Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu
Chương 24:
Huyền Ca Nhã Ý
10/08/2022
“Phỏng chừng là đi cửa sau cùng Phó viện trưởng Ân.”
“Tôi cũng cảm thấy là vậy, nếu không mới tới có mấy ngày, sao có thể xuất sắc như vậy chứ?”
Sau đó lại nghe được tiếng nói của Phạm Vệ Phương: “Được rồi được rồi, hai người các ngươi a, thật là rảnh rỗi nhàm chán quá phải không. Người ta có quan hệ hay không thì sao nào? Các ngươi như vậy nếu như bị bắt quả tang, viết kiểm điểm chỉ là chuyện nhỏ.”
Hai người kia quả nhiên im lặng, ở bệnh viện quân khu, chế độ cấp bậc giống như trong quân đội, vô cùng nghiêm ngặt, đắc tội phó viện trưởng quả thực là ăn không ít khổ nha.
Lúc ăn cơm, Phạm Vệ Phương giả vờ vô tình nói: “Sơ Dương, cô thật là, quan hệ với Phó viện trưởng Ân tốt như vậy, sao không nghe cô nhắc tới a.”
Trong lòng Kiều Sơ Dương lộp bộp một tiếng, trên mặt nở nụ cười nói: “Đâu ra quan hệ tốt đẹp gì a, tôi đã nói với cô rồi, là hiệu trưởng trường cũ của chúng ta có quan hệ tốt với Phó viện trưởng Ân, ở trước mặt Phó viện trưởng Ân nhắc đến tôi, thành tích của tôi lại khá tốt, cho nên Phó viện trưởng Ân mới lưu ý đi.”
Phạm Vệ Phương cũng không phải loại người lòng dạ hẹp hòi, thăm dò hỏi vài lần, thấy Kiều Sơ Dương quả nhiên là một người điệu thấp, liền chậm rãi giảm bớt chút ngăn cách và nghi kỵ trong lòng, quan hệ giữa hai người thân mật hơn một ít.
Phương án trị liệu của Đoàn trưởng Đổng đã được đưa ra, bất quá đương nhiên sẽ không nói cho một hộ sĩ nhỏ như Kiều Sơ Dương biết, chỉ phân phối nhiệm vụ cho cô.
Trong kế hoạch trị liệu của Phó viện trưởng Ân có các loại tuyệt kỹ trung y như châm cứu, xoa bóp, mát xa, vân vân. Mỗi ngày phó viện trưởng Ân đều sẽ đến đây, tiến hành trị liệu cho Đoàn trưởng Đổng .
Nhìn Phó viện trưởng Ân thuần thục thự hiện các thao tác, Kiều Sơ Dương hâm mộ không thôi, tuy rằng cô biết được các loại dược liệu cùng với cách phối thuốc, nhưng đối với kỹ xảo này nọ lại không biết nhiều lắm. Trình độ trung y của ông nội cũng chỉ là gà mờ, có nhiều điều đều được học từ mấy quyển sách thảo dược kia.
Phó viện trưởng Ân nhìn Kiều Sơ Dương đang đứng bên cạnh, hai mắt cô tỏa sáng rực rỡ xem động tác xoa bóp của hắn, nói: “Như thế nào? Cảm thấy hứng thú?”
Kiều Sơ Dương sửng sốt, biết chính mình quá là không có lễ phép, vội vàng lắc đầu nói: “Không có.”
Phó viện trưởng Ân ý vị thâm trường* liếc mắt nhìn Kiều Sơ Dương, nói: “Người làm cách mạng yêu cầu phải có phẩm chất thành thật, tuy chúng ta không như các vị đồng chí đang chiến đấu tại tiền tuyến, nhưng chúng ta cũng cần không ngừng nhắc nhở bản thân, vẫn phải duy trì tinh thần và phẩm chất của cách mạng.”
*ý vị thâm trường: có thâm ý, có ý tưởng gì đó
Kiều Sơ Dương lập tức đen mặt, đã từng sống qua một đời người, đã xem qua chốn phồn hoa ở bên ngoài, cô thiếu chút nữa là quên mất tinh thần ‘cách mạng’ của người ở niên đại này.
Kiều Sơ Dương không nói thêm gì nữa, nhưng dần dần lại phát hiện, Ân Thực thường thường lải nhải cho cô nghe về từng động tác mát xa và xoa bóp, nên nắn bóp vào huyệt vị nào, có tác dụng gì cho cơ thể, nên dùng bao lớn sức lực, cần phải kiên trì trong bao lâu. Kiều Sơ Dương biết ông ấy đây là đang dạy cho cô, vội vàng dụng tâm học tập.
“Đồng chí Kiều Sơ Dương, cô là nhân tài được hiệu trưởng của các ngươi mạnh mẽ đề cử cho tôi, sau này phải bảo trì tinh thần học tập, vừa phụng hiến bản thân vừa nỗ lực học tập, tranh thủ vì sự nghiệp cách mạng đóng góp càng nhiều cống hiến.” Ân Thực ân cần dạy dỗ.
Kiều Sơ Dương vội vàng dạ thưa đồng ý.
Công việc nấu thuốc cho Đổng Vĩ Quân liền giao cho Kiều Sơ Dương, Kiều Sơ Dương có thể nói là một cao thủ nấu thuốc trung y, xem như chó ngáp phải ruồi.
Sau khi việc trị liệu đã tiến triển hơn nửa tháng, viện trưởng đều có chút nóng vội, chạy tới nhìn xem hai lần, Đổng Vĩ Quân lại không có bất kỳ dấu hiệu thức tỉnh nào.
Nhưng thật ra Ân Thực lại rất lạc quan, mỗi ngày bắt mạch đều nói, sức khỏe của Đổng Vĩ Quân đã hồi phục không ít, không sai biệt lắm sẽ nhanh tỉnh dậy thôi.
“Tôi cũng cảm thấy là vậy, nếu không mới tới có mấy ngày, sao có thể xuất sắc như vậy chứ?”
Sau đó lại nghe được tiếng nói của Phạm Vệ Phương: “Được rồi được rồi, hai người các ngươi a, thật là rảnh rỗi nhàm chán quá phải không. Người ta có quan hệ hay không thì sao nào? Các ngươi như vậy nếu như bị bắt quả tang, viết kiểm điểm chỉ là chuyện nhỏ.”
Hai người kia quả nhiên im lặng, ở bệnh viện quân khu, chế độ cấp bậc giống như trong quân đội, vô cùng nghiêm ngặt, đắc tội phó viện trưởng quả thực là ăn không ít khổ nha.
Lúc ăn cơm, Phạm Vệ Phương giả vờ vô tình nói: “Sơ Dương, cô thật là, quan hệ với Phó viện trưởng Ân tốt như vậy, sao không nghe cô nhắc tới a.”
Trong lòng Kiều Sơ Dương lộp bộp một tiếng, trên mặt nở nụ cười nói: “Đâu ra quan hệ tốt đẹp gì a, tôi đã nói với cô rồi, là hiệu trưởng trường cũ của chúng ta có quan hệ tốt với Phó viện trưởng Ân, ở trước mặt Phó viện trưởng Ân nhắc đến tôi, thành tích của tôi lại khá tốt, cho nên Phó viện trưởng Ân mới lưu ý đi.”
Phạm Vệ Phương cũng không phải loại người lòng dạ hẹp hòi, thăm dò hỏi vài lần, thấy Kiều Sơ Dương quả nhiên là một người điệu thấp, liền chậm rãi giảm bớt chút ngăn cách và nghi kỵ trong lòng, quan hệ giữa hai người thân mật hơn một ít.
Phương án trị liệu của Đoàn trưởng Đổng đã được đưa ra, bất quá đương nhiên sẽ không nói cho một hộ sĩ nhỏ như Kiều Sơ Dương biết, chỉ phân phối nhiệm vụ cho cô.
Trong kế hoạch trị liệu của Phó viện trưởng Ân có các loại tuyệt kỹ trung y như châm cứu, xoa bóp, mát xa, vân vân. Mỗi ngày phó viện trưởng Ân đều sẽ đến đây, tiến hành trị liệu cho Đoàn trưởng Đổng .
Nhìn Phó viện trưởng Ân thuần thục thự hiện các thao tác, Kiều Sơ Dương hâm mộ không thôi, tuy rằng cô biết được các loại dược liệu cùng với cách phối thuốc, nhưng đối với kỹ xảo này nọ lại không biết nhiều lắm. Trình độ trung y của ông nội cũng chỉ là gà mờ, có nhiều điều đều được học từ mấy quyển sách thảo dược kia.
Phó viện trưởng Ân nhìn Kiều Sơ Dương đang đứng bên cạnh, hai mắt cô tỏa sáng rực rỡ xem động tác xoa bóp của hắn, nói: “Như thế nào? Cảm thấy hứng thú?”
Kiều Sơ Dương sửng sốt, biết chính mình quá là không có lễ phép, vội vàng lắc đầu nói: “Không có.”
Phó viện trưởng Ân ý vị thâm trường* liếc mắt nhìn Kiều Sơ Dương, nói: “Người làm cách mạng yêu cầu phải có phẩm chất thành thật, tuy chúng ta không như các vị đồng chí đang chiến đấu tại tiền tuyến, nhưng chúng ta cũng cần không ngừng nhắc nhở bản thân, vẫn phải duy trì tinh thần và phẩm chất của cách mạng.”
*ý vị thâm trường: có thâm ý, có ý tưởng gì đó
Kiều Sơ Dương lập tức đen mặt, đã từng sống qua một đời người, đã xem qua chốn phồn hoa ở bên ngoài, cô thiếu chút nữa là quên mất tinh thần ‘cách mạng’ của người ở niên đại này.
Kiều Sơ Dương không nói thêm gì nữa, nhưng dần dần lại phát hiện, Ân Thực thường thường lải nhải cho cô nghe về từng động tác mát xa và xoa bóp, nên nắn bóp vào huyệt vị nào, có tác dụng gì cho cơ thể, nên dùng bao lớn sức lực, cần phải kiên trì trong bao lâu. Kiều Sơ Dương biết ông ấy đây là đang dạy cho cô, vội vàng dụng tâm học tập.
“Đồng chí Kiều Sơ Dương, cô là nhân tài được hiệu trưởng của các ngươi mạnh mẽ đề cử cho tôi, sau này phải bảo trì tinh thần học tập, vừa phụng hiến bản thân vừa nỗ lực học tập, tranh thủ vì sự nghiệp cách mạng đóng góp càng nhiều cống hiến.” Ân Thực ân cần dạy dỗ.
Kiều Sơ Dương vội vàng dạ thưa đồng ý.
Công việc nấu thuốc cho Đổng Vĩ Quân liền giao cho Kiều Sơ Dương, Kiều Sơ Dương có thể nói là một cao thủ nấu thuốc trung y, xem như chó ngáp phải ruồi.
Sau khi việc trị liệu đã tiến triển hơn nửa tháng, viện trưởng đều có chút nóng vội, chạy tới nhìn xem hai lần, Đổng Vĩ Quân lại không có bất kỳ dấu hiệu thức tỉnh nào.
Nhưng thật ra Ân Thực lại rất lạc quan, mỗi ngày bắt mạch đều nói, sức khỏe của Đổng Vĩ Quân đã hồi phục không ít, không sai biệt lắm sẽ nhanh tỉnh dậy thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.