Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu
Chương 43: Chuyện Xưa Của Ba Mẹ Kiều Sơ Dương (2)
Huyền Ca Nhã Ý
13/08/2022
Chu Lập Lỗi nằm trên mặt đất lạnh băng, trong lòng nghĩ, chính mình sẽ chết đi như vậy sao? Vào lúc này, đánh chết người là chuyện bình thường, sẽ không có ai truy cứu. Nghĩ đến chính mình cứ như vậy mà chết đi, Chu Lập Lỗi cảm thấy không cam lòng.
Bên ngoài dồn dập tiếng bước chân, Kiều Mai Phương nghe nói Chu Lập Lỗi bị đánh liền chạy đến, nhìn Chu Lập Lỗi nằm cuộn lại như một con tôm luộc liền cảm thấy đau lòng.
Kiều Mai Phương đỡ Chu Lập Lỗi ngồi dậy, cho hắn uống thuốc, thấy hắn đã gầy đến mức lộ cả xương sườn ra, nước mắt lập tức rơi xuống.
“Đừng khóc” Chu Lập Lỗi luống cuống tay chân, an ủi nói.
Kiều Mai Phương lau nước mắt rồi nói: “Cuộc sống này khi nào thì mới kết thúc!”
Trong lòng Chu Lập Lỗi cũng tràn đầy chua xót, nhịn không được vươn tay, vỗ nhẹ lên lưng cô, thân thể có tiếp xúc, tất cả đều phát triển thuận theo tự nhiên.
Điều mà Chu Lập Lỗi sau này nhớ nhất là mùi nắng trên người Kiều Mai Phương, còn có ánh mắt sáng lấp lánh của cô.
“Em yên tâm, anh sẽ cưới em!” Giọng Chu Lập Lỗi âm vang, đanh thép nói.
Dường như lúc này hắn đã hạ quyết tâm sẽ cùng gia đình tranh cãi một phen, hơn nữa Kiều Mai Phương thông minh như vậy, có nhiều chuyện vừa học liền biết, nhất định có thể học cách làm một vị phu nhân.
Ở thời điểm tất cả mọi người đều xa lánh Chu Lập Lỗi, chỉ có Kiều Mai Phương là đứng bên cạnh hắn.
Vốn lúc này là tuổi trẻ bồng bột giống như mọi người sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng mà hai tháng sau, Kiều Mai Phương lại mang thai! Sét đánh giữa trời quang, Kiều Mai Phương nhịn không được mà bật khóc, không biết là khổ sở hay là cao hứng.
Vì thế hai người đến trước mặt ba mẹ Kiều Mai Phương nói chuyện thẳng thắn, đương nhiên lại là một trận mưa rền gió dữ.
Chỉ có điều là có thể làm như thế nào đây? Ba của Kiều Mai Phương thế nhưng lại biết phương thuốc phá thai, Kiều Mai Phương sống chết không chịu, hơn nữa phá thai đối với thân thể tổn hại rất lớn, bên kia lại có Chu Lập Lỗi bày tỏ sẽ phụ trách, vì thế mọi chuyện cứ như vậy bị giấu diếm đi.
Kiều Mai Phương tránh ở trong nhà dưỡng thai, Chu Lập Lỗi sẽ lén lút tới thăm cô, hai người trẻ tuổi giống như trẻ con, lại mong chờ đứa con của bọn họ.
Lúc ấy, Chu Lập Lỗi không có gì có thể đưa cho Kiều Mai Phương, liền thường xuyên hái hoa ở bên ngoài tặng cho cô, lúc này Kiều Mai Phương luôn rất vui vẻ.
Chờ thời điểm sinh đứa bé ra, từ Bắc Kinh truyền đến tin tức nói, chuyện này sắp qua rồi, lập lại trật tự! Mọi người có thể tiếp tục sống cuộc sống yên bình trở lại.
Vì thế Chu Lập Lỗi đặt tên cho con gái mới sinh của mình là Sơ Dương, hàm ý là những ngày tháng hạnh phúc giống như ánh nắng ban mai.
Khi Kiều Mai Phương còn đang ở cữ, bên kia liền có lệnh gọi về khẩn cấp, vì thế Chu Lập Lỗi tạm biệt Kiều Mai Phương và con gái, đi về phía bắc để trở về nhà, trước khi rời đi, anh thề rằng nhất định sẽ cưới cô, hy vọng cô sẽ chờ anh.
Kiều Mai Phương chăm sóc con gái, ngày qua ngày đều chờ đợi Chu Lập Lỗi, lúc mới đầu cô còn nhận được hai phong thư, đến cuối cùng thì ngay cả thư cô cũng không nhận được nữa.
Kiều Mai Phương ôm đứa con gái bé bỏng của mình, âm thầm hạ quyết tâm, cô muốn đi tìm ba của con gái, con gái của cô không thể không có ba được!
Vì thế Kiều Mai Phương rời khỏi nhà, cầm đi một ít tiền trong nhà, vợ chồng Kiều gia vô cùng đau buồn, ôm đứa bé nhỏ nhắn còn đang bú sữa, ngày ngày ngóng trông tin tức tốt của con gái, chỉ là lần rời đi này của Kiều Mai Phương như diều đứt dây, không có tin tức.
Kiều Mai Phương là một cô gái thông minh, trên người không mang nhiều tiền, dựa vào những chữ cái và con số mà Chu Lập Lỗi dạy cho cô, thuận lợi tìm tới địa phương mà Chu Lập Lỗi nói.
Bên ngoài dồn dập tiếng bước chân, Kiều Mai Phương nghe nói Chu Lập Lỗi bị đánh liền chạy đến, nhìn Chu Lập Lỗi nằm cuộn lại như một con tôm luộc liền cảm thấy đau lòng.
Kiều Mai Phương đỡ Chu Lập Lỗi ngồi dậy, cho hắn uống thuốc, thấy hắn đã gầy đến mức lộ cả xương sườn ra, nước mắt lập tức rơi xuống.
“Đừng khóc” Chu Lập Lỗi luống cuống tay chân, an ủi nói.
Kiều Mai Phương lau nước mắt rồi nói: “Cuộc sống này khi nào thì mới kết thúc!”
Trong lòng Chu Lập Lỗi cũng tràn đầy chua xót, nhịn không được vươn tay, vỗ nhẹ lên lưng cô, thân thể có tiếp xúc, tất cả đều phát triển thuận theo tự nhiên.
Điều mà Chu Lập Lỗi sau này nhớ nhất là mùi nắng trên người Kiều Mai Phương, còn có ánh mắt sáng lấp lánh của cô.
“Em yên tâm, anh sẽ cưới em!” Giọng Chu Lập Lỗi âm vang, đanh thép nói.
Dường như lúc này hắn đã hạ quyết tâm sẽ cùng gia đình tranh cãi một phen, hơn nữa Kiều Mai Phương thông minh như vậy, có nhiều chuyện vừa học liền biết, nhất định có thể học cách làm một vị phu nhân.
Ở thời điểm tất cả mọi người đều xa lánh Chu Lập Lỗi, chỉ có Kiều Mai Phương là đứng bên cạnh hắn.
Vốn lúc này là tuổi trẻ bồng bột giống như mọi người sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng mà hai tháng sau, Kiều Mai Phương lại mang thai! Sét đánh giữa trời quang, Kiều Mai Phương nhịn không được mà bật khóc, không biết là khổ sở hay là cao hứng.
Vì thế hai người đến trước mặt ba mẹ Kiều Mai Phương nói chuyện thẳng thắn, đương nhiên lại là một trận mưa rền gió dữ.
Chỉ có điều là có thể làm như thế nào đây? Ba của Kiều Mai Phương thế nhưng lại biết phương thuốc phá thai, Kiều Mai Phương sống chết không chịu, hơn nữa phá thai đối với thân thể tổn hại rất lớn, bên kia lại có Chu Lập Lỗi bày tỏ sẽ phụ trách, vì thế mọi chuyện cứ như vậy bị giấu diếm đi.
Kiều Mai Phương tránh ở trong nhà dưỡng thai, Chu Lập Lỗi sẽ lén lút tới thăm cô, hai người trẻ tuổi giống như trẻ con, lại mong chờ đứa con của bọn họ.
Lúc ấy, Chu Lập Lỗi không có gì có thể đưa cho Kiều Mai Phương, liền thường xuyên hái hoa ở bên ngoài tặng cho cô, lúc này Kiều Mai Phương luôn rất vui vẻ.
Chờ thời điểm sinh đứa bé ra, từ Bắc Kinh truyền đến tin tức nói, chuyện này sắp qua rồi, lập lại trật tự! Mọi người có thể tiếp tục sống cuộc sống yên bình trở lại.
Vì thế Chu Lập Lỗi đặt tên cho con gái mới sinh của mình là Sơ Dương, hàm ý là những ngày tháng hạnh phúc giống như ánh nắng ban mai.
Khi Kiều Mai Phương còn đang ở cữ, bên kia liền có lệnh gọi về khẩn cấp, vì thế Chu Lập Lỗi tạm biệt Kiều Mai Phương và con gái, đi về phía bắc để trở về nhà, trước khi rời đi, anh thề rằng nhất định sẽ cưới cô, hy vọng cô sẽ chờ anh.
Kiều Mai Phương chăm sóc con gái, ngày qua ngày đều chờ đợi Chu Lập Lỗi, lúc mới đầu cô còn nhận được hai phong thư, đến cuối cùng thì ngay cả thư cô cũng không nhận được nữa.
Kiều Mai Phương ôm đứa con gái bé bỏng của mình, âm thầm hạ quyết tâm, cô muốn đi tìm ba của con gái, con gái của cô không thể không có ba được!
Vì thế Kiều Mai Phương rời khỏi nhà, cầm đi một ít tiền trong nhà, vợ chồng Kiều gia vô cùng đau buồn, ôm đứa bé nhỏ nhắn còn đang bú sữa, ngày ngày ngóng trông tin tức tốt của con gái, chỉ là lần rời đi này của Kiều Mai Phương như diều đứt dây, không có tin tức.
Kiều Mai Phương là một cô gái thông minh, trên người không mang nhiều tiền, dựa vào những chữ cái và con số mà Chu Lập Lỗi dạy cho cô, thuận lợi tìm tới địa phương mà Chu Lập Lỗi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.