[Thập Niên 80] Xuyên Điền Văn Đền Đáp Tổ Quốc
Chương 6:
Nhất Chỉ Đại Ngốc Quất
17/10/2023
"Không ai đúng không, vậy hôm nay tôi sẽ miễn cưỡng dạy cậu một chút." Lâm Sơ thu lại nụ cười, khuôn mặt lạnh lùng cực kỳ dọa người, trong cuộc sống hiện thực làm ngôi sao 10 năm, ngay cả giới giải trí ăn thịt người cô cũng có thể đứng vững gót chân, tất nhiên cũng không phải là thỏ trắng đơn thuần, những người từng thấy Lâm Sơ nổi giận đều biết cô nổi giận sẽ khủng bố cỡ nào, khí thế trực tiếp cao một mét tám.
Trong ánh mắt Lâm Dũng Phú nhìn về phía Lâm Sơ chậm rãi nhiễm một tia sợ hãi, nuốt một ngụm nước miếng, có chút lắp bắp: "Cô muốn làm gì, chờ ba tôi trở về tôi sẽ bảo ông ấy đánh chết cô."
"Thật đáng tiếc, hắn bây giờ còn không dám đánh chết tôi." Lâm Sơ chậm rãi nhìn Lâm Dũng Phú, tiếp theo bổ sung một câu. "Nhưng tôi thì dám đánh cậu nha."
Lâm Dũng Phú còn chưa kịp hiểu được những lời này, Lâm Sơ lạnh mặt tát một cái, một tiếng vỗ thanh thúy vang lên, mặt Lâm Dũng Phú bị ăn một tát lệch qua, cái tát này Lâm Sơ dùng một nửa sức lực, má trái mềm mại của hắn lập tức đỏ lên.
Qua vài giây, đại khái là kịp nhận ra mình bị đánh, Lâm Dũng Phú từ nhỏ đến lớn nào bị người ta tát, ngay cả Lâm Ái Quốc cũng chỉ mắng hai câu, Lâm Dũng Phú chu môi, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, hung dữ nhào về phía Lâm Sơ. "Tôi phải đánh chết cô."
Động tĩnh gây ra cũng thành công dẫn hai người trong phòng ra, lão thái thái chống gậy run rẩy đi ra, thấy cháu trai nhà mình chịu tủi thân, cũng không phân tốt xấu liền giơ gậy đánh về phía Lâm Sơ: "Mày dám đánh cháu trai của tao."
"Mẹ!" Chu Xuân Yến vừa từ phòng bếp đi ra, thấy lão thái thái giơ gậy muốn đánh Lâm Sơ, hô to một tiếng, cũng bất chấp cơm nấu trong nồi đã hoảng hốt chạy tới bên này.
Trước có hùng hài tử, sau có lão thái thái, Lâm Sơ quả thực là hai mặt thụ địch, Chu Xuân Yến gia nhập làm cho cảnh tượng này càng thêm hỗn loạn.
Chu Xuân Yến chạy tới chắn ở phía trước Lâm Sơ, lão thái thái cũng không thu gậy lại, từng chút từng chút đánh vào người Chu Xuân Yến, miệng còn đang mắng chửi: "Bồi tiền hóa bồi tiền hòa, đều là con gái tốt mà mày sinh ra, dám đánh cháu trai của tao."
Bồi tiền hóa: Món hàng phải bù thêm tiền. Chỉ người con gái. Vì thời xưa gả chồng cho con gái, lại phải cho con một món tiền hồi môn.
Chu Xuân Yến bị đánh không rên một tiếng, mấy năm nay bà đã quen rồi, phản kháng chẳng qua lại bị đánh thêm một trận mà thôi, là bà không làm được gì, nhìn Lâm Sơ bị bắt nạt cũng không có cách nào, con gái bà đã đủ khổ rồi.
"Đủ rồi." Lâm Sơ nhìn cảnh tượng này thật sự đau đầu, Lâm Dũng Phú còn quyền đấm cước đá Lâm Sơ, lực đạo kia thật sự không tính là nhẹ, thật sự không thể nhịn được nữa, Lâm Sơ đạp tới một phát, sau đó xoay người nắm chặt gậy của lão thái thái, dùng sức ném sang một bên, lão thái thái lui về phía sau vài bước, thiếu chút nữa ngã xuống đất, trong ánh mắt vẩn đục mang theo không thể tưởng tượng nổi.
Trong ánh mắt Lâm Dũng Phú nhìn về phía Lâm Sơ chậm rãi nhiễm một tia sợ hãi, nuốt một ngụm nước miếng, có chút lắp bắp: "Cô muốn làm gì, chờ ba tôi trở về tôi sẽ bảo ông ấy đánh chết cô."
"Thật đáng tiếc, hắn bây giờ còn không dám đánh chết tôi." Lâm Sơ chậm rãi nhìn Lâm Dũng Phú, tiếp theo bổ sung một câu. "Nhưng tôi thì dám đánh cậu nha."
Lâm Dũng Phú còn chưa kịp hiểu được những lời này, Lâm Sơ lạnh mặt tát một cái, một tiếng vỗ thanh thúy vang lên, mặt Lâm Dũng Phú bị ăn một tát lệch qua, cái tát này Lâm Sơ dùng một nửa sức lực, má trái mềm mại của hắn lập tức đỏ lên.
Qua vài giây, đại khái là kịp nhận ra mình bị đánh, Lâm Dũng Phú từ nhỏ đến lớn nào bị người ta tát, ngay cả Lâm Ái Quốc cũng chỉ mắng hai câu, Lâm Dũng Phú chu môi, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, hung dữ nhào về phía Lâm Sơ. "Tôi phải đánh chết cô."
Động tĩnh gây ra cũng thành công dẫn hai người trong phòng ra, lão thái thái chống gậy run rẩy đi ra, thấy cháu trai nhà mình chịu tủi thân, cũng không phân tốt xấu liền giơ gậy đánh về phía Lâm Sơ: "Mày dám đánh cháu trai của tao."
"Mẹ!" Chu Xuân Yến vừa từ phòng bếp đi ra, thấy lão thái thái giơ gậy muốn đánh Lâm Sơ, hô to một tiếng, cũng bất chấp cơm nấu trong nồi đã hoảng hốt chạy tới bên này.
Trước có hùng hài tử, sau có lão thái thái, Lâm Sơ quả thực là hai mặt thụ địch, Chu Xuân Yến gia nhập làm cho cảnh tượng này càng thêm hỗn loạn.
Chu Xuân Yến chạy tới chắn ở phía trước Lâm Sơ, lão thái thái cũng không thu gậy lại, từng chút từng chút đánh vào người Chu Xuân Yến, miệng còn đang mắng chửi: "Bồi tiền hóa bồi tiền hòa, đều là con gái tốt mà mày sinh ra, dám đánh cháu trai của tao."
Bồi tiền hóa: Món hàng phải bù thêm tiền. Chỉ người con gái. Vì thời xưa gả chồng cho con gái, lại phải cho con một món tiền hồi môn.
Chu Xuân Yến bị đánh không rên một tiếng, mấy năm nay bà đã quen rồi, phản kháng chẳng qua lại bị đánh thêm một trận mà thôi, là bà không làm được gì, nhìn Lâm Sơ bị bắt nạt cũng không có cách nào, con gái bà đã đủ khổ rồi.
"Đủ rồi." Lâm Sơ nhìn cảnh tượng này thật sự đau đầu, Lâm Dũng Phú còn quyền đấm cước đá Lâm Sơ, lực đạo kia thật sự không tính là nhẹ, thật sự không thể nhịn được nữa, Lâm Sơ đạp tới một phát, sau đó xoay người nắm chặt gậy của lão thái thái, dùng sức ném sang một bên, lão thái thái lui về phía sau vài bước, thiếu chút nữa ngã xuống đất, trong ánh mắt vẩn đục mang theo không thể tưởng tượng nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.