Thập Niên 70 Quân Tẩu Xinh Đẹp Bưu Hãn

Chương 11:

Đàm Diệp

13/11/2024

Cô lấy cuốn sổ ghi chép, lật mở, và thấy những dòng ghi chú quen thuộc của mình.

Đây đúng là cuốn sổ của cô, nhưng khi lật đến những trang trống tối qua, cô thấy vài dòng chữ và vài ngày tháng lạ:

Tháng 8 năm 1972: Bố bị tố cáo. Vì lý lịch của tôi có vấn đề, có người nói ông bà ngoại tôi là đại tư bản nước ngoài. Vậy nên, tôi không thể học đại học nữa. Lâm Uyển Hoa nói với tôi rằng để không liên lụy đến bố và em trai, tôi chỉ còn cách phải về nông thôn cải tạo.

Tháng 9 năm 1972: Tô Giai thay tôi đi học đại học Thanh Hoa. Bố nói ông biết tôi đau lòng, nhưng dặn tôi đừng bận tâm, vì nếu không để Tô Giai đi, thì sẽ lãng phí suất học này. Bố nói, đợi phong trào lắng xuống, ông sẽ nghĩ cách đưa tôi từ nông thôn trở lại.

Tháng 10 năm 1972: Quyết định đi lao động được đưa ra. Địa điểm là một nông trường ở huyện Giang, tỉnh bên cạnh, nông trường Vệ Quốc ở trấn Thanh Hòa.

Tháng 1 năm 1973: Người phụ nữ đó gửi quà cho tôi qua người quen, còn có cả một lá thư. Nói rằng bố và gia đình đã cắt đứt quan hệ với tôi, dặn tôi không liên lạc với bố nữa vì lý lịch của tôi không tốt, tránh làm liên lụy đến ông và gia đình. Hơn nữa, Viên Thành Dương và Tô Giai đã ở bên nhau rồi, bảo tôi đừng liên lạc với Viên Thành Dương nữa.

Tháng 3 năm 1973: Tôi kết hôn. Anh ấy là một người rất tốt.

Tháng 1 năm 1974: Quả Quả chào đời. Hàn Tắc Thành đặt tên cho con là Hàn Quả. Ý nghĩa là “nhân quả” sao?

Chỉ có năm dòng ngắn ngủi này.

Khoảng trống năm năm trời chỉ được ghi lại qua năm dòng như vậy.



Tô Nhược ngẩn ngơ nhìn cuốn sổ, những dòng chữ này như một cú sốc mạnh đến mức cô không biết phải phản ứng thế nào.

Nhưng có lẽ vì đó đều là những chuyện đã qua, hoặc vì cô đã bị sự thật mình mất đi năm năm ký ức làm choáng váng, nên dù ngạc nhiên và hoang mang, cô vẫn không quá kích động, cũng không cảm thấy những chuyện này khó tin.

Ngược lại, cô còn cảm thấy như được “giải đáp” một phần nào đó, biết được tại sao mình lại xuất hiện ở nơi này.

Tô Giai thay cô đi học đại học Thanh Hoa.

Bố cô cắt đứt quan hệ với cô vì lý lịch của cô không tốt… Đúng vậy, điều này cô biết rõ, vì mẹ cô là một tiểu thư nhà tư sản.

Ngoài bức ảnh ra, cô không còn nhớ gì về mẹ mình, cũng chưa bao giờ gặp ông bà ngoại hay các cậu dì bên ngoại.

Cô cứ ngồi ôm cuốn sổ ghi chép trong tay, lòng rối bời không tiêu hóa nổi những thông tin ngắn gọn đó. Cô hối tiếc vì những năm qua chỉ ghi lại vài dòng ngắn ngủi, nhưng cô hiểu tâm trạng khi mình viết những dòng đó…

Không biết đã bao lâu, cuối cùng cô thở hắt ra, đặt cuốn sổ xuống và bắt đầu kiểm tra các thứ khác trong ngăn kéo.

Sổ chi tiêu, tiền và đủ loại tem phiếu: phiếu thịt, phiếu vải, phiếu lương thực, phiếu dầu, đều có đủ. Tiền cũng không ít, dù cô không đếm kỹ nhưng chắc chắn cũng có vài trăm đồng, là một khoản lớn.

Cô mở sổ chi tiêu, thấy nó được ghi chép rất chi tiết, mỗi tháng, thậm chí mỗi ngày đều được ghi lại cẩn thận.



Xem qua sổ chi tiêu này, cô đã phần nào hình dung được cuộc sống của mình trong những năm qua.

“Mẹ ơi.”

Tô Nhược đang xem sổ chi tiêu, vừa suy nghĩ vừa tiêu hóa mọi chuyện, thì nghe tiếng gọi mình từ phía sau.

Cô quay lại, thấy một cậu bé đứng ở cửa, khẽ đẩy cửa, rụt rè nhìn cô.

Cậu bé này, thực sự là con trai cô sao?

Nhìn đứa con bất ngờ xuất hiện sau một giấc ngủ, lòng cô dâng lên một cảm giác phức tạp.

Nhưng có lẽ đây là bản năng của tình mẫu tử… Dù ý thức của cô vẫn nghĩ mình chỉ là một cô bé mười mấy tuổi, một học sinh, nhưng nhìn thấy cậu bé này, cô vẫn cảm nhận được tình cảm yêu thương dành cho cậu.

“Quả Quả.”

Cô đặt sổ chi tiêu lại vào ngăn kéo, cố gắng nở một nụ cười, gọi cậu bé.

Hàn Quả bước đến gần, ngước lên nhìn cô, khẽ nói: “Mẹ ơi, mẹ sẽ không bỏ con lại đúng không? Dù mẹ có đi, nhưng mẹ sẽ không bỏ con lại chứ?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Quân Tẩu Xinh Đẹp Bưu Hãn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook