Thập Niên 80: Nhật Ký Làm Mẹ Kế
Chương 33: Về Trường
Giang Kim Cửu
02/05/2024
Cô kéo em họ qua, hai người ngồi sóng vai với nhau, cô nói: "Em có từng nghĩ tới muốn gả cho người như thế nào không?"
Ngụy Tú Chi lắc đầu:
"Không có, trước kia chị cả thường hay nói giỡn với em, chờ em tốt nghiệp, sẽ tìm cho em một người tốt giống như anh rể."
Nói đến Ngụy Tú Lan, Ngụy Tú Chi có hơi đa cảm.
"Chị, chị nói xem nếu sau này em tìm được một người kém hơn anh rể, chị cả có không vui không nhỉ?"
"Không đâu." Tô Đồng lập tức nói ra hai chữ này.
Tạm thời không nói đến việc người ta rời khỏi thế này rồi còn biết được chuyện ở thế giới này hay không, kể cả có biết đi nữa, em gái đi lấy chồng, là chị ruột sẽ mừng cho em gái mình thôi.
"Chị của em tốt nhất luôn."
Ngụy Tú Chi đỏ bừng mắt nói câu này, trong lòng dâng lên từng khoảnh khắc chị đối xử tốt với họ.
Tô Đồng nhẹ nhàng vỗ vai em họ động viên.
Đúng rồi, cho dù là trong ký ức còn lại của nguyên thân cơ thể này, hay là nghe dân làng nói chuyện, hoặc là người nhà thi thoảng nhắc đến, Ngụy Tú Lan đều là một người rất tốt.
Người trông xinh gái, tính cách dịu dàng, học giỏi, còn chăm chỉ nữa.
Rõ ràng chẳng lớn hơn em trai em gái mình bao nhiêu, nhưng lúc nào cũng chủ động gánh vác việc nặng trong nhà.
Trong kí ức của nguyên thân, cô ấy thích người em họ này nhất.
Nếu như nguyên thân nghe thấy Tôn Hồng Mai nói muốn cô lấy Lục Nhất Thành chăm sóc cho Mẫn Nhi, chắc sẽ đồng ý nhỉ?
Tô Đồng quyết định không nói với Ngụy Tú Chi chuyện này, nếu con bé biết mình không thích, không biết cô gái này sẽ làm gì nữa.
Chưa biết chừng lại cãi nhau với vợ chồng Tôn Hồng Mai, thậm chí là đi lấy người đó luôn.
Năm sau là cô tốt nghiệp, cũng coi như xong xuôi việc học rồi. Ngụy Tú Chi thì khác, con bé còn phải thi đại học.
Hơn nữa về mặt tình cảm, cô là một linh hồn xa lạ đến từ thế giới tương lai, tất cả mọi người trên thế giới này với cô đều là người lạ.
Nhưng trong lòng cô gái này, Lục Nhất Thành là chồng của người chị mình yêu quý nhất đó.
***
Kỳ nghỉ hè kết thúc, ba đứa con nhà họ Ngụy trở lại trường, gia đình vốn náo nhiệt trầm hẳn xuống.
Tôn Hồng Mai không mắng được con, chỉ càm ràm được chồng mình.
"Thật sự không dám nghĩ tới, sau này A Đồng với Tú Chi lấy chồng rồi, cái nhà này phải vắng lặng đến mức nào."
Ngụy Quang Lượng cười nói: "Sau này Quốc Hào cũng lấy vợ sinh con thôi, sao mà vắng lặng được chứ."
"Sao mà giống nhau được."
"Không giống nhau thế nào?"
"Nói chung là không giống nhau." Tôn Hồng Mai nói không rõ được, đứa trẻ bà ta nuôi lớn không còn ở nhà nữa, giống nhau được chắc?
Ngụy Tú Chi lắc đầu:
"Không có, trước kia chị cả thường hay nói giỡn với em, chờ em tốt nghiệp, sẽ tìm cho em một người tốt giống như anh rể."
Nói đến Ngụy Tú Lan, Ngụy Tú Chi có hơi đa cảm.
"Chị, chị nói xem nếu sau này em tìm được một người kém hơn anh rể, chị cả có không vui không nhỉ?"
"Không đâu." Tô Đồng lập tức nói ra hai chữ này.
Tạm thời không nói đến việc người ta rời khỏi thế này rồi còn biết được chuyện ở thế giới này hay không, kể cả có biết đi nữa, em gái đi lấy chồng, là chị ruột sẽ mừng cho em gái mình thôi.
"Chị của em tốt nhất luôn."
Ngụy Tú Chi đỏ bừng mắt nói câu này, trong lòng dâng lên từng khoảnh khắc chị đối xử tốt với họ.
Tô Đồng nhẹ nhàng vỗ vai em họ động viên.
Đúng rồi, cho dù là trong ký ức còn lại của nguyên thân cơ thể này, hay là nghe dân làng nói chuyện, hoặc là người nhà thi thoảng nhắc đến, Ngụy Tú Lan đều là một người rất tốt.
Người trông xinh gái, tính cách dịu dàng, học giỏi, còn chăm chỉ nữa.
Rõ ràng chẳng lớn hơn em trai em gái mình bao nhiêu, nhưng lúc nào cũng chủ động gánh vác việc nặng trong nhà.
Trong kí ức của nguyên thân, cô ấy thích người em họ này nhất.
Nếu như nguyên thân nghe thấy Tôn Hồng Mai nói muốn cô lấy Lục Nhất Thành chăm sóc cho Mẫn Nhi, chắc sẽ đồng ý nhỉ?
Tô Đồng quyết định không nói với Ngụy Tú Chi chuyện này, nếu con bé biết mình không thích, không biết cô gái này sẽ làm gì nữa.
Chưa biết chừng lại cãi nhau với vợ chồng Tôn Hồng Mai, thậm chí là đi lấy người đó luôn.
Năm sau là cô tốt nghiệp, cũng coi như xong xuôi việc học rồi. Ngụy Tú Chi thì khác, con bé còn phải thi đại học.
Hơn nữa về mặt tình cảm, cô là một linh hồn xa lạ đến từ thế giới tương lai, tất cả mọi người trên thế giới này với cô đều là người lạ.
Nhưng trong lòng cô gái này, Lục Nhất Thành là chồng của người chị mình yêu quý nhất đó.
***
Kỳ nghỉ hè kết thúc, ba đứa con nhà họ Ngụy trở lại trường, gia đình vốn náo nhiệt trầm hẳn xuống.
Tôn Hồng Mai không mắng được con, chỉ càm ràm được chồng mình.
"Thật sự không dám nghĩ tới, sau này A Đồng với Tú Chi lấy chồng rồi, cái nhà này phải vắng lặng đến mức nào."
Ngụy Quang Lượng cười nói: "Sau này Quốc Hào cũng lấy vợ sinh con thôi, sao mà vắng lặng được chứ."
"Sao mà giống nhau được."
"Không giống nhau thế nào?"
"Nói chung là không giống nhau." Tôn Hồng Mai nói không rõ được, đứa trẻ bà ta nuôi lớn không còn ở nhà nữa, giống nhau được chắc?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.