Thập Niên 80: Nhật Kí Sinh Tồn Của Bạch Phú Mỹ
Chương 45
Sơn Tra Hoàn Tử
30/10/2022
Vừa rồi Trình Gia Thuật bất ngờ bị ôm eo, thoáng cái không điều chỉnh được tay lái, xe đạp lắc mạnh hai cái, thiếu chút nữa làm cho Lâm Nghiên Thu rơi xuống...
Anh ra sức đạp xe nhanh đi về, còn không quên quay đầu lại nói với vợ: "Buông tôi ra mau, không ra thể thống gì cả!"
Lâm Nghiên Thu hé mở đôi môi căng mọng khẽ phun ra hai chữ: "Không đâu." Nói xong, hai cánh tay càng ôm anh chặt hơn.
Ai cũng đừng hòng ngăn cản cô phát cẩu lương!
Nhưng Lâm Nghiên Thu cũng chỉ lợi hại đến trước cửa nhà mà thôi, xe đạp vừa dừng lại, cô đã lập tức nhảy xuống xe chạy vào nhà, Trình Gia Thuật cố gắng tăng tốc cũng không bắt được cô, khiến cho anh càng tức giận đến cắn răng.
Người phụ nữ này, từ đầu tới chân đều ngứa da mà!
Lâm Nghiên Thu vừa vào nhà đã thấy hai thằng con trai út đang ngồi dưới đất nghịch bùn. Tam Bảo và Tiểu Bảo nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu chạy tới chỗ cô kêu to: "Mẹ ơi!"
Nhìn hai dáng vẻ xiêu vẹo đang chạy tới, Lâm Nghiên Thu sợ chúng té ngã nên nhanh chân chạy tới đón. Đến khi nhìn thấy cả người hai đứa đều dơ bẩn mới ghét bỏ ngăn cản chúng nhào tới người mình.
Vừa vặn Trình Gia Thuật cũng đi tới, cô liền giao con cho anh: "Hai đứa mau đi theo ba đi, để ba tắm rửa cho các con."
Hai đứa nhỏ ngẩng đầu lên, cố hết sức nhìn người đàn ông cao lớn xa lạ không thể nhìn thấy mặt này, cả hai không hẹn mà cùng lui về sau vài bước, Tam Bảo và Tiểu Bảo sợ hãi yên lặng đứng đừ ra một chỗ.
Lâm Nghiên Thu vỗ trán, cô cũng quên mất trong cốt truyện thì lần trước khi nam chính trở về thăm người thân cũng là lúc nữ phụ vừa sinh ra cặp song sinh.
Vì vậy hai đầu củ cải chưa từng nhìn thấy ba của chúng bao giờ.
Cô nhìn sang Trình Gia Thuật, vậy mà anh cũng không biết ngồi xổm xuống cười nói với hai đứa con trai út của mình nữa.
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của anh, các con không sợ anh thì sợ ai?
Lâm Nghiên Thu không nhịn được vụng trộm đẩy eo anh một cái nói: "Anh mau đưa các con đi tắm đi, quá bẩn rồi."
Anh ra sức đạp xe nhanh đi về, còn không quên quay đầu lại nói với vợ: "Buông tôi ra mau, không ra thể thống gì cả!"
Lâm Nghiên Thu hé mở đôi môi căng mọng khẽ phun ra hai chữ: "Không đâu." Nói xong, hai cánh tay càng ôm anh chặt hơn.
Ai cũng đừng hòng ngăn cản cô phát cẩu lương!
Nhưng Lâm Nghiên Thu cũng chỉ lợi hại đến trước cửa nhà mà thôi, xe đạp vừa dừng lại, cô đã lập tức nhảy xuống xe chạy vào nhà, Trình Gia Thuật cố gắng tăng tốc cũng không bắt được cô, khiến cho anh càng tức giận đến cắn răng.
Người phụ nữ này, từ đầu tới chân đều ngứa da mà!
Lâm Nghiên Thu vừa vào nhà đã thấy hai thằng con trai út đang ngồi dưới đất nghịch bùn. Tam Bảo và Tiểu Bảo nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu chạy tới chỗ cô kêu to: "Mẹ ơi!"
Nhìn hai dáng vẻ xiêu vẹo đang chạy tới, Lâm Nghiên Thu sợ chúng té ngã nên nhanh chân chạy tới đón. Đến khi nhìn thấy cả người hai đứa đều dơ bẩn mới ghét bỏ ngăn cản chúng nhào tới người mình.
Vừa vặn Trình Gia Thuật cũng đi tới, cô liền giao con cho anh: "Hai đứa mau đi theo ba đi, để ba tắm rửa cho các con."
Hai đứa nhỏ ngẩng đầu lên, cố hết sức nhìn người đàn ông cao lớn xa lạ không thể nhìn thấy mặt này, cả hai không hẹn mà cùng lui về sau vài bước, Tam Bảo và Tiểu Bảo sợ hãi yên lặng đứng đừ ra một chỗ.
Lâm Nghiên Thu vỗ trán, cô cũng quên mất trong cốt truyện thì lần trước khi nam chính trở về thăm người thân cũng là lúc nữ phụ vừa sinh ra cặp song sinh.
Vì vậy hai đầu củ cải chưa từng nhìn thấy ba của chúng bao giờ.
Cô nhìn sang Trình Gia Thuật, vậy mà anh cũng không biết ngồi xổm xuống cười nói với hai đứa con trai út của mình nữa.
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của anh, các con không sợ anh thì sợ ai?
Lâm Nghiên Thu không nhịn được vụng trộm đẩy eo anh một cái nói: "Anh mau đưa các con đi tắm đi, quá bẩn rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.