[Thập Niên 70] Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Và Bàn Tay Vàng Của Các Con Hợp Nhất
Chương 2: Xuyên Sách (2)
Thiết Thái Hậu
18/12/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đối mặt với những người lòng lang dạ thú đang ngấp nghé Thu thị, Thu Nhất Nặc trở nên tàn nhẫn với nghị lực của mình, vì cháu trai mà chống lên tập đoàn Thu thị.
Khi Thu Thung Văn dần lớn lên, hai cô cháu bọn họ càng lúc càng xa cách.
Cô điều tra ở trên mạng phát hiện ung thư tuyến tụy là loại đau đớn nhất.
Cô không muốn khổ sở vì dùng hóa học trị liệu, nếu dùng sinh mệnh mở ra một tương lai tương sáng cho những người này thì cũng đáng giá!
“Giang Dương, hôm nay tôi muốn tự mình lái xe đến sân bay.”
Anh ấy sửng sốt một chút, đã rất lâu rồi chưa nghe qua cô gọi tên của mình.
“Tôi may mắn mới có thể ngồi trên xe bà chủ...”
Thu Nhất Nặc hừ cười một tiếng, vô tình xen ngang: "Anh cũng dám chiếm tiện nghi của bà chủ mình sao? Tự ngồi xe đi.”
Cuối cùng trịnh trọng nói với anh ấy: “Giang Dương, tạm biệt.”
Câu chào tạm biệt kì quái khiến anh ấy không khỏi phiền muộn, không còn kịp suy tư đến sự khác thường của cô mà chỉ có thể nhìn theo bóng dáng chiếc xe cô rời đi.
Sau 2 giờ, tổng giám đốc tập đoàn Thu thị cùng thần tượng thế hệ mới Thiệu Tinh Thần, còn có một thiếu niên không biết tên, ba xe va chạm với nhau, không còn một ai sống leo lên tranh nhất.
Giang Dương đột nhiên hiểu ra lời tạm biệt của cô, cũng không còn gặp lại được nữa.
…
Thu Nhất Nặc đau đến tỉnh lại, từng cơn đau ở bụng dưới như muốn lấy cái mạng già của cô.
Cô không khỏi phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết, má ơi, ung thư tuyến tụy đau quá!
“Sản phụ, cô dùng thêm chút sức nữa!”
Sản, sản phụ?
Từng cơn đau mới đột kích, Thu Nhất Nặc đột nhiên ngồi dậy, trợn mắt hốc mồm nhìn cái bụng sắp nổ tung của mình, kém chút nữa là cô bị dọa đến mức ngất đi.
Ngay cả một người chồng mà cô còn không có, tại sao lại mang thai?
Trong căn phòng giải phẫu đơn sơ còn có bác sĩ đang mặc áo khoác trắng tinh cùng với khẩu trang kiểu cũ trên mặt bọn họ, tất cả đều khiến Thu Nhất Nặc hoảng hốt không thôi.
Tại sao điều kiện y tế của nơi này lại kém như vậy, cô không thể mạo hiểm mạng sống của mình chỉ vì sinh con được!
Một giây sau, trong đầu Thu Nhất Nặc tràn vào một loạt hồi ức không thuộc về mình.
Nàng xuyên sách, xuyên luôn thành nữ phụ ác độc trong cuốn sách ‘Kiều thê những năm 70 trong lòng không đứng thẳng eo được nữa’ mà cô đã đọc lần trước.
Cũng là người vợ mất sớm của thủ trưởng Thiệu Thừa Nguyên tương lai.
Nguyên chủ là thanh mai từ nhỏ của nam chính trong quyển sách, hai người ước hẹn với nhau, chỉ chờ anh trở thành trung đội trưởng thì sẽ lấy anh.
Ai ngờ cha Thu trọng nam khinh nữ gả cô đi để lấy tiền lễ hỏi, may mắn mà mẹ của nguyên chủ vẫn còn chút lương tri, lén lút mở thư giới thiệu cho cô, thành công giúp cô chạy ra ngoài.
Đối mặt với những người lòng lang dạ thú đang ngấp nghé Thu thị, Thu Nhất Nặc trở nên tàn nhẫn với nghị lực của mình, vì cháu trai mà chống lên tập đoàn Thu thị.
Khi Thu Thung Văn dần lớn lên, hai cô cháu bọn họ càng lúc càng xa cách.
Cô điều tra ở trên mạng phát hiện ung thư tuyến tụy là loại đau đớn nhất.
Cô không muốn khổ sở vì dùng hóa học trị liệu, nếu dùng sinh mệnh mở ra một tương lai tương sáng cho những người này thì cũng đáng giá!
“Giang Dương, hôm nay tôi muốn tự mình lái xe đến sân bay.”
Anh ấy sửng sốt một chút, đã rất lâu rồi chưa nghe qua cô gọi tên của mình.
“Tôi may mắn mới có thể ngồi trên xe bà chủ...”
Thu Nhất Nặc hừ cười một tiếng, vô tình xen ngang: "Anh cũng dám chiếm tiện nghi của bà chủ mình sao? Tự ngồi xe đi.”
Cuối cùng trịnh trọng nói với anh ấy: “Giang Dương, tạm biệt.”
Câu chào tạm biệt kì quái khiến anh ấy không khỏi phiền muộn, không còn kịp suy tư đến sự khác thường của cô mà chỉ có thể nhìn theo bóng dáng chiếc xe cô rời đi.
Sau 2 giờ, tổng giám đốc tập đoàn Thu thị cùng thần tượng thế hệ mới Thiệu Tinh Thần, còn có một thiếu niên không biết tên, ba xe va chạm với nhau, không còn một ai sống leo lên tranh nhất.
Giang Dương đột nhiên hiểu ra lời tạm biệt của cô, cũng không còn gặp lại được nữa.
…
Thu Nhất Nặc đau đến tỉnh lại, từng cơn đau ở bụng dưới như muốn lấy cái mạng già của cô.
Cô không khỏi phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết, má ơi, ung thư tuyến tụy đau quá!
“Sản phụ, cô dùng thêm chút sức nữa!”
Sản, sản phụ?
Từng cơn đau mới đột kích, Thu Nhất Nặc đột nhiên ngồi dậy, trợn mắt hốc mồm nhìn cái bụng sắp nổ tung của mình, kém chút nữa là cô bị dọa đến mức ngất đi.
Ngay cả một người chồng mà cô còn không có, tại sao lại mang thai?
Trong căn phòng giải phẫu đơn sơ còn có bác sĩ đang mặc áo khoác trắng tinh cùng với khẩu trang kiểu cũ trên mặt bọn họ, tất cả đều khiến Thu Nhất Nặc hoảng hốt không thôi.
Tại sao điều kiện y tế của nơi này lại kém như vậy, cô không thể mạo hiểm mạng sống của mình chỉ vì sinh con được!
Một giây sau, trong đầu Thu Nhất Nặc tràn vào một loạt hồi ức không thuộc về mình.
Nàng xuyên sách, xuyên luôn thành nữ phụ ác độc trong cuốn sách ‘Kiều thê những năm 70 trong lòng không đứng thẳng eo được nữa’ mà cô đã đọc lần trước.
Cũng là người vợ mất sớm của thủ trưởng Thiệu Thừa Nguyên tương lai.
Nguyên chủ là thanh mai từ nhỏ của nam chính trong quyển sách, hai người ước hẹn với nhau, chỉ chờ anh trở thành trung đội trưởng thì sẽ lấy anh.
Ai ngờ cha Thu trọng nam khinh nữ gả cô đi để lấy tiền lễ hỏi, may mắn mà mẹ của nguyên chủ vẫn còn chút lương tri, lén lút mở thư giới thiệu cho cô, thành công giúp cô chạy ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.