Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu
Chương 41:
Huyền Ca Nhã Ý
13/08/2022
Đổng Vĩ Quân giọng điệu bình thản nói: “Đồng chí Kiều Sơ Dương, thật là xấu hổ, thường ngày, mấy binh lính này của tôi đã quen với cuộc sống quân đội, cho nên đến bệnh viện vẫn duy trì trạng thái như vậy, mong cô đừng chấp nhặt bọn họ”.
Kiều Sơ Dương thoáng nhìn qua ba người cằm đã muốn rớt rồi nói: “Tôi không có tâm trạng để so đo với bọn họ, nếu mỗi người đều phải so đo thì tôi sẽ tức chết mất”.
Nói xong liền trắng trợn liếc Đổng Vĩ Quân một cái, ngụ ý chính là, nói hắn đó.
Đổng Vĩ Quân cười tươi hớn hở, không chút ngại ngùng.
Cằm của ba người bọn họ đều không thể khép lại được.
Từ khi nào mà đoàn trưởng đối xử ôn tồn với một người như vậy? Đặc biệt còn là phụ nữ. Phụ nữ thích đoàn trưởng không ít, thậm chí còn có người cố tình nhập ngũ, chỉ là đoàn trưởng đều không thay đổi sắc mặt, so với thời điểm huấn luyện bọn họ còn quyết liệt hơn.
Ba người trao đổi ánh mát, nhìn nhau lắc đầu, ý là, tôi cũng không biết tình huống thế nào, không lẽ có người làm một khóa công tác tư tưởng cho đoàn trưởng, làm cho đoàn trưởng thay đổi tính tình? Khả năng này không lớn, tính tình đoàn trưởng so với trâu còn ngang bướng hơn.
Ba người chờ đến khi Quách Càn tới, liền hỏi ý kiến anh em tốt của đoàn trưởng, Quách Càm cười tủm tỉm nói: “Tôi chỉ đề cập với các anh một câu này, các anh đắc tội với ai đều có thể, chỉ có Kiều Sở Dương này thì tốt nhất là đừng đắc tội, nếu không, các anh sẽ cảm thấy dễ chịu đấy”.
Ba người còn muốn hỏi tiếp nhưng Quách Càn lại bỏ đi với vẻ mặt cao thâm khó đoán, ba người cảm thấy, lời Quách đại thiếu gia nói vẫn nên nhớ kĩ, cứ theo đó mà làm là được, còn tại vì sao thì cũng không cần phải hỏi nhiều như vậy.
Đồng Vĩ Quân nhấp một ngụm thuốc, nói: “Thuốc này đắng muốn chết, có thể làm cho bớt đắng được không?”.
Kiều Sơ Dương nghĩ một lát rồi nói: “Tôi sẽ đi xuống nghĩ lại cách làm, nhưng mà, dù là khó nuốt thì anh cũng nên ngoan ngoãn uống vào. Nếu không anh làm sao có thể nhanh khỏi được?”.
Sau đó ba tiểu bình liền chứng kiến đoàn trưởng tự cao tự đại của bọn họ ngoan ngoãn gật nhẹ đầu.
Kiều Sơ Dương nghĩ đến cái lô đỉnh của mình, từ sau khi vào bệnh viện, Kiều Sơ Dương không biết phải lấy ra như thế nào, sợ bị người ta nhìn thấy, đối với Kiều Sơ Dương, đó chính là bảo bối tốt.
Hiện tại, cái lô đỉnh đã hiện ra màu vàng óng ánh, trông vô cùng tinh xảo, thật sự là rất đẹp.
Kiều Sơ Dương dùng bếp nhỏ này để đun thuốc, dùng không nhiều than đá lắm, nhưng chất lượng thuốc đun ra thì lại tốt hơn rất nhiều. Lần đầu tiên sử dụng, vị thuốc không có gì thay đổi, Kiều Sơ Dương thử thay đổi độ mạnh yếu của lửa, dùng lửa nhỏ đun từ từ, lần này Đồng Vĩ Quân bày tỏ rằng, vị đắng đã bớt hơn một tí, làm cho Kiều Sơ Dương tiếp tục làm việc chăm chỉ.
Kiều Sơ Dương nói: “Chuyện vị thuốc thay đổi tốt hơn đừng nói với người khác, đây là bí kíp gia truyền của tôi, tôi không muốn người khác học được”.
Đồng Vĩ Quân ngoan ngoãn gật đầu.
Đột nhiên Kiều Sơ Dương cảm thấy, lúc người đàn ông này nghe lời thực là đáng yêu.
Vị đắng của thuốc dành cho Đồng Vĩ Quân ngày càng nhạt hơn, lại có thêm nhiều thảo dược tạo vị ngọt, đối với hắn mà nói thì việc uống thuốc không còn là một chuyện khó nữa.
Khi gió bắc bắt đầu thổi vù vù, phó viện trưởng Ân bắt mạch cho Đồng Vĩ Quân rồi nói: “Đổng đoàn trưởng phục hồi rất tốt, tinh thần và khí lực tiêu hao do bị thương đang từ từ bổ sung trở lại. Đổng đoàn trưởng tiếp tục điều dưỡng như vậy, sau này nhất định có thể phục hồi lại như trạng thái trước đây”.
“Sau này là còn bao lâu nữa?”
Ân Thực sờ cằm nói: “Cái này khó nói lắm, nhưng phải hơn nửa năm nữa, thân thể của Đổng đoàn trưởng mới có thể khôi phục bảy tám phần”.
Kiều Sơ Dương buột miệng nói: “Còn lâu như vậy sao?”
Hiện tại, Đổng Vĩ Quân nhìn qua thì rất bình thường, chỉ có điều là so với người tham gia quân ngũ thì yếu hơn một tí.
Ân Thực nghiêm túc nói: “Đồng chí Kiều Sơ Dương, cô cũng có kiến thức sâu rộng và hiểu biết đối với lý thuyết Đông y, dựa theo kinh nghiệm của cô, chắc là biết tôi nói không sai chứ”.
Kiều Sơ Dương nhớ tới những biểu hiện thường ngày của Đổng Vĩ Quân, không khỏi gật đầu, hiện tại, Đổng Vĩ Quân đi WC còn cần phải có người đỡ.
Ân Thực nói: “Bắt đầu từ ngày mai, làm phiền hộ lý các cô đỡ Đổng đoàn trưởng đi tập một số bài tập phục hồi chức năng đơn giản đi, nằm trên giường lâu như vậy dù là thân thể khỏe mạnh cũng không tốt”.
Kiều Sơ Dương đồng ý.
Bài tập phục hồi chức năng đơn giản chính là đỡ Đổng Vĩ Quân đi lại trong phòng, sau đó duỗi cánh tay, vặn eo linh tinh, thư giãn gân cốt toàn thân, có lợi cho quá trình phục hồi bệnh.
Kiều Sơ Dương thoáng nhìn qua ba người cằm đã muốn rớt rồi nói: “Tôi không có tâm trạng để so đo với bọn họ, nếu mỗi người đều phải so đo thì tôi sẽ tức chết mất”.
Nói xong liền trắng trợn liếc Đổng Vĩ Quân một cái, ngụ ý chính là, nói hắn đó.
Đổng Vĩ Quân cười tươi hớn hở, không chút ngại ngùng.
Cằm của ba người bọn họ đều không thể khép lại được.
Từ khi nào mà đoàn trưởng đối xử ôn tồn với một người như vậy? Đặc biệt còn là phụ nữ. Phụ nữ thích đoàn trưởng không ít, thậm chí còn có người cố tình nhập ngũ, chỉ là đoàn trưởng đều không thay đổi sắc mặt, so với thời điểm huấn luyện bọn họ còn quyết liệt hơn.
Ba người trao đổi ánh mát, nhìn nhau lắc đầu, ý là, tôi cũng không biết tình huống thế nào, không lẽ có người làm một khóa công tác tư tưởng cho đoàn trưởng, làm cho đoàn trưởng thay đổi tính tình? Khả năng này không lớn, tính tình đoàn trưởng so với trâu còn ngang bướng hơn.
Ba người chờ đến khi Quách Càn tới, liền hỏi ý kiến anh em tốt của đoàn trưởng, Quách Càm cười tủm tỉm nói: “Tôi chỉ đề cập với các anh một câu này, các anh đắc tội với ai đều có thể, chỉ có Kiều Sở Dương này thì tốt nhất là đừng đắc tội, nếu không, các anh sẽ cảm thấy dễ chịu đấy”.
Ba người còn muốn hỏi tiếp nhưng Quách Càn lại bỏ đi với vẻ mặt cao thâm khó đoán, ba người cảm thấy, lời Quách đại thiếu gia nói vẫn nên nhớ kĩ, cứ theo đó mà làm là được, còn tại vì sao thì cũng không cần phải hỏi nhiều như vậy.
Đồng Vĩ Quân nhấp một ngụm thuốc, nói: “Thuốc này đắng muốn chết, có thể làm cho bớt đắng được không?”.
Kiều Sơ Dương nghĩ một lát rồi nói: “Tôi sẽ đi xuống nghĩ lại cách làm, nhưng mà, dù là khó nuốt thì anh cũng nên ngoan ngoãn uống vào. Nếu không anh làm sao có thể nhanh khỏi được?”.
Sau đó ba tiểu bình liền chứng kiến đoàn trưởng tự cao tự đại của bọn họ ngoan ngoãn gật nhẹ đầu.
Kiều Sơ Dương nghĩ đến cái lô đỉnh của mình, từ sau khi vào bệnh viện, Kiều Sơ Dương không biết phải lấy ra như thế nào, sợ bị người ta nhìn thấy, đối với Kiều Sơ Dương, đó chính là bảo bối tốt.
Hiện tại, cái lô đỉnh đã hiện ra màu vàng óng ánh, trông vô cùng tinh xảo, thật sự là rất đẹp.
Kiều Sơ Dương dùng bếp nhỏ này để đun thuốc, dùng không nhiều than đá lắm, nhưng chất lượng thuốc đun ra thì lại tốt hơn rất nhiều. Lần đầu tiên sử dụng, vị thuốc không có gì thay đổi, Kiều Sơ Dương thử thay đổi độ mạnh yếu của lửa, dùng lửa nhỏ đun từ từ, lần này Đồng Vĩ Quân bày tỏ rằng, vị đắng đã bớt hơn một tí, làm cho Kiều Sơ Dương tiếp tục làm việc chăm chỉ.
Kiều Sơ Dương nói: “Chuyện vị thuốc thay đổi tốt hơn đừng nói với người khác, đây là bí kíp gia truyền của tôi, tôi không muốn người khác học được”.
Đồng Vĩ Quân ngoan ngoãn gật đầu.
Đột nhiên Kiều Sơ Dương cảm thấy, lúc người đàn ông này nghe lời thực là đáng yêu.
Vị đắng của thuốc dành cho Đồng Vĩ Quân ngày càng nhạt hơn, lại có thêm nhiều thảo dược tạo vị ngọt, đối với hắn mà nói thì việc uống thuốc không còn là một chuyện khó nữa.
Khi gió bắc bắt đầu thổi vù vù, phó viện trưởng Ân bắt mạch cho Đồng Vĩ Quân rồi nói: “Đổng đoàn trưởng phục hồi rất tốt, tinh thần và khí lực tiêu hao do bị thương đang từ từ bổ sung trở lại. Đổng đoàn trưởng tiếp tục điều dưỡng như vậy, sau này nhất định có thể phục hồi lại như trạng thái trước đây”.
“Sau này là còn bao lâu nữa?”
Ân Thực sờ cằm nói: “Cái này khó nói lắm, nhưng phải hơn nửa năm nữa, thân thể của Đổng đoàn trưởng mới có thể khôi phục bảy tám phần”.
Kiều Sơ Dương buột miệng nói: “Còn lâu như vậy sao?”
Hiện tại, Đổng Vĩ Quân nhìn qua thì rất bình thường, chỉ có điều là so với người tham gia quân ngũ thì yếu hơn một tí.
Ân Thực nghiêm túc nói: “Đồng chí Kiều Sơ Dương, cô cũng có kiến thức sâu rộng và hiểu biết đối với lý thuyết Đông y, dựa theo kinh nghiệm của cô, chắc là biết tôi nói không sai chứ”.
Kiều Sơ Dương nhớ tới những biểu hiện thường ngày của Đổng Vĩ Quân, không khỏi gật đầu, hiện tại, Đổng Vĩ Quân đi WC còn cần phải có người đỡ.
Ân Thực nói: “Bắt đầu từ ngày mai, làm phiền hộ lý các cô đỡ Đổng đoàn trưởng đi tập một số bài tập phục hồi chức năng đơn giản đi, nằm trên giường lâu như vậy dù là thân thể khỏe mạnh cũng không tốt”.
Kiều Sơ Dương đồng ý.
Bài tập phục hồi chức năng đơn giản chính là đỡ Đổng Vĩ Quân đi lại trong phòng, sau đó duỗi cánh tay, vặn eo linh tinh, thư giãn gân cốt toàn thân, có lợi cho quá trình phục hồi bệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.