Thập Niên 70: Nữ Phụ Tìm Đường Chết
Chương 57:
Hồng Cần Tô Tửu
24/04/2022
Đến tận lúc ra cửa, mí mắt cô vẫn dính cả vào nhau, thân hình lung lay như sắp ngã, bị người phía sau đỡ lấy vai.
Tô Yên quay đầu lại nhìn, lập tức đối diện với một gương mặt tuấn tú, trước kia đối diện với gương mặt này cô còn có chút thẹn thùng, giờ thì chẳng cảm thấy gì nữa, lười nhác nói “Cảm ơn nha.”
Nói xong đi mất, thái độ cực kỳ giống nói cho có lệ.
Lâu Tư Bạch sửng sốt, đại khái là chưa từng thấy Tô Yên như vậy.
Nói thực lòng thì trước kia Tô Yên là người thế nào hắn cũng không nhớ nữa, không có ấn tượng nhiều lắm, tuy rằng bọn họ sống chung dưới một mái hiên hơn nửa năm nay, nhưng khoảng thời gian này hắn mới bắt đầu có ấn tượng về cô.
Có lẽ là vì dạo này cãi nhau với Vương Hồng Bân làm rạn nứt quan hệ nên Tô Yên đối với hắn có chút khác lạ.
Khác chỗ nào Lâu Tư Bạch không biết, cũng không muốn tìm hiểu, hắn chỉ biết, bất luận là Vương Hồng Bân hay Tô Yên đều hiện thân của sự phiền toái, hắn tốt nhất không nên dây vào làm gì.
Lâu Tư Bạch nhìn Tô Yên đã đi xa, ngược lại lúc này đã cúi đầu, phảng phất như hết thảy những việc vừa rồi đều chưa từng xảy ra.
Nhưng rồi đến buổi chiều, hai người lại bị phân vào làm việc chung một tổ, “duyên phận” đúng là rất sâu.
Tô Yên vẫn như cũ phải làm cỏ, dọn sạch cỏ hai bên để trồng đậu nành, còn việc của Lâu Tư Bạch chính là trồng đậu nành.
Lâu Tư Bạch làm việc tốc độ nhanh hơn Tô Yên, Tô Yên còn chưa dọn xong cỏ hắn đã trồng đến nơi rồi.
Tô Yên cũng mặc kệ hắn, ra sức đào phía trước, đào đến mồ hôi ướt đẫm, lúc Lâu Tư Bạch đuổi đến nơi, thân hình cô bắt đầu nghiêng ngả.
Lâu Tư Bạch nhanh tay túm được tay cô, thấy gương mặt nhỏ trắng bệch dưới vành mũ liền nhíu mày, “Cô muốn nghỉ ngơi một chút không?”
Tô Yên vội chống cái cuốc xuống để đứng cho vững, cắn răng mạnh miệng nói: “Không có việc gì, tôi vẫn làm được.” Nói xong đẩy ra hắn, chuẩn bị tiếp tục làm việc.
Ai ngờ mới vừa xoay người, hai chân lập tức mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ xuống.
Lâu Tư Bạch từ phía sau đỡ lấy cô, môi mấp máy, nhìn hắn gầy gò nhưng sức lực rất lớn, lập tức xách cô ra chỗ râm mát rồi vứt xuống đất.
Lúc Lâu Tư Bạch buông tay, Tô Yên dứt khoát cam chịu ngồi xuống đất, bên cạnh có nước của cô, cô cầm bình thủy tinh lên uống một ngụm. Trong túi còn hai miếng điểm tâm*, cô định lấy đưa cho Lâu Tư Bạch một miếng, nào ngờ lúc ngẩng đầu lên người đã đi mất rồi.
*Tên gọi chung của bánh ngọt
Hắn cầm cái cuốc của cô khom lưng làm cỏ, làm rất chuyên tâm, trên mặt không hề có chút bất mãn nào.
Tô Yên cảm động muốn khóc, đột nhiên cảm thấy bản thân thật không ra gì. Mới mấy ngày trước cô còn có chút ý nghĩ không nên có với hắn, hại hắn bị Vương Hồng Bân nhắm vào.
Người tốt như thế, đáng ra cô không nên bắt nạt người ta, sau này nên tìm cách bù đắp cho hắn.
Người lương thiện như hắn chỉ có những cô gái như tiên nữ mới xứng, loại như cô không nên hại đời người ta.
Nghĩ vậy, Tô Yên hào phóng để phần cho Lâu Tư Bạch một miếng điểm tâm.
Xong việc buổi chiều, Tô Yên và Lâu Tư Bạch một trước một sau trở về , Tô Yên đi ở phía sau, bác gái Chu chiều nay cũng làm việc ở bên này, lúc thấy Tô Yên còn cười trêu ghẹo, “Bác đã bảo rồi, con bé này làm gì có chuyện chăm chỉ làm việc thế. Đây là đối tượng của cháu à? Ai da, cậu nhóc này đẹp trai ra phết nhỉ, sao, buổi sáng thấy Hoa Tử giúp Tiểu Nguyệt làm việc nên cũng học theo à?” Nói xong tức giận nhìn Tô Yên, “Nhóc này được đấy, nhưng cháu cũng đừng có được đà bắt nạt nó, nhìn một cái mà mặt đã nóng rần lên, mặt đỏ như mông khỉ....”
Nói xong tự cười ha ha.
Tô Yên nghe nửa đầu câu nói của bác Chu đã giật nảy, vội quay đầu nhìn Lâu Tư Bạch. Không biết có phải do cô hoa mắt không, hình như cô vừa thấy hắn khựng lại một chút.
Trời đất chứng giám, cô thật sự không giả bệnh.
Bác Chu đã chạy mất rồi, vội về nhà nấu cơm cho mấy đứa nhỏ.
Tô Yên do dự nửa ngày, cuối cùng tiến lên một bước, nhỏ giọng thì thầm với Lâu Tư Bạch: “Anh đừng có nghe bác ấy nói đùa, tôi không giả bệnh, tôi không thoải mái thật mà.”
Lâu Tư Bạch không nhìn cô, bỏ lại một câu, “Cũng như nhau cả.” Trực tiếp bước nhanh đi.
Bỏ lại Tô Yên sửng sốt ở phía sau.
Cái gì như nhau?
Đều là hắn giúp cô làm việc?
Rồi rốt cuộc là tin hay không tin?
Tô Yên quay đầu lại nhìn, lập tức đối diện với một gương mặt tuấn tú, trước kia đối diện với gương mặt này cô còn có chút thẹn thùng, giờ thì chẳng cảm thấy gì nữa, lười nhác nói “Cảm ơn nha.”
Nói xong đi mất, thái độ cực kỳ giống nói cho có lệ.
Lâu Tư Bạch sửng sốt, đại khái là chưa từng thấy Tô Yên như vậy.
Nói thực lòng thì trước kia Tô Yên là người thế nào hắn cũng không nhớ nữa, không có ấn tượng nhiều lắm, tuy rằng bọn họ sống chung dưới một mái hiên hơn nửa năm nay, nhưng khoảng thời gian này hắn mới bắt đầu có ấn tượng về cô.
Có lẽ là vì dạo này cãi nhau với Vương Hồng Bân làm rạn nứt quan hệ nên Tô Yên đối với hắn có chút khác lạ.
Khác chỗ nào Lâu Tư Bạch không biết, cũng không muốn tìm hiểu, hắn chỉ biết, bất luận là Vương Hồng Bân hay Tô Yên đều hiện thân của sự phiền toái, hắn tốt nhất không nên dây vào làm gì.
Lâu Tư Bạch nhìn Tô Yên đã đi xa, ngược lại lúc này đã cúi đầu, phảng phất như hết thảy những việc vừa rồi đều chưa từng xảy ra.
Nhưng rồi đến buổi chiều, hai người lại bị phân vào làm việc chung một tổ, “duyên phận” đúng là rất sâu.
Tô Yên vẫn như cũ phải làm cỏ, dọn sạch cỏ hai bên để trồng đậu nành, còn việc của Lâu Tư Bạch chính là trồng đậu nành.
Lâu Tư Bạch làm việc tốc độ nhanh hơn Tô Yên, Tô Yên còn chưa dọn xong cỏ hắn đã trồng đến nơi rồi.
Tô Yên cũng mặc kệ hắn, ra sức đào phía trước, đào đến mồ hôi ướt đẫm, lúc Lâu Tư Bạch đuổi đến nơi, thân hình cô bắt đầu nghiêng ngả.
Lâu Tư Bạch nhanh tay túm được tay cô, thấy gương mặt nhỏ trắng bệch dưới vành mũ liền nhíu mày, “Cô muốn nghỉ ngơi một chút không?”
Tô Yên vội chống cái cuốc xuống để đứng cho vững, cắn răng mạnh miệng nói: “Không có việc gì, tôi vẫn làm được.” Nói xong đẩy ra hắn, chuẩn bị tiếp tục làm việc.
Ai ngờ mới vừa xoay người, hai chân lập tức mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ xuống.
Lâu Tư Bạch từ phía sau đỡ lấy cô, môi mấp máy, nhìn hắn gầy gò nhưng sức lực rất lớn, lập tức xách cô ra chỗ râm mát rồi vứt xuống đất.
Lúc Lâu Tư Bạch buông tay, Tô Yên dứt khoát cam chịu ngồi xuống đất, bên cạnh có nước của cô, cô cầm bình thủy tinh lên uống một ngụm. Trong túi còn hai miếng điểm tâm*, cô định lấy đưa cho Lâu Tư Bạch một miếng, nào ngờ lúc ngẩng đầu lên người đã đi mất rồi.
*Tên gọi chung của bánh ngọt
Hắn cầm cái cuốc của cô khom lưng làm cỏ, làm rất chuyên tâm, trên mặt không hề có chút bất mãn nào.
Tô Yên cảm động muốn khóc, đột nhiên cảm thấy bản thân thật không ra gì. Mới mấy ngày trước cô còn có chút ý nghĩ không nên có với hắn, hại hắn bị Vương Hồng Bân nhắm vào.
Người tốt như thế, đáng ra cô không nên bắt nạt người ta, sau này nên tìm cách bù đắp cho hắn.
Người lương thiện như hắn chỉ có những cô gái như tiên nữ mới xứng, loại như cô không nên hại đời người ta.
Nghĩ vậy, Tô Yên hào phóng để phần cho Lâu Tư Bạch một miếng điểm tâm.
Xong việc buổi chiều, Tô Yên và Lâu Tư Bạch một trước một sau trở về , Tô Yên đi ở phía sau, bác gái Chu chiều nay cũng làm việc ở bên này, lúc thấy Tô Yên còn cười trêu ghẹo, “Bác đã bảo rồi, con bé này làm gì có chuyện chăm chỉ làm việc thế. Đây là đối tượng của cháu à? Ai da, cậu nhóc này đẹp trai ra phết nhỉ, sao, buổi sáng thấy Hoa Tử giúp Tiểu Nguyệt làm việc nên cũng học theo à?” Nói xong tức giận nhìn Tô Yên, “Nhóc này được đấy, nhưng cháu cũng đừng có được đà bắt nạt nó, nhìn một cái mà mặt đã nóng rần lên, mặt đỏ như mông khỉ....”
Nói xong tự cười ha ha.
Tô Yên nghe nửa đầu câu nói của bác Chu đã giật nảy, vội quay đầu nhìn Lâu Tư Bạch. Không biết có phải do cô hoa mắt không, hình như cô vừa thấy hắn khựng lại một chút.
Trời đất chứng giám, cô thật sự không giả bệnh.
Bác Chu đã chạy mất rồi, vội về nhà nấu cơm cho mấy đứa nhỏ.
Tô Yên do dự nửa ngày, cuối cùng tiến lên một bước, nhỏ giọng thì thầm với Lâu Tư Bạch: “Anh đừng có nghe bác ấy nói đùa, tôi không giả bệnh, tôi không thoải mái thật mà.”
Lâu Tư Bạch không nhìn cô, bỏ lại một câu, “Cũng như nhau cả.” Trực tiếp bước nhanh đi.
Bỏ lại Tô Yên sửng sốt ở phía sau.
Cái gì như nhau?
Đều là hắn giúp cô làm việc?
Rồi rốt cuộc là tin hay không tin?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.