Thập Niên 80: Cả Tôi Và Chị Gái Cùng Trùng Sinh
Chương 14: Từ Chối
Khương Ti Chử Tửu
13/02/2024
Đời trước bà nội làm thêm một năm nữa mới về hưu.
Chờ Lâm Mỹ Khê tốt nghiệp cấp ba vào xưởng làm thay, lúc ấy chưa khôi phục kỳ thi đại học.
Lâm Mỹ Khê làm việc ở xưởng dệt vài tháng thì đúng là người ta mở lại kỳ thi đại học, rồi cô về nhà ôn tập.
Lâm Giảo Lan đã tốt nghiệp cấp ba, giờ vào xưởng thì phải làm việc hơn một năm, cho nên chuyện đầu tiên cô ta làm sau khi sống lại chính là đổi công việc cho mình.
Ba của cô ta là sư phụ cầm muôi của tiêm cơm quốc doanh, kiếm việc tạm thời cho cô ta là không khó.
Có một năm ôn tập như thế này thì cô ta mới có thể thi đỗ vào một trường đại học danh giá.
Không ngờ ba lại từ chối, thôi để cô ta tự tìm quản lý hỏi vậy.
Nhưng không ngờ Lâm Mỹ Khê lại không bị bọn buôn người lừa như cô ta kiếp trước.
Ban nãy có hai đồng chí cảnh sát nhân dân tới, trao cờ thưởng và thư khen ngợi cho tiệm cơm quốc doanh.
Bọn họ nói rằng Lâm Mỹ Khê dùng trí đấu với bọn buôn người, không những thoát thân mà còn giúp cảnh sát đường sắt bắt được lũ người đó.
Lâm Mỹ Khê may mắn như vậy ư?
Lâm Giảo Lan ngơ ngác đứng ngoài đám người.
Trong tiệm cơm quốc doanh là bầu không khí náo nhiệt vui mừng, ai nấy đều khen Lâm Mỹ Khê thật tỉnh táo.
Lâm Giảo Lan chỉ muốn nhanh chóng thay đổi vận mệnh của mình, bèn chen vào đám người tìm quản lý:
"Quản lý Liêu, công việc tạm thời của cháu chắc không có vấn đề chứ ạ? Vậy mai cháu đi làm nhé?"
Quản lý Liêu thầm nghĩ cô nàng này nghe thấy em gái mình không bị làm sao mà lại không tỏ ra vui mừng, chỉ quan tâm công việc của mình, khiến lòng ông ta không được thoải mái cho lắm.
Quản lý Liêu vốn nhìn hai chị em trưởng thành, nên bèn tận tình khuyên nhủ:
"Tiểu Lan ạ, em gái cháu thay cháu xuống nông thôn, cháu làm chị thì phải nhớ kỹ chuyện này.
Suất công việc tạm thời kia chú không dám cho cháu. Đừng trách ba cháu, đây là ý của chú.
Cháu nghĩ thử xem, người nhà bảo cháu thay công việc chính thức ở xưởng dệt mà cháu không làm, lại tới tiệm cơm quốc doanh làm nhân viên tạm thời.
Bà nội cháu sẽ tới đập tiệm cơm mất. Thôi cháu cứ nghe lời người nhà tới xưởng dệt làm đi."
Sau khi đổi cuộc đời, Lâm Mỹ Khê có thể thoát khỏi bọn buôn người trên xe lửa, mà cô ta lại không thể đổi một công việc rảnh rỗi hơn để dành thời gian ôn tập, thật không công bằng.
Trong lòng Lâm Giảo Lan đầy phức tạp.
Tránh được bọn buôn người cũng chẳng đại biểu cho điều gì.
Trong bến xe huyện, Lâm Mỹ Khê sẽ nhanh chóng gặp được Thẩm Hiếu Trân đáng ghét, và Ngu Tâm Nhụy oán hận bị ôm sai kia, xem Lâm Mỹ Khê sẽ ứng phó như thế nào.
...
Chờ Lâm Mỹ Khê tốt nghiệp cấp ba vào xưởng làm thay, lúc ấy chưa khôi phục kỳ thi đại học.
Lâm Mỹ Khê làm việc ở xưởng dệt vài tháng thì đúng là người ta mở lại kỳ thi đại học, rồi cô về nhà ôn tập.
Lâm Giảo Lan đã tốt nghiệp cấp ba, giờ vào xưởng thì phải làm việc hơn một năm, cho nên chuyện đầu tiên cô ta làm sau khi sống lại chính là đổi công việc cho mình.
Ba của cô ta là sư phụ cầm muôi của tiêm cơm quốc doanh, kiếm việc tạm thời cho cô ta là không khó.
Có một năm ôn tập như thế này thì cô ta mới có thể thi đỗ vào một trường đại học danh giá.
Không ngờ ba lại từ chối, thôi để cô ta tự tìm quản lý hỏi vậy.
Nhưng không ngờ Lâm Mỹ Khê lại không bị bọn buôn người lừa như cô ta kiếp trước.
Ban nãy có hai đồng chí cảnh sát nhân dân tới, trao cờ thưởng và thư khen ngợi cho tiệm cơm quốc doanh.
Bọn họ nói rằng Lâm Mỹ Khê dùng trí đấu với bọn buôn người, không những thoát thân mà còn giúp cảnh sát đường sắt bắt được lũ người đó.
Lâm Mỹ Khê may mắn như vậy ư?
Lâm Giảo Lan ngơ ngác đứng ngoài đám người.
Trong tiệm cơm quốc doanh là bầu không khí náo nhiệt vui mừng, ai nấy đều khen Lâm Mỹ Khê thật tỉnh táo.
Lâm Giảo Lan chỉ muốn nhanh chóng thay đổi vận mệnh của mình, bèn chen vào đám người tìm quản lý:
"Quản lý Liêu, công việc tạm thời của cháu chắc không có vấn đề chứ ạ? Vậy mai cháu đi làm nhé?"
Quản lý Liêu thầm nghĩ cô nàng này nghe thấy em gái mình không bị làm sao mà lại không tỏ ra vui mừng, chỉ quan tâm công việc của mình, khiến lòng ông ta không được thoải mái cho lắm.
Quản lý Liêu vốn nhìn hai chị em trưởng thành, nên bèn tận tình khuyên nhủ:
"Tiểu Lan ạ, em gái cháu thay cháu xuống nông thôn, cháu làm chị thì phải nhớ kỹ chuyện này.
Suất công việc tạm thời kia chú không dám cho cháu. Đừng trách ba cháu, đây là ý của chú.
Cháu nghĩ thử xem, người nhà bảo cháu thay công việc chính thức ở xưởng dệt mà cháu không làm, lại tới tiệm cơm quốc doanh làm nhân viên tạm thời.
Bà nội cháu sẽ tới đập tiệm cơm mất. Thôi cháu cứ nghe lời người nhà tới xưởng dệt làm đi."
Sau khi đổi cuộc đời, Lâm Mỹ Khê có thể thoát khỏi bọn buôn người trên xe lửa, mà cô ta lại không thể đổi một công việc rảnh rỗi hơn để dành thời gian ôn tập, thật không công bằng.
Trong lòng Lâm Giảo Lan đầy phức tạp.
Tránh được bọn buôn người cũng chẳng đại biểu cho điều gì.
Trong bến xe huyện, Lâm Mỹ Khê sẽ nhanh chóng gặp được Thẩm Hiếu Trân đáng ghét, và Ngu Tâm Nhụy oán hận bị ôm sai kia, xem Lâm Mỹ Khê sẽ ứng phó như thế nào.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.