[Thập Niên 90] Tôi Có Khoản Vay Mua Nhà Kếch Xù
Chương 50: Có Ý Kiến Gì? 6
Bạch Tĩnh Niên
07/10/2024
Hứa Bát Tuyết đi đến một quán bánh bao gần đó mua hai chiếc bánh bao, vừa ăn vừa đi bộ đến bến xe buýt.
Chu Linh và Trương Nặc Thuần không tới, có lẽ là Trương Nặc Thuần và Ngô Trạm đã thuyết phục Chu Linh rồi đi ăn cùng nhau.
Xe buýt tới, Hứa Bát Tuyết trở lại trường học.
Hứa Bát Tuyết dành cả buổi chiều ngâm mình ở trong thư viện, vừa đọc một số tài liệu cũ vừa viết. Khi viết còn không quên điều chỉnh từ từ nét chữ để giống chữ viết của 'Hứa Bát Tuyết' hơn. Dù bây giờ không giống hoàn toàn nhưng vẫn giống 6 - 70%.
Viết liên tục bốn giờ.
Đôi tay của Hứa Bát Tuyết đau đến nỗi giờ cô đang vô cùng nhớ thương những chiếc máy tính của thế hệ sau.
Tốc độ đánh máy nhanh biết bao, đánh xong in ra là được.
Nói đến thì.
Bây giờ là năm 1995, có máy tính rồi.
Trong trường còn có phòng máy tính mà!
Hứa Bát Tuyết bỗng nhiên có hứng thú, muốn đi nhìn xem.
Nhưng vừa đứng dậy, cô lại ngồi xuống. Bây giờ cô không có thời gian, không thể đi được, giờ có máy tính nhưng lại không có máy in, có đi xem thôi cũng chỉ lãng phí thời gian.
Hứa Bát Tuyết cảm thấy có thể đợi cho đến khi cô làm xong công việc của mình rồi mới đi.
Thời gian trong thư viện trôi qua rất nhanh, Hứa Bát Tuyết còn chưa kịp hoàn thành toàn bộ kế hoạch của chương trình “Tuyển chọn tài năng” thì đèn trong ký túc xá đã vụt tắt.
Khi Hứa Bát Tuyết thức dậy vào ngày hôm sau, tay cô đau đến mức còn khó cầm được chiếc cốc dùng để đánh răng.
Cô thức dậy lúc sáu giờ rưỡi.
Lúc ra ngoài đã là bảy giờ, Trần Thần còn chưa dậy, Chu Linh thì không có ở ký túc xá.
Trương Nặc Thuần vừa mới dậy.
Sinh viên duy nhất không đến phỏng vấn cùng với họ là bạn học Giang vừa mới ra ngoài, bạn học Giang đang làm việc bán thời gian bên ngoài để kiếm tiền.
Hứa Bát Tuyết đi đến căng tin ăn sáng, sau đó đi đến bến xe buýt đợi xe, 7 giờ 40 thì đến đài truyền hình.
Giám đốc Chu nói tám giờ, cô đến sớm.
"Chu Linh, sao cậu lại tới đây?" Hứa Bát Tuyết nhìn thấy Chu Linh ở cửa đài truyền hình.
Sao cô ấy cũng đến.
Chu Linh cũng kinh ngạc khi nhìn thấy Hứa Bát Tuyết: “Cậu cũng tới phỏng vấn à.” Hôm qua phỏng vấn ban tin tức, hôm nay là phỏng vấn của ban chương trình .
Lần phỏng vấn ngày hôm qua Chu Linh biểu hiện không tốt, nên hôm nay cô ấy muốn thử lại.
Cũng không thể chỉ gặp khó khăn một lần đã lùi bước.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chu Linh và Trương Nặc Thuần không tới, có lẽ là Trương Nặc Thuần và Ngô Trạm đã thuyết phục Chu Linh rồi đi ăn cùng nhau.
Xe buýt tới, Hứa Bát Tuyết trở lại trường học.
Hứa Bát Tuyết dành cả buổi chiều ngâm mình ở trong thư viện, vừa đọc một số tài liệu cũ vừa viết. Khi viết còn không quên điều chỉnh từ từ nét chữ để giống chữ viết của 'Hứa Bát Tuyết' hơn. Dù bây giờ không giống hoàn toàn nhưng vẫn giống 6 - 70%.
Viết liên tục bốn giờ.
Đôi tay của Hứa Bát Tuyết đau đến nỗi giờ cô đang vô cùng nhớ thương những chiếc máy tính của thế hệ sau.
Tốc độ đánh máy nhanh biết bao, đánh xong in ra là được.
Nói đến thì.
Bây giờ là năm 1995, có máy tính rồi.
Trong trường còn có phòng máy tính mà!
Hứa Bát Tuyết bỗng nhiên có hứng thú, muốn đi nhìn xem.
Nhưng vừa đứng dậy, cô lại ngồi xuống. Bây giờ cô không có thời gian, không thể đi được, giờ có máy tính nhưng lại không có máy in, có đi xem thôi cũng chỉ lãng phí thời gian.
Hứa Bát Tuyết cảm thấy có thể đợi cho đến khi cô làm xong công việc của mình rồi mới đi.
Thời gian trong thư viện trôi qua rất nhanh, Hứa Bát Tuyết còn chưa kịp hoàn thành toàn bộ kế hoạch của chương trình “Tuyển chọn tài năng” thì đèn trong ký túc xá đã vụt tắt.
Khi Hứa Bát Tuyết thức dậy vào ngày hôm sau, tay cô đau đến mức còn khó cầm được chiếc cốc dùng để đánh răng.
Cô thức dậy lúc sáu giờ rưỡi.
Lúc ra ngoài đã là bảy giờ, Trần Thần còn chưa dậy, Chu Linh thì không có ở ký túc xá.
Trương Nặc Thuần vừa mới dậy.
Sinh viên duy nhất không đến phỏng vấn cùng với họ là bạn học Giang vừa mới ra ngoài, bạn học Giang đang làm việc bán thời gian bên ngoài để kiếm tiền.
Hứa Bát Tuyết đi đến căng tin ăn sáng, sau đó đi đến bến xe buýt đợi xe, 7 giờ 40 thì đến đài truyền hình.
Giám đốc Chu nói tám giờ, cô đến sớm.
"Chu Linh, sao cậu lại tới đây?" Hứa Bát Tuyết nhìn thấy Chu Linh ở cửa đài truyền hình.
Sao cô ấy cũng đến.
Chu Linh cũng kinh ngạc khi nhìn thấy Hứa Bát Tuyết: “Cậu cũng tới phỏng vấn à.” Hôm qua phỏng vấn ban tin tức, hôm nay là phỏng vấn của ban chương trình .
Lần phỏng vấn ngày hôm qua Chu Linh biểu hiện không tốt, nên hôm nay cô ấy muốn thử lại.
Cũng không thể chỉ gặp khó khăn một lần đã lùi bước.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.