[Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con
Chương 40: Phiên Dịch 2
Quất Tử Vị Vi Huân
16/06/2024
"Cái kia, Tiểu Giang à, vợ của nhà cậu tên là gì vậy?"
"Tôi họ Tần, cứ gọi tôi Tiểu Tần là được!" Tần Mạn cất lời trước.
"Tiểu Tần đúng không, cô cứ thử một lần đi! Chỉ cần cố gắng làm cho giống là được, không nhất thiết phải khớp từng chữ nhưng chỉ cần không cần lệch hướng khỏi chủ ý là được!"
Anh ấy cũng không yêu cầu Tần Mạn phải khớp đến trăm phần trăm, chỉ cần đừng đem ý của bai xuyên tạc ý gốc là được.
"Anh yên tâm đi, tôi có thể giữ được ý gốc trăm phần trăm!" Tần Mạn giơ giơ bản thảo trong tay, sau đó nhét vào túi vải bố của Giang Tông.
Trên mặt cô thậm chí là toàn thân, đều tràn đầy sự tự tin.
"Vậy là tốt rồi, bản thảo này nhờ cô vậy!" Anh Lưu hiện tại hy vọng Tần Mạn có thể khiến cho anh ấy bất ngờ.
"Mà cô cũng không cần vội, trước cuối tháng giao cho tôi là được!"
"Không cần cuối tháng, sau năm ngày nữa tôi sẽ đưa đến cho anh!" Tần Mạn nói.
Bản thảo chỉ có một ít như vậy, cô cũng không cần đến mức viết hơn nửa tháng.
Hai vợ chồng đi một chuyến đến đây đã lấy được tiền của một đơn hàng.
Bài viết của Giang Tông có thể kiếm được ba khối, còn cô có thể kiếm được năm khối, chỉ một lúc đã có thể kiếm được tám khối, không tệ.
Hai người lại đi bộ quay trở lại chợ nông sản, mỗi người ăn một chén sủi cảo rồi thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
Không thể không nói, thức ăn ở quán ăn nhỏ này ngon, nhân sủi cảo thì nhiều hương vị thì lại ngon, chị gái bán sủi cảo quả nhiên không lừa cô.
Tần Mạn đi ngang qua một sạp nhỏ bán kẹp tóc bằng cao su, bên trên đều là đồ dùng để cột tóc cho những cô gái nhỏ.
Bông hoa hồng lớn màu đỏ tràn đầy trí nhớ Tần Mạn, khi cô còn học tiểu học đã tham gia ngày quốc tế thiếu nhi, giáo viên đã bới hai búi tóc cho các bạn học nữ tham gia cuộc thi khiêu vũ sau đó kẹp bông hoa đỏ thẫm lên, còn đánh má hồng đỏ như mông khỉ.
Cô nhớ trước đó cô ở vị trí C, còn cảm thấy vô cùng tự hào, nghĩ lại cũng cảm thấy buồn cười.
"Em thích những thứ này sao?" Giang TÔng ở một bên thấy cô rơi vào trầm tư.
Sao anh lại cảm thấy, những thứ này đều để cho những cô gái nhỏ chơi?
"Sao có thể, sở thích của em tệ như vậy sao? Em chỉ cảm thấy tóc của Tiểu Ngữ đã khá dài, em muốn mua dây buộc tóc về để thắt bím tóc cho con bé!"
Thẩm mỹ của cô làm sao thấp đến vậy chứ?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Tôi họ Tần, cứ gọi tôi Tiểu Tần là được!" Tần Mạn cất lời trước.
"Tiểu Tần đúng không, cô cứ thử một lần đi! Chỉ cần cố gắng làm cho giống là được, không nhất thiết phải khớp từng chữ nhưng chỉ cần không cần lệch hướng khỏi chủ ý là được!"
Anh ấy cũng không yêu cầu Tần Mạn phải khớp đến trăm phần trăm, chỉ cần đừng đem ý của bai xuyên tạc ý gốc là được.
"Anh yên tâm đi, tôi có thể giữ được ý gốc trăm phần trăm!" Tần Mạn giơ giơ bản thảo trong tay, sau đó nhét vào túi vải bố của Giang Tông.
Trên mặt cô thậm chí là toàn thân, đều tràn đầy sự tự tin.
"Vậy là tốt rồi, bản thảo này nhờ cô vậy!" Anh Lưu hiện tại hy vọng Tần Mạn có thể khiến cho anh ấy bất ngờ.
"Mà cô cũng không cần vội, trước cuối tháng giao cho tôi là được!"
"Không cần cuối tháng, sau năm ngày nữa tôi sẽ đưa đến cho anh!" Tần Mạn nói.
Bản thảo chỉ có một ít như vậy, cô cũng không cần đến mức viết hơn nửa tháng.
Hai vợ chồng đi một chuyến đến đây đã lấy được tiền của một đơn hàng.
Bài viết của Giang Tông có thể kiếm được ba khối, còn cô có thể kiếm được năm khối, chỉ một lúc đã có thể kiếm được tám khối, không tệ.
Hai người lại đi bộ quay trở lại chợ nông sản, mỗi người ăn một chén sủi cảo rồi thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
Không thể không nói, thức ăn ở quán ăn nhỏ này ngon, nhân sủi cảo thì nhiều hương vị thì lại ngon, chị gái bán sủi cảo quả nhiên không lừa cô.
Tần Mạn đi ngang qua một sạp nhỏ bán kẹp tóc bằng cao su, bên trên đều là đồ dùng để cột tóc cho những cô gái nhỏ.
Bông hoa hồng lớn màu đỏ tràn đầy trí nhớ Tần Mạn, khi cô còn học tiểu học đã tham gia ngày quốc tế thiếu nhi, giáo viên đã bới hai búi tóc cho các bạn học nữ tham gia cuộc thi khiêu vũ sau đó kẹp bông hoa đỏ thẫm lên, còn đánh má hồng đỏ như mông khỉ.
Cô nhớ trước đó cô ở vị trí C, còn cảm thấy vô cùng tự hào, nghĩ lại cũng cảm thấy buồn cười.
"Em thích những thứ này sao?" Giang TÔng ở một bên thấy cô rơi vào trầm tư.
Sao anh lại cảm thấy, những thứ này đều để cho những cô gái nhỏ chơi?
"Sao có thể, sở thích của em tệ như vậy sao? Em chỉ cảm thấy tóc của Tiểu Ngữ đã khá dài, em muốn mua dây buộc tóc về để thắt bím tóc cho con bé!"
Thẩm mỹ của cô làm sao thấp đến vậy chứ?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.