Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 34:
Dạ Du Tinh Hà
20/02/2024
----
Hứa Bối Đóa nhanh chóng thấp giọng nói: “Xuỵt... em vừa nãy là dùng kế hoãn binh, kế hoãn binh anh hiểu không? Thầy Lôi, chúng ta nhanh chóng xây tường xong, đến lúc đó mọi chuyện dần lắng xuống, bọn họ có thể sẽ không dám quấy phá nữa! Còn về sau này, em kết hôn với ai, bọn họ cũng không quản được! ”
Lôi Thanh đỏ mắt, giọng nói dịu dàng hơn nhiều, “Đóa Đóa, em không lừa anh? Anh còn cơ hội? Đúng không?”
Hứa Bối Đóa gật đầu: “Đương nhiên... đương nhiên...”
May mà nam phụ không phải là người tốt gì, nhưng vô cùng để ý đến mặt mũi của bản thân, chỉ cần vẫy tay, liền hùng hổ muốn giúp Hứa Bối Đóa xây tường.
Đương nhiên, cũng không phải anh ta động tay, mà là anh đứng trên đống cỏ, la mắng yêu cầu công nhân công trường làm việc nhanh chóng, trong tay cầm chiếc roi da để đánh người.
Công việc ở đây bận rộn, hỗn loạn, Hứa Bối Đóa lẻn ra ngoài thôn, đi đến ngôi nhà mới mua của cô để đo lại kích thước, sửa chữa bản thiết kế, hiện cô đã hoàn thành xong bản sơ thảo, cần phải xem lại, phải chắc chắn hơn, lại đi dạo thị trường vật liệu xây dựng.
Vợ chồng ông Lưu sớm đã chuyển đi, nhưng những đồ gia dụng tồi tàn trong nhà bọn họ vẫn không mang đi, Hứa Bối Đóa cũng tận dụng đồ bỏ đi này, tạm thời còn chưa vứt đi.
Trong đó, ông Lưu để lại một số công cụ, cô còn đang cần dùng đến.
Lúc thời gian nhàn rỗi, vợ chồng ông Lưu làm mấy đồ chơi thủ công nhỏ, do đó có để lại một số đồ nghề nhỏ như cưa, tua vít, búa, bút thợ điện,...
Lần trước Hứa Bối Đóa kiểm tra qua, thấy còn khá đầy đủ, dẫu sao những đồ này có thể sử dụng trong quá trình trang trí, đỡ phải tốn tiền mua lại.
Ông Lưu đã rời bỏ nơi đau lòng này, chỉ muốn về trong thôn dưỡng già, những đồ này cũng không dùng đến, đều để lại.
Hứa Bối Đóa đi dạo đến trước trường học, đến cổng nhà mới của mình, lại đột nhiên phát hiện có gì không ổn lắm.
Thiết kế trước đó vô cùng đơn sơ, cửa sổ dãy nhà này đều giống nhau, hoàn toàn đều là cửa keo dán giấy.
Nhưng giấy dán cửa của các hộ gia đình khác vẫn còn rất nguyên vẹn, lần trước lúc Hứa Bối Đóa đến cũng không nhận ra cửa sổ giấy của nhà mình có vấn đề gì.
Theo lý mà nói, nếu cửa số giấy toàn bộ đều bị hư hỏng như thế này, cô lần trước đến nhất định sẽ phát hiện.
Một loại linh cảm không tốt xuất hiện trong tâm trí, cô lấy chùm chìa khóa mở cửa đi vào trong, phát hiện trước đây trong nhà thu dọn ngăn nắp giờ trở thành một mớ hỗn độn.
Đồ đạc đều bị lật đổ, mọi thứ đều nằm rải rác trên đất.
Hứa Bối Đóa nhanh chóng thấp giọng nói: “Xuỵt... em vừa nãy là dùng kế hoãn binh, kế hoãn binh anh hiểu không? Thầy Lôi, chúng ta nhanh chóng xây tường xong, đến lúc đó mọi chuyện dần lắng xuống, bọn họ có thể sẽ không dám quấy phá nữa! Còn về sau này, em kết hôn với ai, bọn họ cũng không quản được! ”
Lôi Thanh đỏ mắt, giọng nói dịu dàng hơn nhiều, “Đóa Đóa, em không lừa anh? Anh còn cơ hội? Đúng không?”
Hứa Bối Đóa gật đầu: “Đương nhiên... đương nhiên...”
May mà nam phụ không phải là người tốt gì, nhưng vô cùng để ý đến mặt mũi của bản thân, chỉ cần vẫy tay, liền hùng hổ muốn giúp Hứa Bối Đóa xây tường.
Đương nhiên, cũng không phải anh ta động tay, mà là anh đứng trên đống cỏ, la mắng yêu cầu công nhân công trường làm việc nhanh chóng, trong tay cầm chiếc roi da để đánh người.
Công việc ở đây bận rộn, hỗn loạn, Hứa Bối Đóa lẻn ra ngoài thôn, đi đến ngôi nhà mới mua của cô để đo lại kích thước, sửa chữa bản thiết kế, hiện cô đã hoàn thành xong bản sơ thảo, cần phải xem lại, phải chắc chắn hơn, lại đi dạo thị trường vật liệu xây dựng.
Vợ chồng ông Lưu sớm đã chuyển đi, nhưng những đồ gia dụng tồi tàn trong nhà bọn họ vẫn không mang đi, Hứa Bối Đóa cũng tận dụng đồ bỏ đi này, tạm thời còn chưa vứt đi.
Trong đó, ông Lưu để lại một số công cụ, cô còn đang cần dùng đến.
Lúc thời gian nhàn rỗi, vợ chồng ông Lưu làm mấy đồ chơi thủ công nhỏ, do đó có để lại một số đồ nghề nhỏ như cưa, tua vít, búa, bút thợ điện,...
Lần trước Hứa Bối Đóa kiểm tra qua, thấy còn khá đầy đủ, dẫu sao những đồ này có thể sử dụng trong quá trình trang trí, đỡ phải tốn tiền mua lại.
Ông Lưu đã rời bỏ nơi đau lòng này, chỉ muốn về trong thôn dưỡng già, những đồ này cũng không dùng đến, đều để lại.
Hứa Bối Đóa đi dạo đến trước trường học, đến cổng nhà mới của mình, lại đột nhiên phát hiện có gì không ổn lắm.
Thiết kế trước đó vô cùng đơn sơ, cửa sổ dãy nhà này đều giống nhau, hoàn toàn đều là cửa keo dán giấy.
Nhưng giấy dán cửa của các hộ gia đình khác vẫn còn rất nguyên vẹn, lần trước lúc Hứa Bối Đóa đến cũng không nhận ra cửa sổ giấy của nhà mình có vấn đề gì.
Theo lý mà nói, nếu cửa số giấy toàn bộ đều bị hư hỏng như thế này, cô lần trước đến nhất định sẽ phát hiện.
Một loại linh cảm không tốt xuất hiện trong tâm trí, cô lấy chùm chìa khóa mở cửa đi vào trong, phát hiện trước đây trong nhà thu dọn ngăn nắp giờ trở thành một mớ hỗn độn.
Đồ đạc đều bị lật đổ, mọi thứ đều nằm rải rác trên đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.