Thập Niên 80: Cô Vợ Hung Dữ Có Chút Nhàn Rỗi
Chương 1104:
Liệt Vô Hạ
29/07/2024
Đúng lúc này, Lâm Xương Tông chỉ cảm thấy có người nắm lấy cánh tay của cậu ta, nhanh chóng kéo qua một bên.
Một khắc bị kéo kia, Lâm Xương Tông cảm giác mình giống như đang bay.
Điều này làm cho cậu ta quên mất mình đang ở đâu, chỉ biết ngơ ngẩn nhìn người kéo cậu ta.
Đó là người phụ nữ vừa định đưa tiền cho cậu ta.
Người phụ nữ này, vừa xinh đẹp, lại có tiền, thật sự là quá thần kỳ, không phải là thần tiên đấy chứ?
Mà chiếc xe lao tới, sau khi đâm vào bàn bi-a nơi hai người Lâm Xương Tông vừa đứng, tiếp tục đâm vào các vật bên lề đường, cho đến khi đâm vào một bức tường mới dừng lại.
Là một chiếc xe tải.
Vị trí tài xế không ai xuống, cửa bên hông xe “rầm” một tiếng bị kéo ra, ba bốn người lăn lộn bò ra ngoài từ trong xe.
Bọn họ đều hoảng sợ không nhẹ, có người giơ tay lên, có người che đầu, cũng có người máu chảy đầm đìa.
Có một cô gái trẻ tuổi thắt hai bím tóc, sợ tới mức oa oa khóc ròng, chạy về phía Lâm Xương Tông bên này, giữ chặt cậu ta gọi: “Anh, ở đây có điện thoại không, gọi xe cứu thương đi, có người xảy ra tai nạn xe, anh có thể tìm giúp tôi không?”
Cô gái thắt bím tóc có đôi mắt to tròn như nai, cô khẩn cầu nhìn Lâm Xương Tông.
Nếu là bình thường, Lâm Xương Tông khẳng định sẽ giúp cô, nhưng cậu ta đã sớm tính toán tốt, lần này chỉ cần ra cửa, nhất định phải cố gắng đến gần một người phụ nữ, nhất định phải tìm được một cô vợ.
Nhưng mà…
Lâm Xương Tông quay đầu nhìn người phụ nữ vừa rồi muốn cho cậu ta tiền, cậu ta không lên tiếng.
Người phụ nữ này tốt hơn.
Hơn nữa, cô vừa nói muốn trả tiền, còn chưa trả đâu!
Nhưng do dự trong nháy mắt, Lâm Xương Tông chợt nghe người phụ nữ bên cạnh nói: “Tôi gọi giúp cô.”
Lâm Xương Tông chăm chú nhìn, người phụ nữ lấy ra một thứ giống như cục gạch từ trong túi xách, bắt đầu gọi điện thoại: “Alo, trung tâm cấp cứu phải không? Ở đây là ga tàu, vừa xảy ra một vụ tai nạn xe… Đúng vậy, bên phía ga tàu phía Tây… Đúng vậy, có khoảng…”
Người phụ nữ che ống nghe hỏi cô gái thắt bím tóc: “Có bao nhiêu người bị thương?”
Cô gái tóc bím ngơ ngác, chỉ biết nhìn “cục gạch to” của người phụ nữ: “Tài xế… tài xế đã ngất xỉu, còn lại, còn lại thì không sao.”
Nhưng cô gái thắt bím tóc vẫn đang dán mắt vào “cục gạch” của người phụ nữ: “Chị, chị, chị cái này, gọi là điện thoại di động phải không? Chị là phụ nữ mà dùng điện thoại di động, thật là giỏi quá.”
Người phụ nữ nhìn khuôn mặt cô gái thắt bím tóc, ánh mắt phức tạp, dường như có vô số lời muốn nói, nhưng cuối cùng lại khoát tay với cô gái thắt bím tóc: “Không phải mấy người vừa xảy ra tai nạn xe sao? Sao cô cứ nhìn tôi vậy? Còn không mau đi lo việc của mình?”
Cô gái thắt bím tóc nhìn thoáng qua Lâm Xương Tông, có chút ngượng ngùng rời đi.
Mà người phụ nữ, ánh mắt vẫn còn dõi theo cô gái thắt bím tóc, hơi híp ánh mắt, trông có vẻ rất phức tạp.
Lâm Xương Tông có chút không kiên nhẫn, cậu ta còn chưa lấy được tiền.
Lâm Xương Tông nói: “Này, em gái, tôi đưa vé xe lửa cho cô rồi, tiền đâu?”
Lúc này người phụ nữ mới quay đầu lại, nhìn Lâm Xương Tông, nói: “Anh cầm tiền rồi, sẽ làm cái gì?“
“Cái này, cái này, có liên quan đến cô sao?”
“Tôi đưa tiền, đương nhiên tôi muốn biết.”
“Tôi sẽ mang tiền về để cưới vợ cho anh trai.”
“Sao anh không cưới cho mình?”
“Tôi…” Lâm Xương Tông hơi ngớ ra, nhà cậu ta, trong mắt mẹ chỉ có anh ta, mọi thứ đều phải ưu tiên cho anh trai, việc này có cái gì để nói.
Nhưng dường như người phụ nữ trước mắt cũng không muốn biết đáp án, còn lạnh lùng nở nụ cười, nói:
“Lâm Xương Tông, kỳ thật tôi là thần tiên hạ phàm lịch kiếp, nhìn thấy anh đã tích đức trong kiếp trước, nên tôi đặc biệt xuống đây để chỉ dẫn cho anh. Tôi biết tôi nói như vậy, anh có thể không tin, nhưng tôi có thể nói ra tên tổ tông tám đời của anh, những gì anh biết tôi đều biết, những gì anh không biết thì tôi lại biết.”
“Ví dụ như, tại sao trong lòng mẹ anh chỉ có anh trai anh, không có anh, là bởi vì anh trai anh là do mẹ anh và đội trưởng sinh ra, mà anh, là do mẹ anh và lão góa vợ sát vách nhà anh sinh ra. Cho nên mẹ anh không chào đón anh, hiện tại không chào đón, tương lai không chào đón, cho dù con kết hôn sinh con, mẹ anh cũng không chào đón vợ anh và con gái anh.”
“Con người anh trời sinh không có trách nhiệm, nói như rồng leo làm như mèo mửa* cho nên lúc còn trẻ cuộc sống khốn khổ, bôn ba khắp nơi, cho dù anh kết hôn cũng sẽ ly hôn, vợ sẽ chạy theo người khác, con gái anh cũng không muốn. Nhưng anh đến ba mươi hai tuổi, sẽ leo lên một người phụ nữ lớn tuổi hơn anh, người phụ nữ đó sẽ nuôi anh, để anh sống cả đời không lo lắng, anh có thể quên tất cả những ngày khổ cực trước kia, quên mẹ anh, quên vợ anh, quên anh từng có một đứa con gái, hưởng thụ cuộc sống thật tốt.”
*Nguyên văn là 眼高手低: có thể hiểu là trông thì cao siêu nhưng làm thì kém cỏi. Nó miêu tả những người có tham vọng cao nhưng thực tế lại không đủ khả năng hoặc kỹ năng để thực hiện những tham vọng đó.
Lâm Xương Tông hoàn toàn ngây dại.
Người này rốt cuộc là thần tiên, hay là người điên?
Cô nói, chuyện phía trước đều đúng, nhưng chuyện phía sau…
Lâm Xương Tông há miệng vài cái, cuối cùng nói: “Cô, rốt cuộc cô là ai?”
Một khắc bị kéo kia, Lâm Xương Tông cảm giác mình giống như đang bay.
Điều này làm cho cậu ta quên mất mình đang ở đâu, chỉ biết ngơ ngẩn nhìn người kéo cậu ta.
Đó là người phụ nữ vừa định đưa tiền cho cậu ta.
Người phụ nữ này, vừa xinh đẹp, lại có tiền, thật sự là quá thần kỳ, không phải là thần tiên đấy chứ?
Mà chiếc xe lao tới, sau khi đâm vào bàn bi-a nơi hai người Lâm Xương Tông vừa đứng, tiếp tục đâm vào các vật bên lề đường, cho đến khi đâm vào một bức tường mới dừng lại.
Là một chiếc xe tải.
Vị trí tài xế không ai xuống, cửa bên hông xe “rầm” một tiếng bị kéo ra, ba bốn người lăn lộn bò ra ngoài từ trong xe.
Bọn họ đều hoảng sợ không nhẹ, có người giơ tay lên, có người che đầu, cũng có người máu chảy đầm đìa.
Có một cô gái trẻ tuổi thắt hai bím tóc, sợ tới mức oa oa khóc ròng, chạy về phía Lâm Xương Tông bên này, giữ chặt cậu ta gọi: “Anh, ở đây có điện thoại không, gọi xe cứu thương đi, có người xảy ra tai nạn xe, anh có thể tìm giúp tôi không?”
Cô gái thắt bím tóc có đôi mắt to tròn như nai, cô khẩn cầu nhìn Lâm Xương Tông.
Nếu là bình thường, Lâm Xương Tông khẳng định sẽ giúp cô, nhưng cậu ta đã sớm tính toán tốt, lần này chỉ cần ra cửa, nhất định phải cố gắng đến gần một người phụ nữ, nhất định phải tìm được một cô vợ.
Nhưng mà…
Lâm Xương Tông quay đầu nhìn người phụ nữ vừa rồi muốn cho cậu ta tiền, cậu ta không lên tiếng.
Người phụ nữ này tốt hơn.
Hơn nữa, cô vừa nói muốn trả tiền, còn chưa trả đâu!
Nhưng do dự trong nháy mắt, Lâm Xương Tông chợt nghe người phụ nữ bên cạnh nói: “Tôi gọi giúp cô.”
Lâm Xương Tông chăm chú nhìn, người phụ nữ lấy ra một thứ giống như cục gạch từ trong túi xách, bắt đầu gọi điện thoại: “Alo, trung tâm cấp cứu phải không? Ở đây là ga tàu, vừa xảy ra một vụ tai nạn xe… Đúng vậy, bên phía ga tàu phía Tây… Đúng vậy, có khoảng…”
Người phụ nữ che ống nghe hỏi cô gái thắt bím tóc: “Có bao nhiêu người bị thương?”
Cô gái tóc bím ngơ ngác, chỉ biết nhìn “cục gạch to” của người phụ nữ: “Tài xế… tài xế đã ngất xỉu, còn lại, còn lại thì không sao.”
Nhưng cô gái thắt bím tóc vẫn đang dán mắt vào “cục gạch” của người phụ nữ: “Chị, chị, chị cái này, gọi là điện thoại di động phải không? Chị là phụ nữ mà dùng điện thoại di động, thật là giỏi quá.”
Người phụ nữ nhìn khuôn mặt cô gái thắt bím tóc, ánh mắt phức tạp, dường như có vô số lời muốn nói, nhưng cuối cùng lại khoát tay với cô gái thắt bím tóc: “Không phải mấy người vừa xảy ra tai nạn xe sao? Sao cô cứ nhìn tôi vậy? Còn không mau đi lo việc của mình?”
Cô gái thắt bím tóc nhìn thoáng qua Lâm Xương Tông, có chút ngượng ngùng rời đi.
Mà người phụ nữ, ánh mắt vẫn còn dõi theo cô gái thắt bím tóc, hơi híp ánh mắt, trông có vẻ rất phức tạp.
Lâm Xương Tông có chút không kiên nhẫn, cậu ta còn chưa lấy được tiền.
Lâm Xương Tông nói: “Này, em gái, tôi đưa vé xe lửa cho cô rồi, tiền đâu?”
Lúc này người phụ nữ mới quay đầu lại, nhìn Lâm Xương Tông, nói: “Anh cầm tiền rồi, sẽ làm cái gì?“
“Cái này, cái này, có liên quan đến cô sao?”
“Tôi đưa tiền, đương nhiên tôi muốn biết.”
“Tôi sẽ mang tiền về để cưới vợ cho anh trai.”
“Sao anh không cưới cho mình?”
“Tôi…” Lâm Xương Tông hơi ngớ ra, nhà cậu ta, trong mắt mẹ chỉ có anh ta, mọi thứ đều phải ưu tiên cho anh trai, việc này có cái gì để nói.
Nhưng dường như người phụ nữ trước mắt cũng không muốn biết đáp án, còn lạnh lùng nở nụ cười, nói:
“Lâm Xương Tông, kỳ thật tôi là thần tiên hạ phàm lịch kiếp, nhìn thấy anh đã tích đức trong kiếp trước, nên tôi đặc biệt xuống đây để chỉ dẫn cho anh. Tôi biết tôi nói như vậy, anh có thể không tin, nhưng tôi có thể nói ra tên tổ tông tám đời của anh, những gì anh biết tôi đều biết, những gì anh không biết thì tôi lại biết.”
“Ví dụ như, tại sao trong lòng mẹ anh chỉ có anh trai anh, không có anh, là bởi vì anh trai anh là do mẹ anh và đội trưởng sinh ra, mà anh, là do mẹ anh và lão góa vợ sát vách nhà anh sinh ra. Cho nên mẹ anh không chào đón anh, hiện tại không chào đón, tương lai không chào đón, cho dù con kết hôn sinh con, mẹ anh cũng không chào đón vợ anh và con gái anh.”
“Con người anh trời sinh không có trách nhiệm, nói như rồng leo làm như mèo mửa* cho nên lúc còn trẻ cuộc sống khốn khổ, bôn ba khắp nơi, cho dù anh kết hôn cũng sẽ ly hôn, vợ sẽ chạy theo người khác, con gái anh cũng không muốn. Nhưng anh đến ba mươi hai tuổi, sẽ leo lên một người phụ nữ lớn tuổi hơn anh, người phụ nữ đó sẽ nuôi anh, để anh sống cả đời không lo lắng, anh có thể quên tất cả những ngày khổ cực trước kia, quên mẹ anh, quên vợ anh, quên anh từng có một đứa con gái, hưởng thụ cuộc sống thật tốt.”
*Nguyên văn là 眼高手低: có thể hiểu là trông thì cao siêu nhưng làm thì kém cỏi. Nó miêu tả những người có tham vọng cao nhưng thực tế lại không đủ khả năng hoặc kỹ năng để thực hiện những tham vọng đó.
Lâm Xương Tông hoàn toàn ngây dại.
Người này rốt cuộc là thần tiên, hay là người điên?
Cô nói, chuyện phía trước đều đúng, nhưng chuyện phía sau…
Lâm Xương Tông há miệng vài cái, cuối cùng nói: “Cô, rốt cuộc cô là ai?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.