Thập Niên 80: Cô Vợ Mềm Mại Của Anh Chàng Đồ Tể
Chương 15:
Khả Ái Tiểu Thỏ
16/08/2023
"Ừmm ... sướng ..." Uyển Uyển không biết nói thô tục là gì, nên tự nhiên cô không cảm thấy xấu hổ, cô chỉ nói ra cảm xúc thật của mình.
Triệu Mạc trong lòng vì lời nói của cô mà được lấp đầy, không dám nghĩ vưu vật này sẽ thuộc về anh như vậy, cúi đầu bịt miệng cô, nước miếng đều bị anh nuốt vào trong miệng, hai đầu lưỡi dây dưa, xả môi cô ra ngoài và ăn tám tắc.
"Hừm ..." Ngô Uyển Uyển nhắm mắt lại và tận hưởng sự tấn công của anh.
Sau khi nụ hôn nặng nề kết thúc, Triệu Mạc thở hổn hển, côn thịt của anh còn dày hơn lúc ban đầu, Ngô Uyển Uyển cảm thấy khó chịu.
“Uyển Uyển, em thật đẹp.” Anh chân thành khen ngợi.
Được khen ngợi một cách thẳng tanh như vậy, mặt Ngô Uyển Uyển đỏ lên rõ rệt, lông mày cụp xuống, chết tiệt, cô thật thuần khiết và dâm đãng!
Triệu Mạc nhéo nhéo eo cô bị anh giữ chặt, lắc lư mạnh mẽ bờ mông săn chắc, mỗi lần dương vật của anh chạm vào sâu bên trong, cổ tử cung mỏng manh gần như bị anh đập nát mở ra.
"A ... sướng quá ..." Ngô Uyển Uyển thốt lên.
Triệu Mạc làm việc chăm chỉ hơn: “Chồng sẽ làm em càng sướng hơn.”
Da thịt trong lỗ nhỏ bắt đầu co rút nhanh chóng, và khuôn mặt của Uyển Uyển bắt đầu xuất hiện bộ dạng muốn sống muốn chết, với sự đong đưa nhanh chóng và đâm côn thịt của Triệu Mạc.
Sau vài chục lần chọc vào rút ra, cô run lên, một dòng nước cuồn cuộn trào ra khỏi hoa huyệt, mười ngón chân tròn căng căng thẳng, mất giọng thét to vì lên đỉnh.
Lỗ nhỏ của cô vốn dĩ đã hẹp, sau khi đạt được khoái cảm, côn thịt trong hoa huyệt co rút nhanh chóng, dương vật của anh nhói đau, tiếp theo thắt lưng tê dại, tinh dịch được phun ra, và một dòng tinh dịch đặc sệt nóng hổi bắn vào tiểu huyệt của cô, và cơ thể nóng bỏng của Uyển Uyển lại run lên.
Ngô Uyển Uyển sau khi bị bắn vào như mất hồn, hoa huyệt mấp máy, ánh mắt đã mất hồn, nhưng lần này lại cực kỳ thõa mãn.
Triệu Mạc lấy ra côn thịt lớn của mình, vết màu nhè nhẹ vướng trên quy đầu long lanh nước.
Triệu Mạc giật mình, đi xuống kiểm tra tiểu huyệt của cô, quả nhiên không phải đã vỡ, hẳn là máu trinh tiết đầu tiên của cô.
Tuy rằng anh chưa bao giờ hoài nghi Uyển Uyển trinh tiết, nhưng anh phá trinh của cô, trong lòng có một cảm giác khó tả, có nghĩa là cô hoàn toàn thuộc về anh...
Triệu Mạc ôm cô vào lòng, người còn chưa hồi phục từ cao trào, anh nhẹ nhàng hứa hẹn: "Anh sẽ đối tốt với em cả đời, Uyển Uyển ..."
...
Triệu Mạt lau sạch sẽ thân thể trước khi đi bán thịt heo, trong nồi hâm nóng bữa sáng cho cô, để cô ngủ, tỉnh dậy có ăn.
Cô cũng đã kiệt sức vì bị lăn lộn, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, khi tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao, khi còn ở nhà cô đã quen chăm chỉ làm việc, khi cô mặc quần áo và là sắp xuống đất, cơ thể cô trở nên yếu ớt, và đôi chân của cô gần như không trụ vững.
Cô trách Triệu Mạc quá dùng sức, vào bếp nhìn thấy đồ ăn nóng hổi,
là khoai lang, bên cạnh còn có thịt ba chỉ hầm, buổi sáng anh hầm thịt ba chỉ cho chính mình sao?
Khóe miệng Ngô Uyển Uyển nhếch lên một nụ cười, cô ăn khoai lang, nhưng không muốn ăn thịt lợn kho, cô định lấy lại một nửa cho mẹ, nửa còn lại để phần Triệu Mạc.
Sau khi ăn khoai lang, cô liếc nhìn căn nhà, căn nhà không nhỏ, căn nhà do cha của Triệu Mạc để lại, tuy hơi cũ, nhưng so với nhiều căn nhà tranh khác thì tốt hơn nhiều, vì chỉ có một mình anh ở nên không cần đóng gói hay kê thêm đồ đạc, ngôi nhà dường như trống rỗng.
Chiếc tủ duy nhất bị phủ đầy bụi.
Ngô Uyển Uyển đơn giản nhìn xung quanh, vì cô sắp làm vợ của Triệu Mạc, cô tự nhiên muốn dọn dẹp tổ ấm nhỏ thuộc về bọn họ
Triệu Mạc trong lòng vì lời nói của cô mà được lấp đầy, không dám nghĩ vưu vật này sẽ thuộc về anh như vậy, cúi đầu bịt miệng cô, nước miếng đều bị anh nuốt vào trong miệng, hai đầu lưỡi dây dưa, xả môi cô ra ngoài và ăn tám tắc.
"Hừm ..." Ngô Uyển Uyển nhắm mắt lại và tận hưởng sự tấn công của anh.
Sau khi nụ hôn nặng nề kết thúc, Triệu Mạc thở hổn hển, côn thịt của anh còn dày hơn lúc ban đầu, Ngô Uyển Uyển cảm thấy khó chịu.
“Uyển Uyển, em thật đẹp.” Anh chân thành khen ngợi.
Được khen ngợi một cách thẳng tanh như vậy, mặt Ngô Uyển Uyển đỏ lên rõ rệt, lông mày cụp xuống, chết tiệt, cô thật thuần khiết và dâm đãng!
Triệu Mạc nhéo nhéo eo cô bị anh giữ chặt, lắc lư mạnh mẽ bờ mông săn chắc, mỗi lần dương vật của anh chạm vào sâu bên trong, cổ tử cung mỏng manh gần như bị anh đập nát mở ra.
"A ... sướng quá ..." Ngô Uyển Uyển thốt lên.
Triệu Mạc làm việc chăm chỉ hơn: “Chồng sẽ làm em càng sướng hơn.”
Da thịt trong lỗ nhỏ bắt đầu co rút nhanh chóng, và khuôn mặt của Uyển Uyển bắt đầu xuất hiện bộ dạng muốn sống muốn chết, với sự đong đưa nhanh chóng và đâm côn thịt của Triệu Mạc.
Sau vài chục lần chọc vào rút ra, cô run lên, một dòng nước cuồn cuộn trào ra khỏi hoa huyệt, mười ngón chân tròn căng căng thẳng, mất giọng thét to vì lên đỉnh.
Lỗ nhỏ của cô vốn dĩ đã hẹp, sau khi đạt được khoái cảm, côn thịt trong hoa huyệt co rút nhanh chóng, dương vật của anh nhói đau, tiếp theo thắt lưng tê dại, tinh dịch được phun ra, và một dòng tinh dịch đặc sệt nóng hổi bắn vào tiểu huyệt của cô, và cơ thể nóng bỏng của Uyển Uyển lại run lên.
Ngô Uyển Uyển sau khi bị bắn vào như mất hồn, hoa huyệt mấp máy, ánh mắt đã mất hồn, nhưng lần này lại cực kỳ thõa mãn.
Triệu Mạc lấy ra côn thịt lớn của mình, vết màu nhè nhẹ vướng trên quy đầu long lanh nước.
Triệu Mạc giật mình, đi xuống kiểm tra tiểu huyệt của cô, quả nhiên không phải đã vỡ, hẳn là máu trinh tiết đầu tiên của cô.
Tuy rằng anh chưa bao giờ hoài nghi Uyển Uyển trinh tiết, nhưng anh phá trinh của cô, trong lòng có một cảm giác khó tả, có nghĩa là cô hoàn toàn thuộc về anh...
Triệu Mạc ôm cô vào lòng, người còn chưa hồi phục từ cao trào, anh nhẹ nhàng hứa hẹn: "Anh sẽ đối tốt với em cả đời, Uyển Uyển ..."
...
Triệu Mạt lau sạch sẽ thân thể trước khi đi bán thịt heo, trong nồi hâm nóng bữa sáng cho cô, để cô ngủ, tỉnh dậy có ăn.
Cô cũng đã kiệt sức vì bị lăn lộn, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, khi tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao, khi còn ở nhà cô đã quen chăm chỉ làm việc, khi cô mặc quần áo và là sắp xuống đất, cơ thể cô trở nên yếu ớt, và đôi chân của cô gần như không trụ vững.
Cô trách Triệu Mạc quá dùng sức, vào bếp nhìn thấy đồ ăn nóng hổi,
là khoai lang, bên cạnh còn có thịt ba chỉ hầm, buổi sáng anh hầm thịt ba chỉ cho chính mình sao?
Khóe miệng Ngô Uyển Uyển nhếch lên một nụ cười, cô ăn khoai lang, nhưng không muốn ăn thịt lợn kho, cô định lấy lại một nửa cho mẹ, nửa còn lại để phần Triệu Mạc.
Sau khi ăn khoai lang, cô liếc nhìn căn nhà, căn nhà không nhỏ, căn nhà do cha của Triệu Mạc để lại, tuy hơi cũ, nhưng so với nhiều căn nhà tranh khác thì tốt hơn nhiều, vì chỉ có một mình anh ở nên không cần đóng gói hay kê thêm đồ đạc, ngôi nhà dường như trống rỗng.
Chiếc tủ duy nhất bị phủ đầy bụi.
Ngô Uyển Uyển đơn giản nhìn xung quanh, vì cô sắp làm vợ của Triệu Mạc, cô tự nhiên muốn dọn dẹp tổ ấm nhỏ thuộc về bọn họ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.