Thập Niên 90: Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Động Vật

Chương 31: Mèo Hoang

Hồ Lục Nguyệt

01/10/2024

Hạ Mộc Phồn nói: "Chị hỏi em chút chuyện, hỏi xong sẽ cho em cá khô."

Nói xong, Hạ Mộc Phồn buông tay, lấy từ trong túi ra miếng cá khô đã chuẩn bị từ trước.

Mùi tanh nồng của cá đã xoa dịu được con mèo hoang, lông trên người nó xẹp xuống, đuôi cũng cụp xuống, trong cổ họng phát ra tiếng đe dọa yếu ớt.

[Không được lừa mèo! Lừa mèo là chó.]

Từ nhỏ đã có thể nghe được tiếng lòng của động vật, Hạ Mộc Phồn biết cách giao tiếp với mèo và chó.

Cô đưa một miếng cá khô đến bên miệng con mèo: "Chị không lừa em, nếu chuyện thành công chị sẽ tặng em thêm hai miếng nữa."

Con mèo hoang ngậm lấy miếng cá khô, trốn vào chỗ tối dưới gốc cây.

[Chuyện gì? Nói nhanh lên!]

"Vừa rồi có một chiếc xe tải nhỏ màu trắng đỗ ở đây, có người bế một đứa trẻ mặc áo ba lỗ màu trắng rời đi, đúng không?"

[Đúng vậy, chiếc xe đó chạy rất nhanh, đứa trẻ ôm một miếng bánh ngọt gặm, thơm lắm.]

"Vũng nước này là gì?"

[Trên xe có một thùng nước, toàn mùi tanh của cá.]



Con người truy tìm bằng mắt, động vật truy tìm bằng khứu giác.

Thùng nước, mùi tanh của cá?

Hạ Mộc Phồn hỏi tiếp: "Chiếc xe tải đi đâu rồi?"

Giọng Tôn Tiễn Binh từ phía sau truyền đến: "Tiểu Hạ, em đợi anh với, đừng chạy nhanh thế!"

Con mèo hoang hoảng sợ, ngậm miếng cá khô chạy vọt lên cây.

Hạ Mộc Phồn quay đầu lại: "Đàn anh, anh vào tiệm hỏi thăm thử xem, em sẽ đi xem xét hiện trường."

Có thể nghe được tiếng lòng của động vật, đây là bí mật của Hạ Mộc Phồn.

Mẹ cô đã từng dặn cô, không được nói cho bất kỳ ai biết.

Tôn Tiễn Binh đáp lại rồi đi về phía cửa hàng đang sáng đèn.

Đứa trẻ bị bắt cóc khiến lòng người dân xung quanh xao động.

Thấy cảnh sát đến hỏi thăm, người dân đều rất nhiệt tình, kéo Tôn Tiễn Binh không buông.

"Đồng chí cảnh sát, sở cảnh sát ở ngay bên cạnh, vậy mà bọn buôn người lại ngang nhiên bế đứa trẻ hai tuổi đi ngay tại đây, thật to gan!"

"Đúng vậy đúng vậy, chính vì có sở cảnh sát ở bên cạnh nên chúng tôi mở cửa hàng không lo lắng gì về vấn đề an ninh, bọn trẻ cứ chơi ngoài đường. Nhưng mà… nghĩ đến chuyện hôm nay có một đứa trẻ bị bọn buôn người bắt cóc, tôi sợ đến mức nhũn cả chân."



"Mau bắt bọn buôn người lại, xử bắn đi!"

Tôn Tiễn Binh cảm thấy áp lực đè nặng trên vai, tiếp tục hỏi chi tiết vụ án nhưng vì thời điểm xảy ra vụ việc đã gần tám giờ, trời tối dần, không nhìn thấy rõ.

Hơn nữa, bà mập bế đứa bé lên xe rời đi, động tác rất nhanh, chỉ trong mười mấy giây dẫn đến rất ít người đi đường cung cấp được thông tin hữu ích.

Bên kia, Hạ Mộc Phồn ngước mắt nhìn lên cây, vẫy tay: "Xuống đây."

Thấy bên cạnh Hạ Mộc Phồn không có người khác, con mèo hoang đã ăn cá khô lại từ trên cây trượt xuống, trừng đôi mắt tròn xoe nhìn cô.

Trong mắt con mèo, Hạ Mộc Phồn có một sức hấp dẫn kỳ lạ, hơi thở trên người cô khiến nó cảm thấy ấm áp, an toàn.

[Đi về phía đông, đi về phía đông.]

[Phía sau xe tải có một thùng nhựa đựng cá, có rất nhiều cá.]

[Người lái xe rất gầy, tên là Thu Tam, người phụ nữ mập tên là chị Hoa.]

Hạ Mộc Phồn đứng dưới gốc cây ngô đồng, đầu óc bắt đầu suy nghĩ nhanh như chớp.

Thu Tam, chị Hoa, bọn buôn người chỉ có hai người này nhưng tên thật là gì thì không biết.

Phía sau xe tải có thùng nước đựng cá, khi lái xe nước sẽ tràn ra, đổ xuống mặt đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90: Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Động Vật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook