Thập Niên 80: Cô Vợ Mỹ Miều Của Đại Lão Đoản Mệnh

Chương 33: Cương Quyết

Đông Thập Tứ Nguyệt

04/09/2024

“Kiều Kiều, sao con lại dùng tiền của mình mua bữa sáng?”

Biên Lệ Phương đã lo lắng cả đêm, trong lòng vẫn chưa nghĩ thông suốt nên sáng nay bà còn bực bội, giọng nói cũng trở nên nặng nề hơn.

Bà không muốn Lục Kiều tiêu hết số tiền mà cha mẹ để lại, nhưng khi nói ra, giọng điệu lại có phần giống như đang chỉ trích.

Căn phòng bỗng trở nên im lặng.

Diệp Lĩnh nhíu mày, không hiểu sao mẹ lại nổi cáu sáng sớm thế này.

Diệp Quân Sơn thay quần áo xong, thấy vậy vội vàng bước lại hòa giải:

“Kiều Kiều mua bữa sáng về rồi à? Vất vả cho con quá, mai để chú đi mua. Cửa hàng đồ ăn sáng mới mở ở xưởng nghe nói cũng ngon lắm, mai chú mua về cho cả nhà ăn thử.”

Diệp Quân Sơn nói rồi liếc nhìn lên bàn, thấy có hoành thánh liền vui vẻ: “Ồ, sáng nay có hoành thánh à, chú đang thèm ăn đấy!”

Lục Kiều nhìn dì cả rồi nở nụ cười, trả lời: “Con đi rửa mặt xong, đột nhiên thèm ăn, trong túi còn mấy đồng nên tiện mua luôn.”

Một câu trả lời cho chú, cũng là để giải thích cho dì cả.

Biên Lệ Phương nhìn Lục Kiều cười nhẹ nhàng, cuối cùng cũng dịu lại, bà nói: “Hoành thánh nguội mất, mua rồi thì tranh thủ ăn luôn đi.”

Một cơn sóng gió nhỏ lặng lẽ qua đi, cả nhà ngồi xuống ăn sáng.

Sau bữa sáng, Diệp Quân Sơn và Diệp Lĩnh đi làm, Biên Lệ Phương đưa Diệp Tiểu Tuấn và Diệp Ni ra chợ nông sản mua đồ ăn.

Sau đó bà bảo Lục Kiều chờ một chút, rồi quay vào phòng.

Lục Kiều nhìn bà vào trong, suy nghĩ một lúc rồi ngồi xuống ghế đợi.



Chờ thêm một lát, Biên Lệ Phương quay ra, trên tay cầm một cuốn sổ bìa vàng dày cộm và một phong thư dày cộp.

“Kiều Kiều, con thực sự không muốn trở về Hải Thị sao?”

Biên Lệ Phương kéo ghế ngồi đối diện với Lục Kiều, mím môi hỏi:

“Con còn nhỏ thế này, định làm gì đây?”

“Bây giờ tuy không giống thời dì, nhưng công việc vẫn là chỗ nào có người thì mới có việc, hơn nữa dù có thể thu xếp thì việc vào nhà máy cũng không dễ dàng đâu.”

Biên Lệ Phương vẫn muốn thuyết phục Lục Kiều quay lại học tiếp, bà không muốn cô vì chuyện của cha mẹ mà bị trì hoãn, dù chỉ một hai năm cũng không được.

Lục Kiều siết nhẹ tay, cô không phải là một cô gái 17, 18 tuổi ngây thơ nữa.

Cô đến đây tìm Cố Ngộ, không phải vì bốc đồng hay mù quáng. Cô đã có kế hoạch chi tiết cho tương lai của mình, bao gồm việc học tập và sự nghiệp.

Tuy nhiên những điều này hiện tại cô chưa thể nói cho dì cả biết.

“Dì, con đã suy nghĩ kỹ rồi, con không quay về đâu.” Một lát sau, Lục Kiều ngẩng đầu, kiên định nói.

“Con không định vào nhà máy làm việc. Con đã học phát thanh và vẽ tranh rất nhiều năm, còn biết biến thanh nữa, con có thể thử xin việc ở đài phát thanh hoặc cung văn hóa xem có công việc gì phù hợp không.”

“Nếu thật sự không tìm được việc thì ở đây có đại học truyền hình, hoặc con có thể học thêm kế toán, cũng không phải là không có cách…”

Lục Kiều từ năm bảy tuổi đã chuyển về Hải Thị để học, dần dần trở nên hiểu chuyện. Cô ngoan ngoãn, lễ phép, dù là cháu gái nhưng bà nội Lục cũng rất quan tâm và chăm sóc cô.

Bà của cô là phó đài trưởng của đài phát thanh Hải Thị, quen biết nhiều người, trong đó có bạn bè là giáo sư ở Đại học Hải Thị. Bà phát hiện Lục Kiều có năng khiếu vẽ tranh và phát thanh nên đã tự mình mời người dạy cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Cô Vợ Mỹ Miều Của Đại Lão Đoản Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook