(Thập Niên 80) Tiểu Tức Phụ Trọng Sinh
Chương 28:
Khương Ti Chử Tửu
23/07/2022
Hàng bán có khuyến mại vị vậy mà mười người thì đến tám người đều mua luôn ba cân. Có một chị gái mua một cân về nhà, không quá hai mươi phút sau lại quay trở lại, nói là mua thêm hai cân nữa, như vậy cộng với một cân lúc nãy là ba cân, muốn được ưu đãi như ba cân mua một lúc.
Chị gái cười nói: “Trong nhà nhiều trẻ con, không ăn đủ.”
Tô Minh Tây sảng khoái cân thêm hai cân cho chị ấy.
Vừa lúc này bà thím hạnh hoẹ mặc cả lúc nãy liền dẫn người tới “Chính là con bé này, nhanh, mọi người làm nhanh lên”
Tô Minh Tây hoảng sợ rồi, “Thím, cháu không có cân thiếu cho thím a, vừa rồi không phải thím đã qua hàng kẹo bên kia cân lại sao?”
Bà thím liền nhanh chóng ngồi xuống chọn vải, còn gọi thêm cả mấy bà bạn hàng xóm cũng đến nhanh chóng tham gia vào việc.
“Ai nói cô cân thiếu, nha đầu này buôn bán thành thật, một cân còn cân dư ra một lạng, ba cân liền dư ra mấy lạng đấy, mọi người nhanh chóng chọn vải đi, hôm nay con bé chỉ có năm mươi cân thôi, từ nãy đến giờ cũng bị chọn đi một nửa rồi. Không nhanh lên muốn mua vải tiện nghi như vậy chắc lại đợi mấy ngày nữa.”
Tô Minh Tây nhịn không được mà cười, bà thím cư nhiên vì cô cân đầy đủ mà còn quay lại mua thêm.
Bà thím không chỉ giúp Tô Mình Tây tuyên truyền quả vải, còn nói với cô thời gian bày quán tốt nhất ở đây. Bà thím kéo đến tận bẩy, tám thím hàng xóm khác, mua một lúc hơn hai mươi cân vải xong đi rồi. Trong sọt của Tô Minh Tây chỉ còn lại một tầng vải mỏng đại khái chỉ còn có mấy cân nữa thôi.
Dư lại này hai cân vải Tô Minh Tây lấy giá ba mao một cân bán cho bác bảo vệ ở cửa. Về sau còn muốn bày quán bán ở chỗ này thì vẫn nên làm quan hệ tốt với bảo vệ là tốt nhất.
Từ lúc bắt đầu bày hàng đến giờ mới có một tiếng đồng hồ vải đã được bán hết. Tô Minh Tây có chút hối hận, sớm biết mấy chục cân vải bán lẻ nhanh như vậy, hơn nữa xưởng thuốc lá cũng có mấy nghìn nhân viên đó, cô đã để lại nhiều vải hơn, cô chắc chắn rằng nếu còn cô vẫn có thể bán được hết.
Có chút tiền trong tay, cô liền vui vẻ. Phần đông mọi người đều chọn mua ba cân, như vậy tính ra năm mươi cân thu về được mười tám đồng bẩy. Tuy rằng giá hơi rẻ nhưng nếu không như vậy không thể đẩy mạnh tiêu thụ. Giá không tiện nghi thì chưa chắc đến giờ cô có thể bán xong ba mươi cân chứ không nói đến năm mươi cân của cô hôm nay.
Chị gái cười nói: “Trong nhà nhiều trẻ con, không ăn đủ.”
Tô Minh Tây sảng khoái cân thêm hai cân cho chị ấy.
Vừa lúc này bà thím hạnh hoẹ mặc cả lúc nãy liền dẫn người tới “Chính là con bé này, nhanh, mọi người làm nhanh lên”
Tô Minh Tây hoảng sợ rồi, “Thím, cháu không có cân thiếu cho thím a, vừa rồi không phải thím đã qua hàng kẹo bên kia cân lại sao?”
Bà thím liền nhanh chóng ngồi xuống chọn vải, còn gọi thêm cả mấy bà bạn hàng xóm cũng đến nhanh chóng tham gia vào việc.
“Ai nói cô cân thiếu, nha đầu này buôn bán thành thật, một cân còn cân dư ra một lạng, ba cân liền dư ra mấy lạng đấy, mọi người nhanh chóng chọn vải đi, hôm nay con bé chỉ có năm mươi cân thôi, từ nãy đến giờ cũng bị chọn đi một nửa rồi. Không nhanh lên muốn mua vải tiện nghi như vậy chắc lại đợi mấy ngày nữa.”
Tô Minh Tây nhịn không được mà cười, bà thím cư nhiên vì cô cân đầy đủ mà còn quay lại mua thêm.
Bà thím không chỉ giúp Tô Mình Tây tuyên truyền quả vải, còn nói với cô thời gian bày quán tốt nhất ở đây. Bà thím kéo đến tận bẩy, tám thím hàng xóm khác, mua một lúc hơn hai mươi cân vải xong đi rồi. Trong sọt của Tô Minh Tây chỉ còn lại một tầng vải mỏng đại khái chỉ còn có mấy cân nữa thôi.
Dư lại này hai cân vải Tô Minh Tây lấy giá ba mao một cân bán cho bác bảo vệ ở cửa. Về sau còn muốn bày quán bán ở chỗ này thì vẫn nên làm quan hệ tốt với bảo vệ là tốt nhất.
Từ lúc bắt đầu bày hàng đến giờ mới có một tiếng đồng hồ vải đã được bán hết. Tô Minh Tây có chút hối hận, sớm biết mấy chục cân vải bán lẻ nhanh như vậy, hơn nữa xưởng thuốc lá cũng có mấy nghìn nhân viên đó, cô đã để lại nhiều vải hơn, cô chắc chắn rằng nếu còn cô vẫn có thể bán được hết.
Có chút tiền trong tay, cô liền vui vẻ. Phần đông mọi người đều chọn mua ba cân, như vậy tính ra năm mươi cân thu về được mười tám đồng bẩy. Tuy rằng giá hơi rẻ nhưng nếu không như vậy không thể đẩy mạnh tiêu thụ. Giá không tiện nghi thì chưa chắc đến giờ cô có thể bán xong ba mươi cân chứ không nói đến năm mươi cân của cô hôm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.