Thập Niên 90: Xuyên Thành Vợ Trước Xinh Đẹp Của Đại Lão Niên Đại Văn
Chương 46:
Hàn Đông
23/08/2024
Động tác thu dọn đồ đạc của Đường Thư dừng lại một chút, lần theo tiếng nhìn về phía người nói chuyện.
Sau đó liền thấy được một người trẻ tuổi mặc quần ống loa, áo sọc ngang, hai tay đút túi quần, miệng ngậm một điếu Hồng Mân, châng mang một đôi dép lào phía sau cậu ta còn có hai người bạn cùng tuổi với cậu ta.
Người nói chuyện tên Đinh Gia Hưng, hai người còn lại Đường Thư không nhớ rõ lắm.
Đinh Gia Hưng chải kiểu tóc ba bảy, vóc dáng không cao, con mắt nhỏ mà nhọn, cậu ta tựa hồ là đã uống rượu, quần áo trên người nhăn nhúm không nói, còn có mùi rượu nồng nặc, cũng không biết có phải là lêu lổng cả đêm ở đâu đó hay không.
Cô đối với khuôn mặt này một chút cũng không xa lạ, chỉ vì người này vào lúc nguyên chủ lên cấp hai, liền bám lấy cô trọn vẹn hơn hai năm, nguyên chủ thấy cậu ta liền trốn.
Cho đến khi lên cấp ba, Đinh Gia Hưng mới không dây dưa với cô nữa.
Đường Thư không muốn để ý tới cậu ta, nhưng Đinh Gia Hưng lại cười nhạo một tiếng, nhìn cái bụng tròn vo của Đường Thư, khinh thường nói: "Sao? Không nhận ra tôi à?"
Đường Thư sao lại không biết ánh mắt kia của Đinh Gia Hưng, chỉ là mặc kệ cậu ta, nhỏ giọng nói với thím Lưu bên cạnh: "Chúng ta thu dọn xong nhanh chóng trở về."
"Đi?" Đinh Gia Hưng đột nhiên từ trong túi móc ra năm tệ nhăn nhúm, đập lên trên bàn làm bằng sắt cái rầm phát ra một tiếng "bịch" chói tai.
"Không phải cô bán bánh bao sao? Ông đây mua hết!" Đinh Gia Hưng nấc rượu, sau đó ý vị thâm trường nói câu: "Thế nào? Có tiền cũng không kiếm? Cô mang cái bụng to ra bày sạp không phải là vì kiếm tiền sao?"
Không biết có phải ảo giác hay không, Đinh Gia Hưng cảm thấy Đường Thư bây giờ so với trước kia đẹp hơn một chút, tóc chải lên, mặt trái xoan mắt hạnh mày liễu, làn da trắng như trứng gà bóc vỏ.
Vừa rồi cậu ta nhìn thật lâu, cũng không dám tiến lên nhận người quen.
Rất rõ ràng Đinh Gia Hưng đã uống rượu, Đường Thư nhớ tới đứa nhỏ trong bụng, bên cạnh chỉ có một người phụ nữ là thím Lưu, không có ý định lãng phí thời gian với cậu ta: "Thật ngại quá, bán xong rồi, ngày mai xin hãy tới sớm."
Nói xong, liền ra hiệu thím Lưu nhanh chóng rời đi.
Mà lúc này Đinh Gia Hưng lại đi tới, ngăn cản xe của bọn họ, lớn tiếng nói: "Đừng đi mà, bụng Đường Thư cô to còn muốn ra ngoài bày quầy kiếm tiền, sống thành cái dạng này tôi nhìn thấy đau lòng biết bao nhiêu. Cô nói xem, lúc trước mà ở bên ông đây thì bây giờ cô có cần phải mang thai mà còn xuất đầu lộ diện hay không?"
Tiếp theo, lại nhìn khuôn mặt mỹ lệ của Đường Thư hèn mọn cười cười: "Hiện tại cũng không muộn, cùng lắm thì tôi chịu thiệt một chút, nuôi con cho em."
Nói xong, muốn đưa tay kéo Đường Thư, nhưng lại bị cô hung hăng đánh một cái, trực tiếp làm Đinh gia Hưng say khướt chấn động lui về phía sau hai bước.
Đường Thư xiết chặt nắm đấm, lưng thon thẳng tắp, ánh mắt lạnh lẽo, có lệ khí không giận mà uy, cười lạnh nói: "Anh xứng sao? Cho dù anh có muốn thì tôi cũng không muốn tìm một người cha xấu cho con tôi!"
"Cha của con tôi anh ấy lớn lên đẹp trai hơn anh, cao hơn anh, còn có thể kiếm tiền. Tôi nói cho anh biết, anh muốn mượn rượu giả điên, đừng trách tôi không nhắc nhở anh, cha của đứa nhỏ ra tay không nhẹ không nặng, đến lúc đó anh sẽ nếm mùi đau khổ."
Điều kiện gia đình Đinh Gia Hưng không tệ, cấp hai chưa học xong đã bỏ học, dựa vào trong nhà có mấy đồng tiền, mỗi ngày không có việc gì làm, lưu lạc lang thang, thành lưu manh trên trấn.
Lúc ấy mợ của nguyên chủ Lý Tú Trân cũng nhìn thấy nhà Đinh Gia Hưng có tiền, muốn khuyên nguyên chủ quen cậu ta, nhưng dù Lý Tú Trân là người yêu tiền như mạng, cũng cảm thấy đối phương xấu xí.
Càng đừng nói đến chi "Đường Thư".
"Cô!"
Sắc mặt Đinh Gia Hưng đỏ lên, nắm chặt nắm đấm giống như muốn động thủ, một giây sau lại bị thím Lưu chắn ở phía trước, hung hăng ném chày cán bột trong tay, chống nạnh mắng: "Cô cái gì mà cô? Cậu một thằng đàn ông làm chuyện gì không làm lại chạy tới đùa giỡn một thai phụ? Vẻ ngoài xấu xí không phải lỗi của cậu, nhưng không ngờ cậu con mẹ nó tâm địa lại xấu xa! Đừng tưởng rằng uống hai chén rượu là có thể giả điên giả khùng, cậu dám động đến con bé thử một chút xem?!"
Sau đó liền thấy được một người trẻ tuổi mặc quần ống loa, áo sọc ngang, hai tay đút túi quần, miệng ngậm một điếu Hồng Mân, châng mang một đôi dép lào phía sau cậu ta còn có hai người bạn cùng tuổi với cậu ta.
Người nói chuyện tên Đinh Gia Hưng, hai người còn lại Đường Thư không nhớ rõ lắm.
Đinh Gia Hưng chải kiểu tóc ba bảy, vóc dáng không cao, con mắt nhỏ mà nhọn, cậu ta tựa hồ là đã uống rượu, quần áo trên người nhăn nhúm không nói, còn có mùi rượu nồng nặc, cũng không biết có phải là lêu lổng cả đêm ở đâu đó hay không.
Cô đối với khuôn mặt này một chút cũng không xa lạ, chỉ vì người này vào lúc nguyên chủ lên cấp hai, liền bám lấy cô trọn vẹn hơn hai năm, nguyên chủ thấy cậu ta liền trốn.
Cho đến khi lên cấp ba, Đinh Gia Hưng mới không dây dưa với cô nữa.
Đường Thư không muốn để ý tới cậu ta, nhưng Đinh Gia Hưng lại cười nhạo một tiếng, nhìn cái bụng tròn vo của Đường Thư, khinh thường nói: "Sao? Không nhận ra tôi à?"
Đường Thư sao lại không biết ánh mắt kia của Đinh Gia Hưng, chỉ là mặc kệ cậu ta, nhỏ giọng nói với thím Lưu bên cạnh: "Chúng ta thu dọn xong nhanh chóng trở về."
"Đi?" Đinh Gia Hưng đột nhiên từ trong túi móc ra năm tệ nhăn nhúm, đập lên trên bàn làm bằng sắt cái rầm phát ra một tiếng "bịch" chói tai.
"Không phải cô bán bánh bao sao? Ông đây mua hết!" Đinh Gia Hưng nấc rượu, sau đó ý vị thâm trường nói câu: "Thế nào? Có tiền cũng không kiếm? Cô mang cái bụng to ra bày sạp không phải là vì kiếm tiền sao?"
Không biết có phải ảo giác hay không, Đinh Gia Hưng cảm thấy Đường Thư bây giờ so với trước kia đẹp hơn một chút, tóc chải lên, mặt trái xoan mắt hạnh mày liễu, làn da trắng như trứng gà bóc vỏ.
Vừa rồi cậu ta nhìn thật lâu, cũng không dám tiến lên nhận người quen.
Rất rõ ràng Đinh Gia Hưng đã uống rượu, Đường Thư nhớ tới đứa nhỏ trong bụng, bên cạnh chỉ có một người phụ nữ là thím Lưu, không có ý định lãng phí thời gian với cậu ta: "Thật ngại quá, bán xong rồi, ngày mai xin hãy tới sớm."
Nói xong, liền ra hiệu thím Lưu nhanh chóng rời đi.
Mà lúc này Đinh Gia Hưng lại đi tới, ngăn cản xe của bọn họ, lớn tiếng nói: "Đừng đi mà, bụng Đường Thư cô to còn muốn ra ngoài bày quầy kiếm tiền, sống thành cái dạng này tôi nhìn thấy đau lòng biết bao nhiêu. Cô nói xem, lúc trước mà ở bên ông đây thì bây giờ cô có cần phải mang thai mà còn xuất đầu lộ diện hay không?"
Tiếp theo, lại nhìn khuôn mặt mỹ lệ của Đường Thư hèn mọn cười cười: "Hiện tại cũng không muộn, cùng lắm thì tôi chịu thiệt một chút, nuôi con cho em."
Nói xong, muốn đưa tay kéo Đường Thư, nhưng lại bị cô hung hăng đánh một cái, trực tiếp làm Đinh gia Hưng say khướt chấn động lui về phía sau hai bước.
Đường Thư xiết chặt nắm đấm, lưng thon thẳng tắp, ánh mắt lạnh lẽo, có lệ khí không giận mà uy, cười lạnh nói: "Anh xứng sao? Cho dù anh có muốn thì tôi cũng không muốn tìm một người cha xấu cho con tôi!"
"Cha của con tôi anh ấy lớn lên đẹp trai hơn anh, cao hơn anh, còn có thể kiếm tiền. Tôi nói cho anh biết, anh muốn mượn rượu giả điên, đừng trách tôi không nhắc nhở anh, cha của đứa nhỏ ra tay không nhẹ không nặng, đến lúc đó anh sẽ nếm mùi đau khổ."
Điều kiện gia đình Đinh Gia Hưng không tệ, cấp hai chưa học xong đã bỏ học, dựa vào trong nhà có mấy đồng tiền, mỗi ngày không có việc gì làm, lưu lạc lang thang, thành lưu manh trên trấn.
Lúc ấy mợ của nguyên chủ Lý Tú Trân cũng nhìn thấy nhà Đinh Gia Hưng có tiền, muốn khuyên nguyên chủ quen cậu ta, nhưng dù Lý Tú Trân là người yêu tiền như mạng, cũng cảm thấy đối phương xấu xí.
Càng đừng nói đến chi "Đường Thư".
"Cô!"
Sắc mặt Đinh Gia Hưng đỏ lên, nắm chặt nắm đấm giống như muốn động thủ, một giây sau lại bị thím Lưu chắn ở phía trước, hung hăng ném chày cán bột trong tay, chống nạnh mắng: "Cô cái gì mà cô? Cậu một thằng đàn ông làm chuyện gì không làm lại chạy tới đùa giỡn một thai phụ? Vẻ ngoài xấu xí không phải lỗi của cậu, nhưng không ngờ cậu con mẹ nó tâm địa lại xấu xa! Đừng tưởng rằng uống hai chén rượu là có thể giả điên giả khùng, cậu dám động đến con bé thử một chút xem?!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.