[Thập Niên 90] Ở Niên Đại Văn Làm Cảnh Sát

Chương 4: Vụ Án Nữ Giáo Viên Bị Sát Hại Trong Trường Học 4

Đậu Tử Vũ

29/08/2024

Giọng nữ pháp y nhẹ nhàng nhưng dứt khoát: "Kết mạc mắt nạn nhân có nhiều điểm xuất huyết, móng tay tím tái, trên cổ có vết siết rất sâu, các bộ phận khác trên cơ thể không có dấu hiệu bị thương, bước đầu nhận định là tử vong do ngạt thở cơ học..."

Hàn Trường Lâm đi thẳng vào trong: "Là hiện trường đầu tiên?"

"Xác nhận là hiện trường đầu tiên."

"Ai báo án?"

"Bảo vệ của trường. Sáng nay đi tuần tra, phát hiện ra nạn nhân nên đã lập tức báo cảnh sát. Nạn nhân là giáo viên dạy ở đây, tên là Chu Khiết Lệ."

Mạnh Tư Kỳ đi theo sau mọi người, đây là khu nhà ở được cải tạo từ dãy nhà học cũ, không gian rất rộng, bên trong có hai phòng.

Cô vừa bước vào phòng ngủ bên phải, đập vào mắt là chiếc ghế sofa và tủ sách, không có giường, đồ đạc trong phòng rất đơn giản.

Cách ghế sofa không xa, trước mặt một nhân viên pháp y, ánh mắt cô nhanh chóng tập trung vào thi thể nữ giáo viên. Nạn nhân nằm bất động trên nền đất lạnh lẽo, mái tóc đen dài xõa tung, áo len màu đỏ xộc xệch, có dấu hiệu bị xé rách, nửa người dưới được che bởi một tấm vải trắng, tình trạng thực tế có lẽ còn thảm khốc hơn.

Cô di chuyển sang bên cạnh Triệu Lôi Đình, muốn nhìn rõ hơn tình trạng của nạn nhân. Khuôn mặt nạn nhân không có vết thương rõ ràng, chỉ có vết siết trên cổ rất sâu, da mặt đã chuyển màu, một màu xám tro kỳ lạ pha lẫn sắc tím tái nhợt.

Lúc này, đôi mắt ẩn dưới mái tóc rối bời kia bỗng nhìn chằm chằm vào cô, đồng tử nạn nhân mở to, ánh nhìn khó diễn tả thành lời, giống như mắt cá chết, nhưng lại chất chứa oán hận đến đáng sợ.



Người đàn ông đứng trong phòng thẩm vấn mặc một chiếc áo sơ mi màu xám, bên ngoài là chiếc áo khoác đen, để mở. Do áo khoác hơi chật nên tay áo sơ mi lộ ra một đoạn, chiếc áo sơ mi này, Mạnh Tư Kỳ liếc mắt đã nhận ra, thuộc về loại đồng phục bảo vệ.

Mạnh Tư Kỳ từ từ dời mắt khỏi chiếc cúc áo trên tay áo anh ta, chiếc cúc áo đó vì lay động mà thi thoảng lại phản chiếu ánh sáng mờ ảo, rất giống với chiếc cúc áo trong đoạn hồi ức kia.

Hắn ta là hung thủ? Mạnh Tư Kỳ không dám khẳng định hoàn toàn, cô dần bình tĩnh lại, dù sao bảo vệ mặc đồng phục kiểu này chắc chắn không chỉ có một mình hắn, hơn nữa chi tiết cúc áo trong trí nhớ rất mơ hồ, cô phải điều tra thêm.

Sau khi hỏi xong thông tin cơ bản, Đường Tiểu Xuyên đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Mục Chí Tuyền, tối hôm qua là anh trực ở trường?"

"Đúng vậy, tối qua tôi trực, sáng nay mới đổi ca." Người bảo vệ tên Mục Chí Tuyền khoảng ba mươi tuổi, tóc húi cua, dáng người cân đối, nhìn chung có vẻ khá nhanh nhẹn, nhưng vùng da quanh mắt hơi thâm đen, có lẽ là do thường xuyên thức khuya.

Người báo án chính là người bảo vệ khác đổi ca vào sáng nay, sáng nay Hàn Trường Lâm đã lấy lời khai của anh ta, nhưng không thu được manh mối hữu hiệu nào.

Khi Đường Tiểu Xuyên hỏi: "Tối hôm qua khoảng mười giờ, anh ở đâu?", Hàn Trường Lâm vô thức dồn hết tâm trí, trong tình hình không có manh mối nào, Mục Chí Tuyền rất có thể là đột phá duy nhất của vụ án này.

Buổi trưa, Hàn Trường Lâm còn chưa kịp ăn cơm trưa đã bị Cục trưởng gọi lên văn phòng, Lưu Cục trưởng nói với anh rằng, vụ án giáo viên cấp ba bị sát hại lần này gây ảnh hưởng rất lớn đến xã hội, phải nhanh chóng phá án.

Cục trưởng yêu cầu anh đưa ra thời gian phá án.

Lúc đó, Hàn Trường Lâm cũng không chắc chắn bao lâu có thể phá án, bởi vì vụ án hiện tại hoàn toàn không có manh mối. Nhưng năm nay anh muốn có thành tích, trong lòng có chút do dự, chầm chậm giơ năm ngón tay lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 90] Ở Niên Đại Văn Làm Cảnh Sát

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook