Thập Niên 70: Trở Thành Pháo Hôi “Số Đỏ”

Chương 20

Qua Nguyệt Nhập Tam

08/11/2024

“Anh hai à, em nói thật lòng đó!” Lưu Tam Trụ rất nghiêm túc: “Anh em chúng ta đã nhiều năm không gặp, em không muốn bởi vì chuyện này mà khiến trong lòng anh thấy áp lực. Anh hai, anh có nghe thấy không?”

“Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi.” Lưu Nhị Trụ thấy ông ta cứ mãi lẩn quẩn ở phía trước thì rất cảm động: “Tam Trụ à, Tiểu Mạch gọi em một tiếng chú quả nhiên là không sai. Em nói xem em làm cái gì vậy, biết được cháu nó chịu ấm ức, mà không cho tiền nó mua kẹo ăn à?”

Lưu Tam Trụ: “???”

Cái gì vậy trời? Ý là sao?

*****

Nhà họ Lưu.

Phan Đào đã lo nghĩ cả buổi sáng.

Ban đầu có Lưu Đại Trụ ở nhà nên bà ta vẫn còn nhẫn nhịn. Lưu Đại Trụ vừa rời khỏi nhà, bà ta lập tức đến gần bà cụ Lưu.

“Mẹ, sao Tiểu Mạch lại có thể tùy hứng như vậy được ạ?”

Ánh mắt của bà cụ Lưu sáng như bó đuốc mà nhìn bốn phía xung quanh. Mẹ chồng nàng dâu hai người đang đứng trong nhà bếp, làm dáng như đang cọ nồi.

Người ăn sáng bên ngoài nhà bếp đã đi rồi, bên ngoài cửa sổ nhà bếp là một khoảng sân rộng rãi.



Hiện tại lại không có ai nghe lén, có thể yên tâm nói chuyện rồi.

“Bây giờ nó vẫn có thể tùy hứng. Đợi đến lúc đính hôn rồi, nó có muốn trốn việc cũng không có chỗ mà trốn đâu. Không xuống ruộng, lại không chịu làm việc, đến lúc về nhà mẹ chồng sẽ bị người ta mắng chửi tối ngày cho mà xem.” Bà cụ Lưu tỏ vẻ mình là người từng trải.

Phan Đào nơm nớp lo sợ: “Tiểu Mạch không xuống ruộng, ấy vậy mà nhà họ Đào vẫn đồng ý đính hôn với nó trước sao?”

“Tránh được một chứ không tránh được mười lăm đâu.” Bà cụ Lưu cười lạnh: “Cứ đợi mà xem.”

“Con sợ nhà họ Đào giở quẻ mà…” Vì học phí của con trai mình mà Phan Đào cũng muốn Lưu Tiểu Mạch phải xuống ruộng.

“Huyết mạch nhà họ Đào chỉ có thể trông chờ vào Tiểu Mạch cứu mạng thôi! Chúng ta bên này không gấp, bên họ mới là người gấp gáp ấy, đến lúc lúc đó đưa tiền mới thấy tiếc.” Chuyện mà bà cụ Lưu biết được không hề ít.

Phan Đào khâm phục sát đất: “Mẹ, vẫn là mẹ cao tay nhất!”

“Mẹ, Phúc Bảo và Tiểu Quân muốn đi vệ sinh, nhà xí của mọi người dùng thế nào vậy ạ?” Bên ngoài truyền đến tiếng của Diêu Tĩnh.

“Ai u, đứa cháu ngoan ngoãn của bà đây rồi!” Bà cụ Lưu vui vẻ chạy ra ngoài bế cháu.

Phan Đào bĩu môi rồi cũng theo ra ngoài luôn.



Tiểu Dũng nhà bác cả dắt theo em gái Lưu Tiểu Bình đã ra ngoài chơi từ sớm.

Nhà họ Lưu bỗng chốc yên ắng trở lại.

“Lạch cạch” một tiếng.

Bên dưới cánh cửa sổ nhỏ đối diện nhà bếp trong sân đó có một chiếc lu nước nhỏ được đặt sát chân tường, bên trên đậy một miếng gỗ.

Lúc này, miếng gỗ bị đẩy rơi xuống nền đất trong sân, Lưu Tiểu Đậu và Lưu Tiểu Hổ bò từ trong lu nước ra, vừa che miệng vừa xông về phía căn phòng thứ hai trong nhà.

Lưu Tiểu Mạch ngồi dậy từ trên giường, chiếc cốc vốn được đổ đầy nước sôi để làm bỏng mặt cô lúc này bỗng trở nên thật ấm áp, cô cầm lên lấy tay che lại.

Trong lúc thư giãn, cô liền thấy em trai và em gái mình đột nhiên xông vào phòng như thể đã có chuyện khủng khiếp nào đó xảy ra.

Qua miêu tả ngập ngừng đứt quãng, nói năng loạn xạ của hai người Lưu Tiểu Đậu và Lưu Tiểu Hổ, Lưu Tiểu Mạch mới biết hóa ra đã xảy ra chuyện thật rồi.

Cô bé mười tuổi phải đính hôn sao?

Nghe thật hoang đường biết bao. Nhưng suy đi xét lại, chắc hẳn đây là chuyện chẳng hiếm lạ gì vào những năm 70. Huống chi đây không phải tảo hôn, cũng không phải nàng dâu nuôi từ bé, chẳng qua cũng chỉ là đính hôn trước thôi, đợi đến tuổi thì gả đi.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Trở Thành Pháo Hôi “Số Đỏ”

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook