Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Chương 41
Thanh Đinh Chi Âm
07/02/2023
“Cảm ơn cô đã giúp đỡ tôi, tôi trả tiền thuốc cho cô nhé.” Phó Thập Đông đem bát nước đặt sang một bên, liền muốn móc túi lấy tiền trả cho cô.
“Lúc trước anh đưa con thỏ cho tôi, xem như bù lại tiền thuốc đi.” Diệp Ngưng Dao lại từ trong túi lấy ra hai viên thuốc hạ sốt cùng một bao thuốc trị cảm bỏ vào trong tay của anh: “Cái này cho anh, ngày mai sốt cao mà vẫn không hạ, nhất định phải đưa bệnh viện không được chậm trễ nhé.”
Nếu như cô có pháp lực thì thật tốt, như vậy thì không cần uống thuốc là có thể đem người ta trị liệu thật tốt rồi.
“Ừm.” Phó Thập Đông cầm thuốc bỏ vào túi, sau đó móc ra hai đồng tiền 5 hào nhăn nhúm, nói: “Đây là tiền thuốc, tôi là đàn ông không thể chiếm tiện nghi của phụ nữ.”
Vì đây là lòng tự trọng của đàn ông, nên cuối cùng Diệp Ngưng Dao vẫn nhận lấy tiền anh đưa.
“Để tôi đưa cô về.”
“Không cần, anh ở lại chăm sóc cho Viên Viên đi.” Dưới loại tình huống này, cô sao có thể không biết xấu hổ mà chiếm dụng thời gian của anh được chứ.
“Đi thôi, để tôi đưa cô về.” Anh không cho cô cơ hội phản bác, nói xong Phó Thập Đông lập tức đi ra khỏi phòng, vóc dáng cao cao lướt qua khung cửa thấp bé còn phải cúi đầu xuống một chút.
Diệp Ngưng Dao đi ở phía sau anh đem một màn này thu vào trong mắt, không khỏi muốn chửi bậy: Lớn lên cao lớn cũng có khuyết điểm, mỗi ngày khom lưng cúi đầu nhiều như vậy chắc cũng rất mệt, giống như cô cao khoảng 1 mét 65 đúng là hoàn mỹ!
Phía Đông đầu thôn tương đối yên tĩnh, hai người sóng vai yên lặng đi về phía trước, làm cho bầu không khí yên lặng càng thêm ái muội.
Anh ho nhẹ một tiếng, làm bộ lơ đãng hỏi: “Mới vừa rồi gặp cô từ thôn ủy đi ra, cô muốn báo danh để làm kế toán của thôn ủy sao?”
“Đúng vậy, có điều hình như tôi đã đắc tội với kế toán Triệu rồi, phỏng chừng không được nhận vào đâu.” Đối với cách làm của bản thân Diệp Ngưng Dao cũng không cảm thấy hối hận.
“Lúc trước anh đưa con thỏ cho tôi, xem như bù lại tiền thuốc đi.” Diệp Ngưng Dao lại từ trong túi lấy ra hai viên thuốc hạ sốt cùng một bao thuốc trị cảm bỏ vào trong tay của anh: “Cái này cho anh, ngày mai sốt cao mà vẫn không hạ, nhất định phải đưa bệnh viện không được chậm trễ nhé.”
Nếu như cô có pháp lực thì thật tốt, như vậy thì không cần uống thuốc là có thể đem người ta trị liệu thật tốt rồi.
“Ừm.” Phó Thập Đông cầm thuốc bỏ vào túi, sau đó móc ra hai đồng tiền 5 hào nhăn nhúm, nói: “Đây là tiền thuốc, tôi là đàn ông không thể chiếm tiện nghi của phụ nữ.”
Vì đây là lòng tự trọng của đàn ông, nên cuối cùng Diệp Ngưng Dao vẫn nhận lấy tiền anh đưa.
“Để tôi đưa cô về.”
“Không cần, anh ở lại chăm sóc cho Viên Viên đi.” Dưới loại tình huống này, cô sao có thể không biết xấu hổ mà chiếm dụng thời gian của anh được chứ.
“Đi thôi, để tôi đưa cô về.” Anh không cho cô cơ hội phản bác, nói xong Phó Thập Đông lập tức đi ra khỏi phòng, vóc dáng cao cao lướt qua khung cửa thấp bé còn phải cúi đầu xuống một chút.
Diệp Ngưng Dao đi ở phía sau anh đem một màn này thu vào trong mắt, không khỏi muốn chửi bậy: Lớn lên cao lớn cũng có khuyết điểm, mỗi ngày khom lưng cúi đầu nhiều như vậy chắc cũng rất mệt, giống như cô cao khoảng 1 mét 65 đúng là hoàn mỹ!
Phía Đông đầu thôn tương đối yên tĩnh, hai người sóng vai yên lặng đi về phía trước, làm cho bầu không khí yên lặng càng thêm ái muội.
Anh ho nhẹ một tiếng, làm bộ lơ đãng hỏi: “Mới vừa rồi gặp cô từ thôn ủy đi ra, cô muốn báo danh để làm kế toán của thôn ủy sao?”
“Đúng vậy, có điều hình như tôi đã đắc tội với kế toán Triệu rồi, phỏng chừng không được nhận vào đâu.” Đối với cách làm của bản thân Diệp Ngưng Dao cũng không cảm thấy hối hận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.