Thập Niên: Xuyên Thành Bạn Thân Của Nữ Chính
Chương 27:
Hòa Độ
29/07/2023
Hỏi thăm bóng gió từ chỗ Tôn Hà Hoa thì mới biết, thì ra lần này chẳng có gì cả, hai người tức đến mức mất ngủ mấy ngày liền.
Đương nhiên là Tống Vĩnh Dân không biết nỗi buồn phiền của trẻ con và cả người lớn trong nhà, cho dù có biết thì có lẽ ông cũng chỉ cười khẩy:
Lấy đồ của ông mà còn muốn bắt nạt con nhà ông, tưởng bở!
Tống Vĩnh Dân ở nhà chưa được mấy lâu thì lại bị gọi lên đội vận tải.
Đã cuối năm rồi, không tránh khỏi sẽ bận một chút.
Tống Tri Thu dẫn theo Tống Tri Lễ đi tới đi lui trong thôn, so với trước đây hai chị em cứ ru rú trong nhà thì đã có không ít người quen mặt hai người.
Dưới sự dẫn dắt của Tống Tri Thu, Tống Tri Lễ cũng đỡ nhát hơn.
Hôm nay, hai chị em đang đi về nhà.
Còn chưa tới nhà thì đã thấy một người đưa thư đi xe đạp, mặc áo khoác bộ đội, đeo bao thư sau lưng, đằng sau người đó còn có một đám trẻ con chạy theo, trông khá buồn cười.
Tống Tri Thu đang nhìn thì thấy người đưa thư dừng lại trước cửa nhà cô, anh ta chống một chân xuống đất, cúi đầu lục lọi bao thư.
“Thư của Tống Vĩnh Dân, mau tới nhận thư!” Người đưa thư hét lớn.
Ủa? Là thư của cha cô?
Tống Tri Thu thả tay em trai ra, bảo cậu bé đứng tại chỗ, sau đó cô tiến lên đẩy đám trẻ đang vây quanh người đưa thư ra.
“Chú ơi, là cha cháu, cháu tới nhận thư!”
Người đưa thư cúi đầu, anh ta nhìn thấy một cô bé đáng yêu đang đứng bên chân mình, đôi mắt cô bé chớp chớp, rất là đáng yêu.
Anh ta không tự chủ được mà ho nhẹ một tiếng, giọng cũng nhẹ nhàng hơn: “Bạn nhỏ, cha cháu tên là gì?”
Tống Tri Thư trả lời thêm một lần nữa, người đưa thư cuối cùng cũng đưa phong thư màu vàng cho cô, anh ta còn không quên dặn dò: “Cầm cẩn thận đấy!”
“Được, cảm ơn chú, chú đi thong thả.”
Người đưa thư đè nén cảm giác muốn xoa đầu cô, chân trái dùng sức, xe đạp phóng đi.
Tống Tri Thu thấy đám trẻ vừa vây quanh cũng chạy theo như tổ ong.
Thấy người đi hết rồi, Tống Tri Lễ cũng chạy tới, cậu bé nhìn phong thư trong tay chị bằng ánh mắt tò mò.
Tống Tri Thu cúi đầu nhìn, thấy phần người gửi thư có viết tên Hứa Thụy Hoa, nơi gửi thư thì cô không biết là chỗ nào, hình như là nông trường nào đó.
Hứa Thụy Hoa, họ Hứa? Chẳng lẽ là có quan hệ gì với mẹ cô?
Mang theo nghi vấn, hai chị em cầm thư trở về phòng, chuẩn bị đi tìm Hứa Chương Nam, tiếc rằng bà cũng không có ở đó.
Đúng rồi, hình như hôm nay lúc hai chị em ra ngoài chơi, có nghe được Hứa Chương Nam nói bà phải đi ra ngoài một chuyến.
Đương nhiên là Tống Vĩnh Dân không biết nỗi buồn phiền của trẻ con và cả người lớn trong nhà, cho dù có biết thì có lẽ ông cũng chỉ cười khẩy:
Lấy đồ của ông mà còn muốn bắt nạt con nhà ông, tưởng bở!
Tống Vĩnh Dân ở nhà chưa được mấy lâu thì lại bị gọi lên đội vận tải.
Đã cuối năm rồi, không tránh khỏi sẽ bận một chút.
Tống Tri Thu dẫn theo Tống Tri Lễ đi tới đi lui trong thôn, so với trước đây hai chị em cứ ru rú trong nhà thì đã có không ít người quen mặt hai người.
Dưới sự dẫn dắt của Tống Tri Thu, Tống Tri Lễ cũng đỡ nhát hơn.
Hôm nay, hai chị em đang đi về nhà.
Còn chưa tới nhà thì đã thấy một người đưa thư đi xe đạp, mặc áo khoác bộ đội, đeo bao thư sau lưng, đằng sau người đó còn có một đám trẻ con chạy theo, trông khá buồn cười.
Tống Tri Thu đang nhìn thì thấy người đưa thư dừng lại trước cửa nhà cô, anh ta chống một chân xuống đất, cúi đầu lục lọi bao thư.
“Thư của Tống Vĩnh Dân, mau tới nhận thư!” Người đưa thư hét lớn.
Ủa? Là thư của cha cô?
Tống Tri Thu thả tay em trai ra, bảo cậu bé đứng tại chỗ, sau đó cô tiến lên đẩy đám trẻ đang vây quanh người đưa thư ra.
“Chú ơi, là cha cháu, cháu tới nhận thư!”
Người đưa thư cúi đầu, anh ta nhìn thấy một cô bé đáng yêu đang đứng bên chân mình, đôi mắt cô bé chớp chớp, rất là đáng yêu.
Anh ta không tự chủ được mà ho nhẹ một tiếng, giọng cũng nhẹ nhàng hơn: “Bạn nhỏ, cha cháu tên là gì?”
Tống Tri Thư trả lời thêm một lần nữa, người đưa thư cuối cùng cũng đưa phong thư màu vàng cho cô, anh ta còn không quên dặn dò: “Cầm cẩn thận đấy!”
“Được, cảm ơn chú, chú đi thong thả.”
Người đưa thư đè nén cảm giác muốn xoa đầu cô, chân trái dùng sức, xe đạp phóng đi.
Tống Tri Thu thấy đám trẻ vừa vây quanh cũng chạy theo như tổ ong.
Thấy người đi hết rồi, Tống Tri Lễ cũng chạy tới, cậu bé nhìn phong thư trong tay chị bằng ánh mắt tò mò.
Tống Tri Thu cúi đầu nhìn, thấy phần người gửi thư có viết tên Hứa Thụy Hoa, nơi gửi thư thì cô không biết là chỗ nào, hình như là nông trường nào đó.
Hứa Thụy Hoa, họ Hứa? Chẳng lẽ là có quan hệ gì với mẹ cô?
Mang theo nghi vấn, hai chị em cầm thư trở về phòng, chuẩn bị đi tìm Hứa Chương Nam, tiếc rằng bà cũng không có ở đó.
Đúng rồi, hình như hôm nay lúc hai chị em ra ngoài chơi, có nghe được Hứa Chương Nam nói bà phải đi ra ngoài một chuyến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.