Thập Niên 70- Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn
Chương 6: Nhà Họ Giang
Linh Nguyên Tản
22/12/2022
Nhà họ Giang lúc này cũng đang rất náo nhiệt, chuyện phát sinh ban ngày cả nhà họ đều nghe người ta nói lại, Giang Đại Lực khuôn mặt cau có, hút thuốc xoạch xoạch.
Đã xảy ra chuyện lớn như vậy, ông nguyên bản là muốn mang Giang Tuấn Hiền sang Thủy gia nhận lỗi, nhưng người nhà họ Giang ngoài ông ra không có ai đồng ý.
Ngô Xuân Hồng cùng Giang lão thái thái đều cảm thấy đây không phải là đại sự, tuy nói Thủy Đào bị cảm nắng, nhưng Tuấn Hiền nhà bà cũng không phải cố ý, hơn nữa đã bồi thường bằng công điểm, Giang Tuấn Hiền thành ý cũng đủ rồi.
Đã đính hôn, Giang gia cùng Thủy gia chính là người một nhà, đã là người một nhà thì đâu cần phải khách khí chứ, có phải là việc lớn gì đâu.
Mẹ già cùng bà xã đều lên tiếng, ông cũng cảm thấy ngượng ngùng không dám đi, Giang Đại Lực cũng không có biện pháp khác, đành nghĩ chờ ngày mai nhìn thấy Thủy Hoành Sinh rồi xin lỗi một câu vậy.
Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa , người Giang gia nhìn nhau, Ngô Xuân Hồng tự giác đi ra mở cửa.
“Trời tối rồi còn ai đến a.” cửa vừa mở ra, Ngô Xuân Hồng đã thấy ba gương mặt giống nhau như từ một cái khuôn mẫu khắc ra .
Thủy Hoành Sinh biểu tình thập phần nghiêm túc, Ngô Xuân Hồng mí mắt giựt giựt, mang theo hiền lành tươi cười nói: “Nguyên lai là Thủy đại ca, mau vào ngồi vào ngồi. Thủy đại ca, mọi người ăn cơm chưa? Nếu là chưa tôi lập tức đi làm cho mọi người ăn nhé.”
Thủy Hoành Sinh mặt kéo đến thật dài: “Không cần, nhà tôi tới là có chuyện muốn nói, nói xong liền đi, thằng cả thằng hai, đem đồ vật mang vào đi.”
Giang Đại Lực nghe tiếng đi ra, nhìn lễ hỏi nhà mình đã đưa đi đều bị mang trả lại, thấp thỏm nói: “Thủy đại ca đây là có ý tứ gì?”
“Cháu nói chú Giang này, chú là thật hồ đồ vẫn là giả hồ đồ vậy, lễ hỏi đều đưa về tới, ý tứ này còn không rõ ràng sao, nói thẳng đi, nhà chúng ta không nghĩ đem Thủy Đào gả lại đây, việc hôn nhân này cứ như vậy coi như không có đi.” Thủy Học Dân nói chuyện chưa bao giờ sẽ quanh co lòng vòng, cũng sẽ không giữ thể diện cho người ta.
Thủy Học Dân nói chuyện làm việc từ trước đến nay chỉ cho chính mình thống khoái, lời này nói xong anh cảm thấy chính mình thể xác và tinh thần đều thoải mái không ít.
Bị tiểu bối nói như vậy, Giang Đại Lực trong lòng cũng không thoải mái, nhưng ông vẫn cười làm lành nói: “Là vì chuyện xảy ra vào ban ngày đi, việc này thật là do Tuấn Hiền nhà chúng tôi không đúng, vừa rồi tôi đã nghiêm khắc phê bình cháu nó, đang chuẩn bị sang nhà mọi người để xin lỗi Thủy Đào đây. Hai đứa nó xử đối tượng, sao có thể không có lúc gập ghềnh, chúng còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, người lớn chúng ta lại không thể không hiểu chuyện a, Thủy lão ca vì việc nhỏ như vậy mà hủy hôn, cũng quá có chút chuyện bé xé ra to.”
“Nhà mọi người cảm thấy là việc nhỏ, nhưng nhà của chúng cháu không cảm thấy, Thủy Đào là hòn ngọc quý trên tay nhà cháu, lớn đến bây giờ còn không có từng chịu ủy khuất, chuyện kết thân vẫn là về sau rồi nói.”
Thủy Anh Trác không nói trắng ra, nhưng ý tứ cũng không sai biệt lắm.
Giang Đại Lực đang chuẩn bị tiếp tục biện hộ, Giang lão thái thái lại không chịu yên nói : “Thủy gia các ngươi quá khi dễ người mà, nói hủy hôn là hủy hôn, lúc trước thời điểm đưa lễ hỏi cả thôn mọi người đều biết, không nghĩ kết thân không biết cự tuyệt sớm một chút à?”
Thủy Học Dân khinh thường xuy một tiếng: “Chúng ta trước đây cũng không biết Giang Tuấn Hiền hành sự không chú ý, làm nhiều chuyện cẩu thả như vậy, cũng không biết cậu ta có ngượng ngùng không.”
Lời Thủy Học Dân nói thật sự làm Giang lão thái thái tức giận, không cao hứng nói: “Cháu sao lại nói chuyện như vậy, Tuấn Hiền nhà chúng ta nơi nào không chú ý, Thủy gia các ngươi muốn hủy hôn thì thôi đi, còn muốn đem chậu phân đều hướng trên đầu Tuấn Hiền nhà ta đổ, thật cho rằng lão Giang gia dễ khi dễ à? Vẫn là ba ngươi cảm thấy ông ta là đội trưởng thì ghê gớm rồi, cho nên có thể lật lọng, muốn như thế nào giẫm đạp chúng ta liền như thế nào giẫm đạp chúng ta. Ngày kết hôn đều định ra rồi, vô duyên vô cớ nói muốn hủy hôn, đội trưởng ghê gớm quá mà, thật cho rằng chính mình là thổ hoàng đế, có thể một tay che trời?”
Giang lão thái thái trước kia là nữ nhi của gia đình địa chủ, khi còn nhỏ trong nhà đã từng mời tiên sinh đến dạy bà học chữ, cùng những lão phụ nhân chỉ biết chửi đổng không giống nhau, nói chuyện khiến người khác không có cách phản bác lại.
Chuyện xảy ra ban ngày toàn bộ đại đội Dương Liễu đều đã biết, phàm là những gia đình biết đau lòng con gái mà gặp trường hợp như vậy đều đến cửa hủy hôn, Giang lão thái thái thì khen ngược,còn không biết xấu hổ nói nhà họ Thủy vô duyên vô cớ.
Người cha đã qua đời của Thủy Hoành Sinh và Giang Đại Lực khi trước là anh em cùng ăn một ngụm sữa lớn lên với nhau, khi hai cụ còn sống, Thủy gia cùng Giang gia quan hệ thập phần thân cận, đi lại cũng thường xuyên.
Sau khi hai cụ mất đi, người hai nhà dần dần quan hệ không bằng trước, nhưng có hôn ước của Thủy Đào cùng Giang Tuấn Hiền, bình thường hai nhà vẫn hay qua lại với nhau.
Thủy Hoành Sinh không muốn khiến quan hệ hai nhà xấu đi, ông lo trước lo sau không nghĩ xé rách da mặt, bất quá lời Giang lão thái thái nói lại làm ông nghĩ thông suốt.
Hủy hôn hai chữ một khi nói ra, giao tình hai nhà duy trì vài thập niên cũng đã sụp đổ.
Đã là như thế, ông cũng không cần thiết phải nể nang giao tình trước kia làm gì.
Thủy Hoành Sinh mới vừa tính toán mở miệng, Thủy Đào lại chọc chọc cánh tay ba mình, từ sau lưng ông đứng dậy nói.
Đã xảy ra chuyện lớn như vậy, ông nguyên bản là muốn mang Giang Tuấn Hiền sang Thủy gia nhận lỗi, nhưng người nhà họ Giang ngoài ông ra không có ai đồng ý.
Ngô Xuân Hồng cùng Giang lão thái thái đều cảm thấy đây không phải là đại sự, tuy nói Thủy Đào bị cảm nắng, nhưng Tuấn Hiền nhà bà cũng không phải cố ý, hơn nữa đã bồi thường bằng công điểm, Giang Tuấn Hiền thành ý cũng đủ rồi.
Đã đính hôn, Giang gia cùng Thủy gia chính là người một nhà, đã là người một nhà thì đâu cần phải khách khí chứ, có phải là việc lớn gì đâu.
Mẹ già cùng bà xã đều lên tiếng, ông cũng cảm thấy ngượng ngùng không dám đi, Giang Đại Lực cũng không có biện pháp khác, đành nghĩ chờ ngày mai nhìn thấy Thủy Hoành Sinh rồi xin lỗi một câu vậy.
Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa , người Giang gia nhìn nhau, Ngô Xuân Hồng tự giác đi ra mở cửa.
“Trời tối rồi còn ai đến a.” cửa vừa mở ra, Ngô Xuân Hồng đã thấy ba gương mặt giống nhau như từ một cái khuôn mẫu khắc ra .
Thủy Hoành Sinh biểu tình thập phần nghiêm túc, Ngô Xuân Hồng mí mắt giựt giựt, mang theo hiền lành tươi cười nói: “Nguyên lai là Thủy đại ca, mau vào ngồi vào ngồi. Thủy đại ca, mọi người ăn cơm chưa? Nếu là chưa tôi lập tức đi làm cho mọi người ăn nhé.”
Thủy Hoành Sinh mặt kéo đến thật dài: “Không cần, nhà tôi tới là có chuyện muốn nói, nói xong liền đi, thằng cả thằng hai, đem đồ vật mang vào đi.”
Giang Đại Lực nghe tiếng đi ra, nhìn lễ hỏi nhà mình đã đưa đi đều bị mang trả lại, thấp thỏm nói: “Thủy đại ca đây là có ý tứ gì?”
“Cháu nói chú Giang này, chú là thật hồ đồ vẫn là giả hồ đồ vậy, lễ hỏi đều đưa về tới, ý tứ này còn không rõ ràng sao, nói thẳng đi, nhà chúng ta không nghĩ đem Thủy Đào gả lại đây, việc hôn nhân này cứ như vậy coi như không có đi.” Thủy Học Dân nói chuyện chưa bao giờ sẽ quanh co lòng vòng, cũng sẽ không giữ thể diện cho người ta.
Thủy Học Dân nói chuyện làm việc từ trước đến nay chỉ cho chính mình thống khoái, lời này nói xong anh cảm thấy chính mình thể xác và tinh thần đều thoải mái không ít.
Bị tiểu bối nói như vậy, Giang Đại Lực trong lòng cũng không thoải mái, nhưng ông vẫn cười làm lành nói: “Là vì chuyện xảy ra vào ban ngày đi, việc này thật là do Tuấn Hiền nhà chúng tôi không đúng, vừa rồi tôi đã nghiêm khắc phê bình cháu nó, đang chuẩn bị sang nhà mọi người để xin lỗi Thủy Đào đây. Hai đứa nó xử đối tượng, sao có thể không có lúc gập ghềnh, chúng còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, người lớn chúng ta lại không thể không hiểu chuyện a, Thủy lão ca vì việc nhỏ như vậy mà hủy hôn, cũng quá có chút chuyện bé xé ra to.”
“Nhà mọi người cảm thấy là việc nhỏ, nhưng nhà của chúng cháu không cảm thấy, Thủy Đào là hòn ngọc quý trên tay nhà cháu, lớn đến bây giờ còn không có từng chịu ủy khuất, chuyện kết thân vẫn là về sau rồi nói.”
Thủy Anh Trác không nói trắng ra, nhưng ý tứ cũng không sai biệt lắm.
Giang Đại Lực đang chuẩn bị tiếp tục biện hộ, Giang lão thái thái lại không chịu yên nói : “Thủy gia các ngươi quá khi dễ người mà, nói hủy hôn là hủy hôn, lúc trước thời điểm đưa lễ hỏi cả thôn mọi người đều biết, không nghĩ kết thân không biết cự tuyệt sớm một chút à?”
Thủy Học Dân khinh thường xuy một tiếng: “Chúng ta trước đây cũng không biết Giang Tuấn Hiền hành sự không chú ý, làm nhiều chuyện cẩu thả như vậy, cũng không biết cậu ta có ngượng ngùng không.”
Lời Thủy Học Dân nói thật sự làm Giang lão thái thái tức giận, không cao hứng nói: “Cháu sao lại nói chuyện như vậy, Tuấn Hiền nhà chúng ta nơi nào không chú ý, Thủy gia các ngươi muốn hủy hôn thì thôi đi, còn muốn đem chậu phân đều hướng trên đầu Tuấn Hiền nhà ta đổ, thật cho rằng lão Giang gia dễ khi dễ à? Vẫn là ba ngươi cảm thấy ông ta là đội trưởng thì ghê gớm rồi, cho nên có thể lật lọng, muốn như thế nào giẫm đạp chúng ta liền như thế nào giẫm đạp chúng ta. Ngày kết hôn đều định ra rồi, vô duyên vô cớ nói muốn hủy hôn, đội trưởng ghê gớm quá mà, thật cho rằng chính mình là thổ hoàng đế, có thể một tay che trời?”
Giang lão thái thái trước kia là nữ nhi của gia đình địa chủ, khi còn nhỏ trong nhà đã từng mời tiên sinh đến dạy bà học chữ, cùng những lão phụ nhân chỉ biết chửi đổng không giống nhau, nói chuyện khiến người khác không có cách phản bác lại.
Chuyện xảy ra ban ngày toàn bộ đại đội Dương Liễu đều đã biết, phàm là những gia đình biết đau lòng con gái mà gặp trường hợp như vậy đều đến cửa hủy hôn, Giang lão thái thái thì khen ngược,còn không biết xấu hổ nói nhà họ Thủy vô duyên vô cớ.
Người cha đã qua đời của Thủy Hoành Sinh và Giang Đại Lực khi trước là anh em cùng ăn một ngụm sữa lớn lên với nhau, khi hai cụ còn sống, Thủy gia cùng Giang gia quan hệ thập phần thân cận, đi lại cũng thường xuyên.
Sau khi hai cụ mất đi, người hai nhà dần dần quan hệ không bằng trước, nhưng có hôn ước của Thủy Đào cùng Giang Tuấn Hiền, bình thường hai nhà vẫn hay qua lại với nhau.
Thủy Hoành Sinh không muốn khiến quan hệ hai nhà xấu đi, ông lo trước lo sau không nghĩ xé rách da mặt, bất quá lời Giang lão thái thái nói lại làm ông nghĩ thông suốt.
Hủy hôn hai chữ một khi nói ra, giao tình hai nhà duy trì vài thập niên cũng đã sụp đổ.
Đã là như thế, ông cũng không cần thiết phải nể nang giao tình trước kia làm gì.
Thủy Hoành Sinh mới vừa tính toán mở miệng, Thủy Đào lại chọc chọc cánh tay ba mình, từ sau lưng ông đứng dậy nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.