Thập Niên 80: Nhật Ký Làm Mẹ Kế
Chương 27: Biến Khéo Thành Vụng
Giang Kim Cửu
30/04/2024
"Bạn học Tô."
Lý Đạt thình lình to tiếng gọi , chặn ngang cuộc trò chuyện trên trời dưới đất của hai người.
"Sao thế?" Tô Đồng nhìn lom lom về phía Lý Đạt.
Tim của Lý Đạt đập mạnh như đánh trống, miệng vừa đóng vừa khép, cuối cùng chỉ tìm được một lý do sứt sẹo.
"Mình, mình muốn đi vào nhà vệ sinh."
Tô Đồng bừng tỉnh nhận ra, lại không xác định cậu ta nói đi vào nhà vệ sinh là tiểu tiện hay đại tiện, nhưng vì khoảng cách nam nữ khác biệt lại ngượng ngùng hỏi thẳng.
Cô gọi Ngụy Quốc Hào đang trốn ở trong phòng đọc truyện tranh ra: "Em dẫn bạn học của chị đi nhà vệ sinh với."
Vừa dứt lời còn giả vờ thật tự nhiên lấy ra một xấp giấy vệ sinh từ trong ngăn kéo.
Loại giấy vệ sinh phổ biến mà người ở quê dùng trong thời đại này cũng không xem như là tốt, là cái loại giấy vệ sinh màu đỏ rẻ bèo, thô ráp, được cắt bằng thủ công.
Ra đến bên ngoài, Lý Đạt càng thêm ủ dột.
Hành động này của cậu ta không phải là biến khéo thành vụng, tạo cơ hội cho Đặng Vỹ ở riêng cùng Tô Đồng hay sao?
Nhưng lại không thể không đi vào nhà vệ sinh, cho nên Lý Đạt đành có lệ ngồi đợi trong nhà vệ sinh một hồi rồi vội vã quay về.
Ngụy Quốc Hào rời đi trước, kết quả lại là hai người trở về cùng nhau.
Vừa đi vào sân, Ngụy Quốc Hào còn rất có trách nhiệm kéo một thùng nước từ trong giếng lên cho cậu ta rửa tay.
Tốc độ đi vệ sinh của Lý Đạt làm cho Tô Đồng quá sức ngạc nhiên.
Cũng không biết là con trai vào nhà vệ sinh nhanh hay là do đứa bé Lý Đạt này ở trong thành thị nên không quen dùng hố xí ở nông thôn.
Phải biết rằng lúc cô mới vừa xuyên tới thì việc khó chấp nhận nhất là cái hố xí này, cũng may hiện tại cô đã thích nghi được.
Không thể không khen bản thân một câu khả năng thích nghi thật là mạnh mẽ.
Không bao lâu, Ngụy Quang Lượng đã trở lại, bên phía Tôn Hồng Mai cũng đã hoàn thành bữa cơm trưa.
Trên bàn cơm, lúc vừa mới bắt đầu thì Tôn Hồng Mai còn khá nhiệt tình.
Chỉ là sau khi nhìn thấy ánh mắt của Lý Đạt thường xuyên nhìn về phía cô cháu ngoại, bà ta bỗng nhiên hiểu được cái gì, nhiệt tình giảm ngay phân nửa.
Ăn xong cơm trưa, Lý Đạt và Đặng Vỹ cũng không thể không biết xấu hổ mà vẫn ở lại nhà người ta không đi, vì thế vừa ngồi xuống đã nói rằng phải đi về.
Tô Đồng nhìn ra bên ngoài đang lúc giữa trưa, mặt trời nóng bỏng, chỉ nhìn thôi cũng đã cảm thấy nóng rát.
Cũng may là đàn ông con trai không sợ phơi nắng.
"Tôi tiễn hai người."
Tô Đồng đứng lên, tiễn hai người đến cổng.
Xuất phát từ lễ phép, Tô Đồng đứng ở cổng nhìn bọn họ rời đi một đoạn đường.
Ai ngờ Lý Đạt lưu luyến không rời, quay đầu phất tay với Tô Đồng một lần lại một lần.
Lý Đạt thình lình to tiếng gọi , chặn ngang cuộc trò chuyện trên trời dưới đất của hai người.
"Sao thế?" Tô Đồng nhìn lom lom về phía Lý Đạt.
Tim của Lý Đạt đập mạnh như đánh trống, miệng vừa đóng vừa khép, cuối cùng chỉ tìm được một lý do sứt sẹo.
"Mình, mình muốn đi vào nhà vệ sinh."
Tô Đồng bừng tỉnh nhận ra, lại không xác định cậu ta nói đi vào nhà vệ sinh là tiểu tiện hay đại tiện, nhưng vì khoảng cách nam nữ khác biệt lại ngượng ngùng hỏi thẳng.
Cô gọi Ngụy Quốc Hào đang trốn ở trong phòng đọc truyện tranh ra: "Em dẫn bạn học của chị đi nhà vệ sinh với."
Vừa dứt lời còn giả vờ thật tự nhiên lấy ra một xấp giấy vệ sinh từ trong ngăn kéo.
Loại giấy vệ sinh phổ biến mà người ở quê dùng trong thời đại này cũng không xem như là tốt, là cái loại giấy vệ sinh màu đỏ rẻ bèo, thô ráp, được cắt bằng thủ công.
Ra đến bên ngoài, Lý Đạt càng thêm ủ dột.
Hành động này của cậu ta không phải là biến khéo thành vụng, tạo cơ hội cho Đặng Vỹ ở riêng cùng Tô Đồng hay sao?
Nhưng lại không thể không đi vào nhà vệ sinh, cho nên Lý Đạt đành có lệ ngồi đợi trong nhà vệ sinh một hồi rồi vội vã quay về.
Ngụy Quốc Hào rời đi trước, kết quả lại là hai người trở về cùng nhau.
Vừa đi vào sân, Ngụy Quốc Hào còn rất có trách nhiệm kéo một thùng nước từ trong giếng lên cho cậu ta rửa tay.
Tốc độ đi vệ sinh của Lý Đạt làm cho Tô Đồng quá sức ngạc nhiên.
Cũng không biết là con trai vào nhà vệ sinh nhanh hay là do đứa bé Lý Đạt này ở trong thành thị nên không quen dùng hố xí ở nông thôn.
Phải biết rằng lúc cô mới vừa xuyên tới thì việc khó chấp nhận nhất là cái hố xí này, cũng may hiện tại cô đã thích nghi được.
Không thể không khen bản thân một câu khả năng thích nghi thật là mạnh mẽ.
Không bao lâu, Ngụy Quang Lượng đã trở lại, bên phía Tôn Hồng Mai cũng đã hoàn thành bữa cơm trưa.
Trên bàn cơm, lúc vừa mới bắt đầu thì Tôn Hồng Mai còn khá nhiệt tình.
Chỉ là sau khi nhìn thấy ánh mắt của Lý Đạt thường xuyên nhìn về phía cô cháu ngoại, bà ta bỗng nhiên hiểu được cái gì, nhiệt tình giảm ngay phân nửa.
Ăn xong cơm trưa, Lý Đạt và Đặng Vỹ cũng không thể không biết xấu hổ mà vẫn ở lại nhà người ta không đi, vì thế vừa ngồi xuống đã nói rằng phải đi về.
Tô Đồng nhìn ra bên ngoài đang lúc giữa trưa, mặt trời nóng bỏng, chỉ nhìn thôi cũng đã cảm thấy nóng rát.
Cũng may là đàn ông con trai không sợ phơi nắng.
"Tôi tiễn hai người."
Tô Đồng đứng lên, tiễn hai người đến cổng.
Xuất phát từ lễ phép, Tô Đồng đứng ở cổng nhìn bọn họ rời đi một đoạn đường.
Ai ngờ Lý Đạt lưu luyến không rời, quay đầu phất tay với Tô Đồng một lần lại một lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.