Thập Niên 70: Pháo Hôi Dựa Vào Rút Thăm Trúng Thưởng Làm Giàu

Chương 10: Bắt đầu đi làm

Quất Vượng Vượng

15/04/2022

Khẽ nâng mắt lên, Lâm Điền Điền lười biếng nói:" ừm, không được nói cho người khác biết, không thì người tiếp theo có khả năng tắm rửa trong hố phân chính là anh đấy, hiểu chứ ? "

Anh ta hừ mạnh một tiếng, xoay người đi đến nhà thanh niên tri thức phía nam.

" Ai thèm quan tâm đến việc riêng của cô ?"

Lâm Điền Điền nghe được tiếng kêu cứu phía sau của Lâm Dũng ngày càng lớn, bước chân nhanh hơn về đến nhà, sau đó quay vào phòng tiếp tục nằm xuống.

Nhưng cô chưa ngủ được bao lâu, con gái nhà Đường Mãn Hoa hàng xóm phía đông của Lâm Gia, vốn là chị em tốt với nguyên chủ, Dương Mai Tử bưng chén cháo chạy tới đây.

" Điền Điền, cô còn đang ngủ hả ? cô có biết trong thôn đã sảy ra chuyện lớn gì không ?" Dương Mai Tử ngồi ở mép giường, biểu tình kích động nói.

Lâm Điền Điền từ trên giường ngồi dậy :" chuyện gì ?"

Trên mặt Dương Mai Tử có chút vui sướng khi người khác gặp họa, đến gần rồi thấp giọng nói :" Buổi sáng hôm nay, không biết Lâm Dũng bị ai đá một phát ở nhà xí , lực chân quá mạnh làm hắn đụng phải cục đá đối diện trên tường rồi mới rớt xuống hố phân, chẳng những ăn một mồm phân, đầu còn bị vỡ, tôi đi xem, trên người hắn vừa có phân lại vừa có máu, Lâm Dũng thấy máu trên mặt mình thì tròng mắt trợn trắng ngất luôn, buồn cười chết mất...."

Lâm Điền Điền xốc chăn lên, đi tất, nghe vậy thì lời ít ý nhiều bình luận :" Đáng đời !"

Dương Mai từ khò khè húp cháo, ý cười trên mặt càng sâu.



" Đúng vậy, chính là đáng đời ! loại người như hắn ăn phân cũng không xứng !"

Thu hồi lại dư quang nơi khoé mắt, nếu cô đoán không nhầm, phỏng chừng Dương Mai Từ và nguyên chủ giống nhau, đều từng bị Lâm Dũng khi dễ, trong tiểu thuyết hắn thuộc vai phản diện, ở trường tiểu học chính là giáo bá, thích bắt nạt người khác, ức hiếp, đánh chửi bạn học là chuyện thường ngày, còn hay giễu cợt vẻ bề ngoài của người khác và đặt cho họ những biệt danh xúc phạm khác nhau. Bởi vì nguyên chủ dậy thì quá tốt nên thường bị hai anh em Lâm Dũng mắng là heo nái, nói tóm lại, cứ có cơ hội là hắn lại nhục nhã người khác.

Dương Mai Tử thuộc dáng người tương đối đầy đặn, có lẽ cô ấy cũng từng chịu đựng giống nguyên chủ, cho nên mới căm ghét Lâm Dũng nhiều như vậy.

Qua ngày hôm sau, sự việc Lâm Dũng rớt xuống nhà xí ăn phân truyền khắp thôn, chạm vạng Lâm Điền Điền giúp Lâm Diễm cho gà vịt ăn, nhà Lâm Đức Vận đối diện rất ầm ĩ, bởi mẹ của Lâm Dũng là Thôi Bình Quế đang đứng ở cửa chửi đổng.

" Tên khốn khiếp chịu trăm ngàn nhát đao kia, tao nguyền rủa mày lấy phải người vợ là một cái giày rách, không phải giày rách thì cũng sẽ đội cho mày bảy tám cái mũ xanh, sinh mười đứa con thì chín đứa không phải con mày, duy nhất một đứa là con ruột thì lại không có chim ! Trù cho con rùa đen già cả xấu xí nhà mày đoạn tử tuyệt tôn. "

" Tao x mẹ mày, x mẹ mày, dám đá con trai tao, hại con tao khâu mười mấy mũi, phải chịu đau đớn, tốn thật nhiều tiền mới giữ được mạng nhỏ, nếu để tao biết là con rận con rệp khốn khiếp nào làm, bà đây sẽ cầm dao thiến cả nhà mày ! "

Lâm Điền Điền rải thức ăn cho gà xong, liền cầm cái gáo hồ lô đi vào phòng bếp.

Có thể đá một thanh niên to khoẻ, thì phải là đàn ông, chứ không thể là một cô gái yếu đuối như cô rồi.

Tĩnh dưỡng được một thời gian, vẫn là tuổi mười tám năng lực khôi phục thân thể mạnh, vết thương trên đầu Lâm Điền Điền đã khỏi đến tám chín phần.

Cô đã sinh tồn ở mạc thế trong thời gian dài, sự phụ thuộc vào sức mạnh của cô đã đạt tới đỉnh cao, hiện tại vẫn vậy, vì thế sau khi khôi phục gần như hoàn toàn, cô quyết định bắt đầu rèn luyện cơ thể, dậy sớm chạy bộ vào sáng sớm, ban ngày lại bắt đầu làm việc, nếu rảnh thì thực hiện các bài tập huấn luyện, từng bước một tăng cường thể chất của cơ thể.



Thôn bọn họ được bao quanh bởi các dãy núi ở phía Bắc và phía Đông, còn có một con sông nằm phía Đông Nam, buổi sáng Lâm Điền Điền chạy bộ dọc con sông, sau hai ngày chạy cô đã gặp nam chính Mạnh hai lần, nhưng mí mắt người ta còn không thèm nâng lên một chút, trên khuôn mặt trắng nõn biểu tình lãnh đạm, phản phấn coi cô như không khí.

Lâm Điền Điền chỉ biết cảm thán, nam chính đúng là nam chính, thật hoàn hảo, ban ngày thì làm việc mệt chết đi sống lại, thế nhưng còn có tinh lực tập thể dục buổi sáng, tác giả vì hạnh phúc sinh hoạt về sau của nữ chính mà hao tổn tâm huyết quá.

Thân thể tốt, Lâm Điền Điền tự nhiên muốn bắt đầu làm việc, ông nội của nguyên chủ Lâm Tồn Lương có tiếng là người tham công tiếc việc, cô đã nghỉ ngơi một thời gian , ông nội Lâm Tồn Lương có mấy lần tới nhà ý tứ là muốn Lâm Điền Điền nhanh chóng đi kiếm công điểm.

Sáng sớm hôm nay, cô cùng cả nhà bắt đầu đi làm việc, bởi vì đây là lần đầu tiên đi làm nên Lâm Điền Điền cảm thấy rất mới mẻ, dọc theo đường đi không khí trong lành, cây cối tươi tốt um tùm, thảm cỏ ven đường cũng xanh mướt, còn có những cánh đồng hoa cải dầu như một cái thảm rộng lớn màu vàng, bướm bay rập rờn, chim hót líu lo không ngớt, tạo lên khung cảnh mùa xuân tràn đầy sức sống, đẹp đến nao lòng.

Tới chân núi, Lâm Đức Vượng cùng Vương Kỳ Phương và Lâm Cẩn,Lâm Thắng đều đi cuốc đất, Lâm Diễm, Lâm Điền Điền tích kiệm được rất nhiều công sức, hai cô liền phụ trách cào đất bằng đinh ba rồi nhặt những viên đá lẫn ở trong ra.

Lâm Điền Điền theo bên cạnh Lâm Diễm, thấy chị làm như thế nào thì cô liền làm như thế đấy, rất nhanh đã thành thạo, với một người sở hữu dị năng sức mạnh như cô, công việc này không tính là công việc, chém đầu so với cái này còn lao lực hơn nhiều, nếu không những đao phủ ở cổ đại tại sao đều là những người đàn ông có thân hình cường tráng như thế ?

Mấy trăm người trong đội sản xuất đều tụ tập dưới chân núi khai hoang, kéo đất, làm đến khí thế ngất trời, từ trên núi nhìn xuống giống như một đàn kiến đang bận rộn, thật sự chấn động.

Buổi sáng thời gian trôi qua thật nhanh, Lâm Điền Điền làm việc không nhanh không chậm, cũng không chậm trễ tìm hiểu tình hình xung quanh, có thể thấy được, Lâm Gia rất cần cù và có năng lực, ngay cả Vương Kỳ Phương thoạt nhìn gầy gầy cao cao, nhưng bà ấy lại làm việc đâu ra đó, cuốc đất cũng không kém hơn hai người con trai của mình.

Về lý do tại sao gia đình siêng năng lại chăm chỉ như vậy mà vẫn còn nghèo, theo như Lâm Diễm nói, bởi vì tổ tiên Lâm Đức Vượng tám đời bần nông, ở niên đại này thì đấy chính là thành phần căn chính miêu hồng(1), hồng đến không thể hồng hơn, mà cha mẹ Lâm Đức Vượng lại sinh khá nhiều, ba trai hai gái, cái này chắc chắn sẽ khiến gia đình vốn đã không giàu có gì lại càng giậu đổ bìm leo, sao có thể không nghèo đây?

Có xuất thân bần hàn, Lâm Đức Vượng lại là con thứ ba, tính tình không tốt lắm lại không biết lấy lòng cha mẹ, nghèo khó là chuyện đương nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Pháo Hôi Dựa Vào Rút Thăm Trúng Thưởng Làm Giàu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook