộ da mặt mỏng của mình, dành một năm rưỡi ra để hiểu rõ xung quanh hơn, nếu như có ai vượt quá giới hạn cho phép với chị ấy, chị bạn Tiểu Văn của con sẽ thông báo ngay cho con."
Triệu Miên chắc chắn sẽ nghe theo Triệu Kha, một năm rưỡi... Cũng chưa muộn lắm.
Trong mắt Dư Tú Lan hiện ra yên tâm, có điều... "Sao con có nhiều người quen quá vậy?"
“Có nhiều bạn bè thì có nhiều đường đi hơn thôi mẹ, chỉ cần thuận tiện vươn tay nắm chút là có được bạn rồi."
Không phải ai cũng ngu, con người ai đều có tính toán cho riêng mình, Triệu Kha trước giờ không ham mê tiền tài, công danh hay lợi lộc, vì vậy khi kết bạn chưa từng lợi dụng bất kỳ người nào vì mục đích cá nhân, nên tự nhiên là được mọi người tin tưởng, mối quan hệ từ đó ngày càng nhiều.
Đến nỗi nếu sau này hoạn nạn ta có nhau thì cũng là bạn bè, bạn giúp tôi trả đúng mực, chuyện có qua có lại mà thôi.
Dư Tú Lan và Triệu Kiến Quốc mặt đối mặt, không khỏi kiêu ngạo lên, nhưng cũng cảm thấy mất mác, bọn họ từ khi Triệu Kha tiến vào nhà máy làm việc liền biết, đứa nhỏ này đã trưởng thành.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Triệu Kha lặp lại lần nữa: "Chị có cài gián điệp."
Vẻ mặt ba người đang buồn nẫu ruột thì bị ba câu trả lời của Triệu Kha đánh cho tỉnh, nát ra luôn, tất cả đều không chớp mắt nhìn cô.
Triệu Kha không nhanh không chậm ăn hết canh, chẹp chẹp miệng, đánh giá: "Mẹ, nước cho hơi nhiều." Cô không yêu cầu canh cá nhất định phải có màu ngà sữa, nhưng nước canh hôm nay loãng đến mức như uống nước lọc có mùi cá vậy.
Dư Tú Lan vỗ cái tay đang vươn về phía vá múc canh của cô: "Nấu cho ăn rồi còn chê, vậy đừng có ăn nữa!"
Triệu Kha không tha thiết gì, thu tay lại.
Dư Tú Lan hỏi: "Gián điệp mà con nói là ai?"
“Cô Vu nếu thích ai thì sẽ luôn chú ý đến người đó, mặc dù lâu lâu có hơi bị nghiêm túc quá, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra thì bà ấy sẽ là người ra mặt xử lý; Con quen với rất nhiều chị gái bán cơm trong nhà máy, có một chị là con thân luôn, trước khi về con còn đặc biệt nhờ chị ấy chăm sóc chị cả; còn về vấn đề đối tượng thì..."
Những nam công nhân kia trong nhà máy, không cần nghĩ cũng biết sẽ đối đãi cực kì chu đáo với chị cả.
Triệu Kha bĩu môi: "Con đã dặn chị cả không được mềm lòng, cũng đừng để lộ da mặt mỏng của mình, dành một năm rưỡi ra để hiểu rõ xung quanh hơn, nếu như có ai vượt quá giới hạn cho phép với chị ấy, chị bạn Tiểu Văn của con sẽ thông báo ngay cho con."
Triệu Miên chắc chắn sẽ nghe theo Triệu Kha, một năm rưỡi... Cũng chưa muộn lắm.
Trong mắt Dư Tú Lan hiện ra yên tâm, có điều... "Sao con có nhiều người quen quá vậy?"
“Có nhiều bạn bè thì có nhiều đường đi hơn thôi mẹ, chỉ cần thuận tiện vươn tay nắm chút là có được bạn rồi."
Không phải ai cũng ngu, con người ai đều có tính toán cho riêng mình, Triệu Kha trước giờ không ham mê tiền tài, công danh hay lợi lộc, vì vậy khi kết bạn chưa từng lợi dụng bất kỳ người nào vì mục đích cá nhân, nên tự nhiên là được mọi người tin tưởng, mối quan hệ từ đó ngày càng nhiều.
Đến nỗi nếu sau này hoạn nạn ta có nhau thì cũng là bạn bè, bạn giúp tôi trả đúng mực, chuyện có qua có lại mà thôi.
Dư Tú Lan và Triệu Kiến Quốc mặt đối mặt, không khỏi kiêu ngạo lên, nhưng cũng cảm thấy mất mác, bọn họ từ khi Triệu Kha tiến vào nhà máy làm việc liền biết, đứa nhỏ này đã trưởng thành.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.