[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Mang Nhãi Con Nghiên Cứu Khoa Học
Chương 13: Thực Sự Không Có Suất Nào Để Trở Về Thành Phố Sao?
Thanh Tửu Hoan
13/05/2024
Sau khi ra khỏi nhà, Giang Thanh Nguyệt kìm nước mắt, cầm lấy hành lý mẹ đưa, chuẩn bị rời đi.
Chu Chính Đình như đang ngồi trên bàn chông, vội vàng đứng dậy giúp xách đồ.
Hai người còn chưa đi xa, chị dâu thứ hai Lưu Xuân Lan vừa trốn trong nhà đột nhiên bước ra.
Nhìn chằm chằm vào đống đồ trên tay họ với vẻ mặt không mấy thiện cảm, "Có thể xách được nhiều đồ như vậy à?"
Giang Thanh Nguyệt khó chịu, giọng điệu không tốt, "Chị dâu chị muốn xách đồ về nhà giúp chúng em à? Hay là chị tới kiểm tra hành lý? Muốn em mở tung ra cho chị xem không?"
Lưu Xuân Lan hừ lạnh một tiếng, đang định nói gì đó.
Đột nhiên, anh hai Giang Vệ Dân ngăn lại, "Em đang làm gì vậy? Em gái, em đừng để ý đến cô ấy nữa, quay về đi, khi nào anh hai có thời gian sẽ đến gặp em."
Sau khi rời khỏi nhà họ Giang, Giang Thanh Nguyệt đi bộ về nhà, không nói một lời nào.
Chu Chính Đình thấy tâm trạng không tốt của cô cũng không hỏi thêm nữa mà đi theo cô từng bước một ở phía sau.
Bước chân của Giang Thanh Nguyệt có phần vội vàng, bởi vì trong đầu đang nghĩ gì đó nên cô vô tình trượt chân.
Con đường phủ đầy băng, cú ngã mạnh đến nỗi Giang Thanh Nguyệt phải nhăn mặt đau đớn hồi lâu.
Khi Giang Thanh Nguyệt bình tĩnh lại, những suy nghĩ vốn hỗn loạn của Giang Thanh Nguyệt đột nhiên trở nên rõ ràng.
Cô đã nghĩ kỹ rồi, quyết định khi quay về sẽ ngả bài với Chu Chính Đình, nói với anh vốn dĩ không hề có chuyện quay lại thành phố.
Dù sao giấy cũng không thể gói được lửa, anh sẽ sớm tự mình phát hiện ra chuyện này thôi.
Thay vì phát hiện ra mình đã bị lừa, tốt hơn hết nên tự mình chủ động thừa nhận sai lầm.
Dù sao đi nữa, mối quan hệ giữa hai người họ đã ở mức cực kỳ tồi tệ, có tệ hơn nữa cũng chẳng đáng là bao.
Chỉ là mới kết hôn ngày hôm qua, còn vừa mới hứa với ba mẹ, nên cuộc hôn nhân này sẽ không thể ly hôn ngay được.
Phải nghĩ cách thuyết phục anh từ từ mới được.
Chu Chính Đình chỉ nghe thấy một tiếng bịch ở phía trước mặt, khi đi tới, anh phát hiện cô đau đến mức bật khóc.
Ngay lúc anh đang cân nhắc xem có nên giúp cô một tay hay không thì thấy cô đột nhiên nín khóc bật cười.
Chu Chính Đình không hiểu nổi: "Bà điên…"
Giang Thanh Nguyệt nở một nụ cười đầy ẩn ý với anh, lát nữa sẽ thành anh điên đấy.
Đến khi hai người về nhà.
Đúng như dự đoán, Chu Chính Đình vừa vào phòng đã hỏi: "Vừa nãy đại đội trưởng nói như thế nào?"
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chu Chính Đình như đang ngồi trên bàn chông, vội vàng đứng dậy giúp xách đồ.
Hai người còn chưa đi xa, chị dâu thứ hai Lưu Xuân Lan vừa trốn trong nhà đột nhiên bước ra.
Nhìn chằm chằm vào đống đồ trên tay họ với vẻ mặt không mấy thiện cảm, "Có thể xách được nhiều đồ như vậy à?"
Giang Thanh Nguyệt khó chịu, giọng điệu không tốt, "Chị dâu chị muốn xách đồ về nhà giúp chúng em à? Hay là chị tới kiểm tra hành lý? Muốn em mở tung ra cho chị xem không?"
Lưu Xuân Lan hừ lạnh một tiếng, đang định nói gì đó.
Đột nhiên, anh hai Giang Vệ Dân ngăn lại, "Em đang làm gì vậy? Em gái, em đừng để ý đến cô ấy nữa, quay về đi, khi nào anh hai có thời gian sẽ đến gặp em."
Sau khi rời khỏi nhà họ Giang, Giang Thanh Nguyệt đi bộ về nhà, không nói một lời nào.
Chu Chính Đình thấy tâm trạng không tốt của cô cũng không hỏi thêm nữa mà đi theo cô từng bước một ở phía sau.
Bước chân của Giang Thanh Nguyệt có phần vội vàng, bởi vì trong đầu đang nghĩ gì đó nên cô vô tình trượt chân.
Con đường phủ đầy băng, cú ngã mạnh đến nỗi Giang Thanh Nguyệt phải nhăn mặt đau đớn hồi lâu.
Khi Giang Thanh Nguyệt bình tĩnh lại, những suy nghĩ vốn hỗn loạn của Giang Thanh Nguyệt đột nhiên trở nên rõ ràng.
Cô đã nghĩ kỹ rồi, quyết định khi quay về sẽ ngả bài với Chu Chính Đình, nói với anh vốn dĩ không hề có chuyện quay lại thành phố.
Dù sao giấy cũng không thể gói được lửa, anh sẽ sớm tự mình phát hiện ra chuyện này thôi.
Thay vì phát hiện ra mình đã bị lừa, tốt hơn hết nên tự mình chủ động thừa nhận sai lầm.
Dù sao đi nữa, mối quan hệ giữa hai người họ đã ở mức cực kỳ tồi tệ, có tệ hơn nữa cũng chẳng đáng là bao.
Chỉ là mới kết hôn ngày hôm qua, còn vừa mới hứa với ba mẹ, nên cuộc hôn nhân này sẽ không thể ly hôn ngay được.
Phải nghĩ cách thuyết phục anh từ từ mới được.
Chu Chính Đình chỉ nghe thấy một tiếng bịch ở phía trước mặt, khi đi tới, anh phát hiện cô đau đến mức bật khóc.
Ngay lúc anh đang cân nhắc xem có nên giúp cô một tay hay không thì thấy cô đột nhiên nín khóc bật cười.
Chu Chính Đình không hiểu nổi: "Bà điên…"
Giang Thanh Nguyệt nở một nụ cười đầy ẩn ý với anh, lát nữa sẽ thành anh điên đấy.
Đến khi hai người về nhà.
Đúng như dự đoán, Chu Chính Đình vừa vào phòng đã hỏi: "Vừa nãy đại đội trưởng nói như thế nào?"
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.