Thập Niên 80: Cuộc Sống Viên Mãn

Chương 25: Chạy Thoát

Chi Hạnh

11/11/2022

Ba người cướp được đồ, liền chuẩn bị lập tức rời đi.

Mặt Sẹo chỉ vào Tống Thanh Vân và nói: “Em gái này qua đây.” Lại chỉ vào Tống Thanh Long cùng bà nội và nói “Hai người có thể đi!”

Lời này khiến Tống Thanh Long tức giận, “Dám tơ tưởng tới em gái tôi, ông đây đánh chết đám súc sinh mấy người!”

Tống Thanh Long đột nhiên xông lên, đấm một quyền về phía tên Mặt Sẹo kia, nhưng chung quy không thắng nổi ba người kia động tác linh hoạt, vung cao côn sắt đập mạnh về phía đầu, sau lưng, bắp đùi của Tống Thanh Long, toàn là những chiêu thức gần chết mới thôi.

Tống Thanh Long né được gậy sắt đập vào đầu thì trên lưng, trên đùi lại nhận được một gậy, tức khắc đau tới mức kêu lên một tiếng, ngã ra đất.

Tống Thanh Vân nhìn thấy vậy thì sợ hãi tới mức kinh hồn bạt vía, thấy bà nội cũng chuẩn bị cầm theo thanh củi xông lên, vội vàng giữ chặt lấy bà nội, sợ bà có gì sơ xuất.

Cô đột nhiên xông lên, nói: “Đừng đánh nữa, tôi đi theo mấy người.”

Mặt Sẹo kia thấy Tống Thanh Vân xông lên, đột nhiên rút tay về, còn không quên túm chặt lấy hai thanh côn sắt của đám đàn em, nhướng mày liếc mắt nhìn Tống Thanh Vân, nhếch miệng cười nói: “Em gái nếu chịu nói sớm, thì anh trai em đã không bị đánh như vậy rồi.”

Tống Thanh Vân nâng Tống Thanh Long dậy, đi sang bên, dựa sát vào tai anh và nói: “Anh ba, người của Cục công an mấy ngày này sẽ thường xuyên đi ra ngoài tuần tra, em giữ chân bọn họ trước, anh đi về phía đường quốc lộ xem có người tới bên này hay không.”

Tống Thanh Long cắn răng, không chịu để Tống Thanh Vân ở lại đây, lại bị Mặt Sẹo thúc giục một câu.

“Cút mau!”

Tống Thanh Vân sợ Mặt Sẹo lại ra tay một lần nữa, vội vàng nói: “Anh ba, bà nội lớn tuổi rồi, không chịu được đâu, anh cùng bà nội đi trước, em nhất định sẽ không sao đâu mà.”



Bà nội nói: “Bé ngốc, cháu nói lung tung cái gì thế!

Bà nội là người đã bước một chân vào trong quan tài rồi, chính là dù có phải liều cái mạng già này, cũng sẽ không để đám du thủ du thực kia đem cháu đi!”

Tống Thanh Vân vội vàng nói: “Bà nội! Hai người đi trước, bọn họ nếu muốn giữ cháu lại, cháu tạm thời sẽ không có nguy hiểm tính mạng.”

“Đi mau, nếu còn không đi, thì một đứa cũng đừng mau chạy thoát!” Mặt Sẹo đột nhiên giơ côn sắt lên, nện xuống đất thị uy.

Bà nội nghiến răng nghiến lợi nói: “Bé ba, bé Vân nói không sai, cháu đi lên phía trước nhìn xem, mấy ngày nay công an thường xuyên đi qua đây tuần tra, nói không chừng có thể gặp được bọn họ, thuận tiện bắt luôn đám du thủ du thực chuyên làm chuyện thương thiên hại lý này lại.”

“Để bà ở lại đây với bé Vân, xem xem tên vô lại kia dám làm cái gì!”

Tống Thanh Long vội vàng chạy về phía đường quốc lộ, mà Mặt Sẹo lúc này cũng cười lạnh bước tới, túm lấy Tống Thanh Vân khiêng lên vai, chạy về phía sườn núi.

Bà nội lập tức phản ứng lại, theo sau quát lớn: “Đồ khốn nan, thả cháu gái bà ra!”

Mặt Sẹo động tác lưu loát nhanh chóng, hai tên đàn em cũng nhanh chóng xách giỏ chạy theo, bà nội chân cẳng không tiện, rất nhanh bị tụt lại phía sau.

Tống Thanh Vân không ngờ người này lại mạnh tới như vậy, cô căn bản không thể tránh thoát, hai tay kia túm chặt lấy tay cô, giống như chiếc khóa bằng sắt chắc chắn.

Cô giãy giụa, trên đầu liền vang lên tiếng cười dâm tà của người đàn ông: “Cô gái trẻ, đừng nhúc nhích, nếu còn động đậy ông đây trực tiếp làm cô đó!”

“Anh cả, cô gái này cũng thật xinh đẹp, làn da thật trắng mịn........” Một tên đàn em vừa nói vừa vươn tay muốn sờ đùi Tống Thanh Vân, lại bị Mặt Sẹo dùng ánh mắt ngăn lại, “Lăn sang một bên, ông đây để ý cô gái nhỏ này rồi!”



Tống Thanh Vân nhìn Mặt Sẹo, đáy lòng có chút hoảng, nhưng cũng may hiện tại bà nội và anh bà đều tạm thời an toàn, cô trong lúc nguy cấp có thể trốn vào trong không gian, tâm trạng cũng dần lấy lại được bình tĩnh, việc cấp bách bây giờ là phải ngăn không cho đám người này tiếp tục chạy sâu vào trong rừng.

Thôn Hồng Kỳ rất lớn, riêng núi sâu rừng già Tống Thanh Vân vẫn còn chưa đi hết, tới lúc đó ngay cả đường ra cũng không tìm thấy.

Một tên đàn em khác thấy Tống Thanh Vân an tĩnh như vậy, đột nhiên nói: “Anh cả, cô gái này cũng thật gan dạ, bị bắt mà cũng không khóc không nháo.”

“Chuyến này cũng không tệ, cướp được cô vợ ngoan.

“Ai là vợ anh, đợi vào nhà giam đi!” Tống Thanh Vân chửi thầm trong lòng.

Lúc này, tiếng ô tô chạy qua càng thêm rõ ràng, ánh mắt Tống Thanh Vân lóe sáng.

“Tôi muốn đi WC.”

Mặt Sẹo nhíu mày: “Nhịn.”

Tống Thanh Vân còn đang cân nhắc, không ngờ trời cũng giúp ta, thân thể đột nhiên trào ra một dòng nước nóng, là cô tới tháng, bởi vì quần áo mùa hè đơn bạc, rất nhanh thẩm thấu ra bên ngoài, tràn ra tay Mặt Sẹo.

Mặt Sẹo thấy tay toàn là máu, trong tích tắc không phản ứng kịp, sau đó là vẻ mặt run rẩy, buông cô ra đặt xuống đất, trong miệng chửi thầm một câu, cởi áo mặc trên người ra ném cho cô.

“Phiền chết đi được, che kín!”

Tống Thanh Vân trợn trắng mắt, đi vào một lùm cây, ngồi xổm xuống, bị lùm cây che lấp, thừa dịp Mặt sẹo không chú ý, ý niệm vừa động nháy mắt chạy vào trong không gian.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Cuộc Sống Viên Mãn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook