Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu
Chương 33:
Huyền Ca Nhã Ý
13/08/2022
Đổng Vĩ Quân hơi tươi cười nói: “Đây là các đồng chí Cách mạng giúp đỡ nhau, là tình hữu nghị Cách mạng, cô đừng quá để ý.”
Kiều Sơ Dương cứ cảm tạ mãi, thu đồ xong liền ra ngoài, lại gặp một người đàn ông mặc tây trang đứng trước cửa, Kiều Sơ Dương nhớ rõ hắn là bạn của Đổng Vĩ Quân, lâu lâu lại ghé thăm, vì thế liền gật đầu, để hắn vào trước rồi mới ra ngoài.
Quách Càn nhìn bóng dáng yểu điệu của Kiều Sơ Dương biến mất sau lối rẽ mới vào cửa, nói: “Tôi đã nói mà, cái thằng nhóc này sao lại vui đến quên cả trời đất thế, hoá ra là có mỹ nhân làm bạn à!”
Đổng Vĩ Quân nói: “Cậu đừng nói bậy, người ta không giống như mấy người phụ nữ cậu thường tiếp xúc.”
Quách Càn ngồi xuống mép giường, cười tủm tỉm, chỉ có Đổng Vĩ Quân biết đây là nụ cười trêu chọc của hắn: “Đương nhiên không giống nhau, tôi thấy trông thanh thuần thật sự. Cậu chắc nghiêm túc chứ?”
“Tôi khi nào thì không nghiêm túc?” Đổng Vĩ Quân bỏ mấy miếng trái cây cắt sẵn vào miệng, nhớ tới ngón tay thon dài trắng nõn của Kiều Sơ Dương cắt trái cây, trong lòng lại một phen nhộn nhạo.
Quách Càn muốn lấy một miếng ăn, lại bị Đổng Vĩ Quân lập tức giật mất.
Quách Càn cũng không để ý, thu tay lại, nói: “Cậu nghĩ kỹ rồi? Coi như hai người thật sự lưỡng tình tương duyệt*, gia đình cậu cũng sẽ là cản trở lớn nhất.”
*Hai bên đều có tình cảm với nhau
Đổng Vĩ Quân nói: “Tôi không cần tiểu tử cậu nhọc lòng, từ nhỏ đến lớn, còn không có chuyện tôi làm không được.”
Quách Càn gật gật đầu, nói: “Điểm này tôi tán thành, từ nhỏ chuyện cậu muốn làm đều làm được. Chỉ là, tôi thấy Vương Thiên Tinh theo đuổi cậu rất nhiệt tình đó, hai nhà nhìn thấy cũng vui mừng.”
“Cô ta cho rằng tên là Thiên Tinh thì chính là thiên kim tiểu thư? Cũng chỉ là nhà giàu mới nổi gặp vận cứt chó* mà thôi, bố mẹ tôi mà thiển cận như vậy thì tôi cũng không hi vọng gì vào tương lai của cái nhà này.”
*Vận may bất ngờ
“Cái miệng này vẫn vậy, không tha cho ai bao giờ.” Quách Càn vui tươi hớn hở nói, không thèm để ý Đổng Vĩ Quân đang lườm, hai người có rất nhiều ý tưởng giống nhau, đây cũng là lí do vì sao một người tòng quân một người kinh doanh lại chơi rất thân với nhau.
Kiều Sơ Dương tận dụng hết thảy thời gian để nỗ lực học tập, thời gian trôi qua rất nhanh. Chỉ còn hai ngày nữa là đến kỳ thi.
Trong phòng, Kiều Sơ Dương vừa gặm màn thầu vừa giải toán, bên ngoài có một cô gái tóc tết bím đi tới.
“Sơ Dương, tôi mới vừa hóng được chuyện này.” Cô gái này cũng không phải người ngoài, cô ấy cũng tham gia kì thi lần này, đến bệnh viện sớm hơn Kiều Sơ Dương hai tháng, tình cảnh cũng giống Kiều Sơ Dương, gia đình không chu cấp nổi học phí nên đành học điều dưỡng, thực ra thành tích học tập không hề kém.
“Đào Tử, cô đến rồi à? Hóng được cái gì rồi đấy?”
Trần Đào ngồi bên mép giường Kiều Sơ Dương, nói: “Nghe nói lần này bài thi tiếng Anh là phó viện trưởng Vương Giai ra đề, khả năng sẽ rất khó. Cô cũng biết, phó viện trưởng Vương từng đi du học, tiếng Anh đương nhiên là giỏi nhất, ra đề khẳng định khó hơn mấy giáo viên bình thường nhiều.”
Kiều Sơ Dương kỳ quái nói: “Sao phó viện trưởng Vương đột nhiên lại quản cả mấy chuyện này?”
Trần Đào lắc lư hai chân nói: “Tôi cũng không biết, nghe mọi người truyền tai nhau vậy, chắc cũng chắc chắn được tám chín phần rồi.”
Kiều Sơ Dương nói: “Được rồi, đừng quá lo lắng, phó viện trưởng Vương ra đề cũng sẽ không quá khó, cũng không thể để một người cũng không đỗ chứ? Đến lúc đó mọi người đều sẽ có ý kiến.”
Trần Đào gật gật đầu.
Nhìn cô ấy bày ra bộ dạng muốn nói lại thôi, Kiều Sơ Dương nói: “Còn có chuyện gì sao?”
Trần Đào mặt đỏ hồng, nói: “Tôi muốn mượn cô ít tài liệu tiếng Anh, không biết cô có đồng ý không. Dù sao thì hiện tại môn tiếng Anh lại như vậy……”
Kiều Sơ Dương nói: “Tôi cho cô mượn là được mà, gần đây tôi ôn Toán cơ.”
Trần Đào mắt sáng lên, tức khắc mặt mày rạng rỡ, nói: “Cảm ơn cô! Thật sự rất cảm ơn!”
Kiều Sơ Dương cứ cảm tạ mãi, thu đồ xong liền ra ngoài, lại gặp một người đàn ông mặc tây trang đứng trước cửa, Kiều Sơ Dương nhớ rõ hắn là bạn của Đổng Vĩ Quân, lâu lâu lại ghé thăm, vì thế liền gật đầu, để hắn vào trước rồi mới ra ngoài.
Quách Càn nhìn bóng dáng yểu điệu của Kiều Sơ Dương biến mất sau lối rẽ mới vào cửa, nói: “Tôi đã nói mà, cái thằng nhóc này sao lại vui đến quên cả trời đất thế, hoá ra là có mỹ nhân làm bạn à!”
Đổng Vĩ Quân nói: “Cậu đừng nói bậy, người ta không giống như mấy người phụ nữ cậu thường tiếp xúc.”
Quách Càn ngồi xuống mép giường, cười tủm tỉm, chỉ có Đổng Vĩ Quân biết đây là nụ cười trêu chọc của hắn: “Đương nhiên không giống nhau, tôi thấy trông thanh thuần thật sự. Cậu chắc nghiêm túc chứ?”
“Tôi khi nào thì không nghiêm túc?” Đổng Vĩ Quân bỏ mấy miếng trái cây cắt sẵn vào miệng, nhớ tới ngón tay thon dài trắng nõn của Kiều Sơ Dương cắt trái cây, trong lòng lại một phen nhộn nhạo.
Quách Càn muốn lấy một miếng ăn, lại bị Đổng Vĩ Quân lập tức giật mất.
Quách Càn cũng không để ý, thu tay lại, nói: “Cậu nghĩ kỹ rồi? Coi như hai người thật sự lưỡng tình tương duyệt*, gia đình cậu cũng sẽ là cản trở lớn nhất.”
*Hai bên đều có tình cảm với nhau
Đổng Vĩ Quân nói: “Tôi không cần tiểu tử cậu nhọc lòng, từ nhỏ đến lớn, còn không có chuyện tôi làm không được.”
Quách Càn gật gật đầu, nói: “Điểm này tôi tán thành, từ nhỏ chuyện cậu muốn làm đều làm được. Chỉ là, tôi thấy Vương Thiên Tinh theo đuổi cậu rất nhiệt tình đó, hai nhà nhìn thấy cũng vui mừng.”
“Cô ta cho rằng tên là Thiên Tinh thì chính là thiên kim tiểu thư? Cũng chỉ là nhà giàu mới nổi gặp vận cứt chó* mà thôi, bố mẹ tôi mà thiển cận như vậy thì tôi cũng không hi vọng gì vào tương lai của cái nhà này.”
*Vận may bất ngờ
“Cái miệng này vẫn vậy, không tha cho ai bao giờ.” Quách Càn vui tươi hớn hở nói, không thèm để ý Đổng Vĩ Quân đang lườm, hai người có rất nhiều ý tưởng giống nhau, đây cũng là lí do vì sao một người tòng quân một người kinh doanh lại chơi rất thân với nhau.
Kiều Sơ Dương tận dụng hết thảy thời gian để nỗ lực học tập, thời gian trôi qua rất nhanh. Chỉ còn hai ngày nữa là đến kỳ thi.
Trong phòng, Kiều Sơ Dương vừa gặm màn thầu vừa giải toán, bên ngoài có một cô gái tóc tết bím đi tới.
“Sơ Dương, tôi mới vừa hóng được chuyện này.” Cô gái này cũng không phải người ngoài, cô ấy cũng tham gia kì thi lần này, đến bệnh viện sớm hơn Kiều Sơ Dương hai tháng, tình cảnh cũng giống Kiều Sơ Dương, gia đình không chu cấp nổi học phí nên đành học điều dưỡng, thực ra thành tích học tập không hề kém.
“Đào Tử, cô đến rồi à? Hóng được cái gì rồi đấy?”
Trần Đào ngồi bên mép giường Kiều Sơ Dương, nói: “Nghe nói lần này bài thi tiếng Anh là phó viện trưởng Vương Giai ra đề, khả năng sẽ rất khó. Cô cũng biết, phó viện trưởng Vương từng đi du học, tiếng Anh đương nhiên là giỏi nhất, ra đề khẳng định khó hơn mấy giáo viên bình thường nhiều.”
Kiều Sơ Dương kỳ quái nói: “Sao phó viện trưởng Vương đột nhiên lại quản cả mấy chuyện này?”
Trần Đào lắc lư hai chân nói: “Tôi cũng không biết, nghe mọi người truyền tai nhau vậy, chắc cũng chắc chắn được tám chín phần rồi.”
Kiều Sơ Dương nói: “Được rồi, đừng quá lo lắng, phó viện trưởng Vương ra đề cũng sẽ không quá khó, cũng không thể để một người cũng không đỗ chứ? Đến lúc đó mọi người đều sẽ có ý kiến.”
Trần Đào gật gật đầu.
Nhìn cô ấy bày ra bộ dạng muốn nói lại thôi, Kiều Sơ Dương nói: “Còn có chuyện gì sao?”
Trần Đào mặt đỏ hồng, nói: “Tôi muốn mượn cô ít tài liệu tiếng Anh, không biết cô có đồng ý không. Dù sao thì hiện tại môn tiếng Anh lại như vậy……”
Kiều Sơ Dương nói: “Tôi cho cô mượn là được mà, gần đây tôi ôn Toán cơ.”
Trần Đào mắt sáng lên, tức khắc mặt mày rạng rỡ, nói: “Cảm ơn cô! Thật sự rất cảm ơn!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.