Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu
Chương 32:
Huyền Ca Nhã Ý
13/08/2022
Đổng Vĩ Quân hiển nhiên không vui, hắn mới vừa sống thoải mái chưa được hai ngày, mấy chuyện phiền phức đúng là không ít, nhưng mà người ta nói rất đúng, đây là cơ hội phát triển của người ta, cũng là cơ hội để cô ấy làm đẹp lí lịch, hơn nữa đối với hắn nói không chừng cũng là chuyện tốt.
“Nếu đã như vậy, về sau cô phụ trách ba bữa cơm của tôi là được, bữa khuya không cần nữa.”
Đây đã là nhượng bộ lớn lắm rồi.
Kiều Sơ Dương mừng rỡ nói: “Cảm ơn Đổng đoàn trưởng đã hiểu cho tôi! Ngài quả nhiên là người con của Đảng, chiến sĩ của nhân dân.”
Đổng Vĩ Quân không khỏi buồn cười, chuyện này liên quan gì đến mấy cái đó, nhưng lại cảm thấy có chút buồn bực, chẳng lẽ mình khiến người ta ghét như vậy, làm Kiều Sơ Dương muốn nhanh chóng tách ra thật xa?
“Dù sao tô vẫn còn một điều kiện.” Đổng Vĩ Quân chậm rì rì nói.
Kiều Sơ Dương lại lo lắng, cô cũng biết vị này không dễ tiễn đi như vậy.
“Điều kiện gì ngài cứ việc nói, tôi có thể thỏa mãn nhất định tận lực thỏa mãn.” Lời cần nói vẫn phải nói.
Đổng Vĩ Quân nhìn dáng vẻ khẩn trương của cô, nói: “Đối với cô mà nói khẳng định rất đơn giản. Đồ ăn của bệnh viện nhạt nhẽo quá, tôi không thích. Tôi muốn ăn ngon, tôi thấy rau muối lần trước cô mang đến không tệ, nghe mấy hộ sĩ kia ăn rất vui vẻ, ai cũng khen ngon, tôi cũng muốn ăn thử.”
Kiều Sơ Dương cắn răng, cái thằng nhóc này cũng không sợ hành chết chính mình à, rau muối nhiều gia vị, người bệnh nặng như hắn ăn làm sao được.
“Không thể đổi điều kiện khác sao?” Kiều Sơ Dương chưa từ bỏ ý định hỏi tiếp.
Đổng Vĩ Quân lắc đầu: “Không thể, quân nhân là không thể tùy tiện thay đổi suy nghĩ của mình, cái này gọi là ý chí kiên định của Cách mạng.”
Rõ là ngụy biện, Kiều Sơ Dương hận đến ngứa răng, nghĩ nhất định phải tranh thủ một chút ích lợi cho bản thân, liền nói: “Có thể cho anh ăn, nhưng ăn bao nhiêu do tôi quyết định, hơn nữa anh không thể chơi xấu!”
Không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị phản lại một nước cờ, Đổng Vĩ Quân lại không cảm thấy không vui, ngược lại thật vui vẻ, nói: "Tôi đồng ý với cô.”
Có một loại cảm giác gọi là gặp được đối thủ cùng một loại người với mình.
Dỗ xong Đổng Vĩ Quân bên này, Kiều Sơ Dương liền bắt đầu chuẩn bị cho kì thi sắp tới, cũng may bình thường cô không lơ là việc học, Kiều Sơ Dương nỗ lực tiêu hoá chỗ tài liệu học tập không dễ gì mới có được.
Ngày nọ, Kiều Sơ Dương bưng cơm chiều đi vào phòng bệnh, sau khi ăn xong, Đổng Vĩ Quân rút mấy quyển sách dưới gối ra: “Đây là đồ tôi bảo người nhà đem tới, đối với cô hẳn là hữu dụng.”
Kiều Sơ Dương vừa nhìn đã nhận ra, là tư liệu ôn thi đại học mới nhất, trong đó có tất cả các đề thi từ khi khôi phục kì thi đại học tới nay, còn có một ít đề mô phỏng của danh sư. Kiều Sơ Dương tức khắc coi như bảo bối.
“Cảm ơn anh, đúng là thứ tôi đang cần!” Kiều Sơ Dương lần đầu tiên cảm thấy tên quỷ bắt bẻ Đổng đoàn trưởng cũng có mặt tốt.
Nhìn gương mặt sáng rỡ tươi cười của Kiều Sơ Dương, Đổng Vĩ Quân trong lòng cũng thật vui vẻ, cảm thấy mình làm đúng rồi. Hơn nữa cô thực dễ dàng thỏa mãn, Đổng Vĩ Quân trong lòng thầm nghĩ.
“Nếu có vấn đề gì không hiểu có thể tới hỏi tôi, nói không chừng tôi còn có thể giảng cho cô.” Đổng Vĩ Quân nói.
Kiều Sơ Dương hỏi lại: "Anh hiểu những thứ này?” Thật là làm người ta khó có thể tin được.
Đổng Vĩ Quân ngồi thẳng dậy nói: “Sao nào? Không tin tôi? Lúc trước tôi cũng từng học đại học đó. Không phải nói dùng lý luận chỉ đạo thực tiễn sao, tôi từng học ở trường quân đội.”
Kiều Sơ Dương nghe liền hiểu, hiện tại rất nhiều nhà có tiền có quyền đều liều mạng cho con đi học đại học, không sợ thi không đậu, bỏ tiền mua một suất cũng được, trong nước không được liền tìm cơ hội đi nước ngoài, người xuất thân từ gia đình có bối cảnh trình độ văn hoá đều không thấp.
“Nếu đã như vậy, về sau cô phụ trách ba bữa cơm của tôi là được, bữa khuya không cần nữa.”
Đây đã là nhượng bộ lớn lắm rồi.
Kiều Sơ Dương mừng rỡ nói: “Cảm ơn Đổng đoàn trưởng đã hiểu cho tôi! Ngài quả nhiên là người con của Đảng, chiến sĩ của nhân dân.”
Đổng Vĩ Quân không khỏi buồn cười, chuyện này liên quan gì đến mấy cái đó, nhưng lại cảm thấy có chút buồn bực, chẳng lẽ mình khiến người ta ghét như vậy, làm Kiều Sơ Dương muốn nhanh chóng tách ra thật xa?
“Dù sao tô vẫn còn một điều kiện.” Đổng Vĩ Quân chậm rì rì nói.
Kiều Sơ Dương lại lo lắng, cô cũng biết vị này không dễ tiễn đi như vậy.
“Điều kiện gì ngài cứ việc nói, tôi có thể thỏa mãn nhất định tận lực thỏa mãn.” Lời cần nói vẫn phải nói.
Đổng Vĩ Quân nhìn dáng vẻ khẩn trương của cô, nói: “Đối với cô mà nói khẳng định rất đơn giản. Đồ ăn của bệnh viện nhạt nhẽo quá, tôi không thích. Tôi muốn ăn ngon, tôi thấy rau muối lần trước cô mang đến không tệ, nghe mấy hộ sĩ kia ăn rất vui vẻ, ai cũng khen ngon, tôi cũng muốn ăn thử.”
Kiều Sơ Dương cắn răng, cái thằng nhóc này cũng không sợ hành chết chính mình à, rau muối nhiều gia vị, người bệnh nặng như hắn ăn làm sao được.
“Không thể đổi điều kiện khác sao?” Kiều Sơ Dương chưa từ bỏ ý định hỏi tiếp.
Đổng Vĩ Quân lắc đầu: “Không thể, quân nhân là không thể tùy tiện thay đổi suy nghĩ của mình, cái này gọi là ý chí kiên định của Cách mạng.”
Rõ là ngụy biện, Kiều Sơ Dương hận đến ngứa răng, nghĩ nhất định phải tranh thủ một chút ích lợi cho bản thân, liền nói: “Có thể cho anh ăn, nhưng ăn bao nhiêu do tôi quyết định, hơn nữa anh không thể chơi xấu!”
Không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị phản lại một nước cờ, Đổng Vĩ Quân lại không cảm thấy không vui, ngược lại thật vui vẻ, nói: "Tôi đồng ý với cô.”
Có một loại cảm giác gọi là gặp được đối thủ cùng một loại người với mình.
Dỗ xong Đổng Vĩ Quân bên này, Kiều Sơ Dương liền bắt đầu chuẩn bị cho kì thi sắp tới, cũng may bình thường cô không lơ là việc học, Kiều Sơ Dương nỗ lực tiêu hoá chỗ tài liệu học tập không dễ gì mới có được.
Ngày nọ, Kiều Sơ Dương bưng cơm chiều đi vào phòng bệnh, sau khi ăn xong, Đổng Vĩ Quân rút mấy quyển sách dưới gối ra: “Đây là đồ tôi bảo người nhà đem tới, đối với cô hẳn là hữu dụng.”
Kiều Sơ Dương vừa nhìn đã nhận ra, là tư liệu ôn thi đại học mới nhất, trong đó có tất cả các đề thi từ khi khôi phục kì thi đại học tới nay, còn có một ít đề mô phỏng của danh sư. Kiều Sơ Dương tức khắc coi như bảo bối.
“Cảm ơn anh, đúng là thứ tôi đang cần!” Kiều Sơ Dương lần đầu tiên cảm thấy tên quỷ bắt bẻ Đổng đoàn trưởng cũng có mặt tốt.
Nhìn gương mặt sáng rỡ tươi cười của Kiều Sơ Dương, Đổng Vĩ Quân trong lòng cũng thật vui vẻ, cảm thấy mình làm đúng rồi. Hơn nữa cô thực dễ dàng thỏa mãn, Đổng Vĩ Quân trong lòng thầm nghĩ.
“Nếu có vấn đề gì không hiểu có thể tới hỏi tôi, nói không chừng tôi còn có thể giảng cho cô.” Đổng Vĩ Quân nói.
Kiều Sơ Dương hỏi lại: "Anh hiểu những thứ này?” Thật là làm người ta khó có thể tin được.
Đổng Vĩ Quân ngồi thẳng dậy nói: “Sao nào? Không tin tôi? Lúc trước tôi cũng từng học đại học đó. Không phải nói dùng lý luận chỉ đạo thực tiễn sao, tôi từng học ở trường quân đội.”
Kiều Sơ Dương nghe liền hiểu, hiện tại rất nhiều nhà có tiền có quyền đều liều mạng cho con đi học đại học, không sợ thi không đậu, bỏ tiền mua một suất cũng được, trong nước không được liền tìm cơ hội đi nước ngoài, người xuất thân từ gia đình có bối cảnh trình độ văn hoá đều không thấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.