Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu
Chương 46: Hà Mã, Khỉ Gầy Và Trâu Đen
Huyền Ca Nhã Ý
13/08/2022
Ba nhóc này biệt danh lần lượt là Hà Mã, Khỉ Gầy và Trâu Đen, cả ba đều đi theo Đổng Vĩ Quân nhiều năm rồi, hắn được điều động đến đâu họ đi theo đến đó. Lần này, lúc chấp hành nhiệm vụ Đổng Vĩ Quân bị trọng thương, ba người vừa tự trách vừa lo lắng, thật vất vả mới thuyết phục được cấp trên cho tăng cường huấn luyện lên gấp bội để đổi lấy kỳ nghỉ đến thăm Đoàn trưởng, không nghĩ tới bọn họ phí công lo lắng rồi, người ta đang hưởng thụ cuộc sống, thoải mái biết nhường nào!
Hơn nữa, hiện tại ba cậu nhóc kia đều đang nghĩ tới một vấn đề, vì sao thái độ của Đoàn trưởng với hộ sĩ kia lại khác với mọi người? Quách Càn cũng từng nói, vị hộ sĩ kia là người bọn họ đắc tội không nổi. Nhưng nếu nói hộ sĩ này có người chống lưng cũng không đúng lắm, trải qua phân tích, họ đều cảm thấy không quá khả quan, bởi vì người có quyền ai lại để con gái đi làm hộ sĩ chứ, trong mắt nhiều người thì hộ sĩ là công việc đi hầu hạ người khác mà! Cho nên hộ sĩ Kiều nhất định không phải người có thế lực lớn chống lưng, vậy thì lời của vị đại thiếu gia họ Quách kia nên hiểu thế nào đây? Vậy thì vấn đề chỉ có thể nằm ở chỗ Đoàn trưởng nhà mình.
“Sao mấy đứa lại tới đây?” Đổng Vĩ Quân nói.
Hà Mã cười lấy lòng: “Không phải bọn em được nghỉ nửa tháng sao? Tranh thủ đến thăm Đoàn trưởng, chờ kỳ nghỉ kết thúc lại phải đi về.”
“Mấy đứa sẽ không bị chốn phồn hoa làm cho mờ mắt hay bị mấy viên đạn bọc đường của chủ nghĩa tư bản mê hoặc rồi lại không chịu về nữa chứ?”
Ba người nhịn không được chửi thầm trong lòng, anh mới bị làm mờ mắt, anh mới bị mê hoặc đấy! Hừ, người cứng nhắc như anh mà còn động lòng phàm rồi, thế mà cũng không không biết xấu hổ đi nói người khác.
Đương nhiên, mấy cái này không thể biểu lộ ra ngoài, vẫn phải cười nịnh nọt: “Sao có thể chứ? Chúng em được chiến sĩ của cả đoàn cử đến chăm sóc anh, chúng em liều sống liều chết huấn luyện lâu như vậy còn không phải vì cơ hội đến đây sao? Đoàn trưởng, anh yên tâm, ý chí Cách mạng của chúng em tuyệt đối kiên định.” Khỉ Gầy nói chắc như đinh đóng cột.
Đổng Vĩ Quân hừ một tiếng, nói: “Chỗ này của tôi có đầy đủ bác sĩ và hộ sĩ. Mấy đứa thích đi đâu thì đi đi, đừng có ở đây quấy rầy tôi dưỡng bệnh.”
“Đoàn trưởng, anh không thể như vậy được. Dù gì chúng em cũng đại diện cho các đồng chí trong đoàn đến thăm anh, anh có thể chối bỏ bọn em nhưng không thể chối bỏ tâm ý của các đồng chí ấy được!” Trâu Đen vốn không thích nói chuyện nhưng nghe vậy cũng phải lên tiếng, còn đúng tình hợp lý mà nói.
Đổng Vĩ Quân nói: “Được thôi, đầu óc mấy đứa cũng nhanh nhạy lắm, tôi cũng sắp quản không nổi rồi! Hừ! Các cậu muốn ở lại chỗ này cũng được thôi, nhưng như chuyện vừa rồi, các cậu biết nên nhìn thế nào, nghĩ ra sao và nói cái gì rồi chứ?”
“Biết, biết, giữa anh và hộ sĩ Kiều là quan hệ bệnh nhân và hộ sĩ, lại vừa là tình cảm quân dân như cá với nước. Đồng chí Kiều Sơ Dương vì chăm sóc cho sức khoẻ của anh mà bỏ không ít tâm sức, đáng được biểu dương, đáng được biểu dương!” Khỉ Gầy mặt nịnh hót, hai người kia cũng cười hề hề.
“Vậy về sau các cậu biết phải làm thế nào không?” Tuy rằng vẫn xụ mặt, nhưng trong lòng Đổng Vĩ Quân thật ra rất vui mừng, ba nhóc này vẫn khá biết điều, bõ công hắn dạy dỗ bọn họ lâu như vậy.
Hà Mã đại diện nói: “Đương nhiên là kính trọng nhân cách và việc làm của cô ấy, bất luận thời điểm nào cũng phải phối hợp với cô ấy, tôn trọng cô ấy, làm khăng khít thêm tình cảm quân dân.”
Mồm miệng của ba tên này đều trải qua huấn luyện rồi, thật sự là gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, đối với việc xum xoe nịnh nọt Đổng Vĩ Quân đã là ngựa quen đường cũ rồi.
“Về sau còn phải phối hợp hành động với tối nữa, sớm ngày bắt được phu nhân Đoàn trưởng về! Phát huy đoàn kết nhất trí của bộ đội chúng ta, đem sức chiến đấu phát huy hết toàn bộ, bắt lấy cơ hội này!” Đổng Vĩ Quân nói giọng nhịp nhàng, lúc trầm lúc bổng mà dạy dỗ.
Ba người gần như cùng lúc đáp lại: "Vâng, vâng, vâng!"
Bọn họ đương nhiên là chẳng có quyền nêu ý kiến trong việc ai là phu nhân Đoàn trưởng, Đoàn trưởng chỉ chỗ nào bọn họ đánh chỗ đấy, Đoàn trưởng nói muốn bắt lấy phu nhân, bọn họ phải chạy ngược chạy xuôi đi nịnh nọt rồi thuận miệng thúc đẩy tiêu thụ cho vị Đoàn trưởng nhà mình.
Vì thế, ba người thường tụ tập trong phòng bệnh của Đổng Vĩ Quân, Kiều Sơ Dương nói ba người tụ lại đây chỉ làm phòng bệnh ngột ngạt thêm, ba nhóc đáng thương đành ra hành lang đứng. Kiều Sơ Dương đẩy xe đồ ra, Hà Mã vội mở cửa giúp; Kiều Sơ Dương nói muốn lau người cho Đổng Vĩ Quân, ba người liền sắn tay vào làm; Kiều Sơ Dương tới làm phục hồi chức năng, ba người liền ba chân bốn cẳng ra đỡ Đoàn trưởng xuống giường, thẳng đến khi Kiều Sơ Dương nói họ không thể làm như thế, không cho làm nữa!
Ôi, thật đúng là thân phận làm trâu làm ngựa, mối tình quân dân như cá nước này cũng thật không dễ dàng tí nào. Vì giúp Đoàn trưởng nhanh cưới được vợ, chuyện này đáng giá!
Hơn nữa, hiện tại ba cậu nhóc kia đều đang nghĩ tới một vấn đề, vì sao thái độ của Đoàn trưởng với hộ sĩ kia lại khác với mọi người? Quách Càn cũng từng nói, vị hộ sĩ kia là người bọn họ đắc tội không nổi. Nhưng nếu nói hộ sĩ này có người chống lưng cũng không đúng lắm, trải qua phân tích, họ đều cảm thấy không quá khả quan, bởi vì người có quyền ai lại để con gái đi làm hộ sĩ chứ, trong mắt nhiều người thì hộ sĩ là công việc đi hầu hạ người khác mà! Cho nên hộ sĩ Kiều nhất định không phải người có thế lực lớn chống lưng, vậy thì lời của vị đại thiếu gia họ Quách kia nên hiểu thế nào đây? Vậy thì vấn đề chỉ có thể nằm ở chỗ Đoàn trưởng nhà mình.
“Sao mấy đứa lại tới đây?” Đổng Vĩ Quân nói.
Hà Mã cười lấy lòng: “Không phải bọn em được nghỉ nửa tháng sao? Tranh thủ đến thăm Đoàn trưởng, chờ kỳ nghỉ kết thúc lại phải đi về.”
“Mấy đứa sẽ không bị chốn phồn hoa làm cho mờ mắt hay bị mấy viên đạn bọc đường của chủ nghĩa tư bản mê hoặc rồi lại không chịu về nữa chứ?”
Ba người nhịn không được chửi thầm trong lòng, anh mới bị làm mờ mắt, anh mới bị mê hoặc đấy! Hừ, người cứng nhắc như anh mà còn động lòng phàm rồi, thế mà cũng không không biết xấu hổ đi nói người khác.
Đương nhiên, mấy cái này không thể biểu lộ ra ngoài, vẫn phải cười nịnh nọt: “Sao có thể chứ? Chúng em được chiến sĩ của cả đoàn cử đến chăm sóc anh, chúng em liều sống liều chết huấn luyện lâu như vậy còn không phải vì cơ hội đến đây sao? Đoàn trưởng, anh yên tâm, ý chí Cách mạng của chúng em tuyệt đối kiên định.” Khỉ Gầy nói chắc như đinh đóng cột.
Đổng Vĩ Quân hừ một tiếng, nói: “Chỗ này của tôi có đầy đủ bác sĩ và hộ sĩ. Mấy đứa thích đi đâu thì đi đi, đừng có ở đây quấy rầy tôi dưỡng bệnh.”
“Đoàn trưởng, anh không thể như vậy được. Dù gì chúng em cũng đại diện cho các đồng chí trong đoàn đến thăm anh, anh có thể chối bỏ bọn em nhưng không thể chối bỏ tâm ý của các đồng chí ấy được!” Trâu Đen vốn không thích nói chuyện nhưng nghe vậy cũng phải lên tiếng, còn đúng tình hợp lý mà nói.
Đổng Vĩ Quân nói: “Được thôi, đầu óc mấy đứa cũng nhanh nhạy lắm, tôi cũng sắp quản không nổi rồi! Hừ! Các cậu muốn ở lại chỗ này cũng được thôi, nhưng như chuyện vừa rồi, các cậu biết nên nhìn thế nào, nghĩ ra sao và nói cái gì rồi chứ?”
“Biết, biết, giữa anh và hộ sĩ Kiều là quan hệ bệnh nhân và hộ sĩ, lại vừa là tình cảm quân dân như cá với nước. Đồng chí Kiều Sơ Dương vì chăm sóc cho sức khoẻ của anh mà bỏ không ít tâm sức, đáng được biểu dương, đáng được biểu dương!” Khỉ Gầy mặt nịnh hót, hai người kia cũng cười hề hề.
“Vậy về sau các cậu biết phải làm thế nào không?” Tuy rằng vẫn xụ mặt, nhưng trong lòng Đổng Vĩ Quân thật ra rất vui mừng, ba nhóc này vẫn khá biết điều, bõ công hắn dạy dỗ bọn họ lâu như vậy.
Hà Mã đại diện nói: “Đương nhiên là kính trọng nhân cách và việc làm của cô ấy, bất luận thời điểm nào cũng phải phối hợp với cô ấy, tôn trọng cô ấy, làm khăng khít thêm tình cảm quân dân.”
Mồm miệng của ba tên này đều trải qua huấn luyện rồi, thật sự là gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, đối với việc xum xoe nịnh nọt Đổng Vĩ Quân đã là ngựa quen đường cũ rồi.
“Về sau còn phải phối hợp hành động với tối nữa, sớm ngày bắt được phu nhân Đoàn trưởng về! Phát huy đoàn kết nhất trí của bộ đội chúng ta, đem sức chiến đấu phát huy hết toàn bộ, bắt lấy cơ hội này!” Đổng Vĩ Quân nói giọng nhịp nhàng, lúc trầm lúc bổng mà dạy dỗ.
Ba người gần như cùng lúc đáp lại: "Vâng, vâng, vâng!"
Bọn họ đương nhiên là chẳng có quyền nêu ý kiến trong việc ai là phu nhân Đoàn trưởng, Đoàn trưởng chỉ chỗ nào bọn họ đánh chỗ đấy, Đoàn trưởng nói muốn bắt lấy phu nhân, bọn họ phải chạy ngược chạy xuôi đi nịnh nọt rồi thuận miệng thúc đẩy tiêu thụ cho vị Đoàn trưởng nhà mình.
Vì thế, ba người thường tụ tập trong phòng bệnh của Đổng Vĩ Quân, Kiều Sơ Dương nói ba người tụ lại đây chỉ làm phòng bệnh ngột ngạt thêm, ba nhóc đáng thương đành ra hành lang đứng. Kiều Sơ Dương đẩy xe đồ ra, Hà Mã vội mở cửa giúp; Kiều Sơ Dương nói muốn lau người cho Đổng Vĩ Quân, ba người liền sắn tay vào làm; Kiều Sơ Dương tới làm phục hồi chức năng, ba người liền ba chân bốn cẳng ra đỡ Đoàn trưởng xuống giường, thẳng đến khi Kiều Sơ Dương nói họ không thể làm như thế, không cho làm nữa!
Ôi, thật đúng là thân phận làm trâu làm ngựa, mối tình quân dân như cá nước này cũng thật không dễ dàng tí nào. Vì giúp Đoàn trưởng nhanh cưới được vợ, chuyện này đáng giá!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.