Chương 957: Bối thủy nhất chiến (Một trận tử chiến)
Tâm Mộng Vô Ngân
05/08/2014
Kiếm Vô Trần lạnh nhạt đáp:
- Ta đến từ nhân gian, tốt nhất ngươi đừng chọc ta.
Bóng đen bật cười âm hiểm lên tiếng:
- Thật cuồng vọng, đây là Hải vực, làm sao có thể để ngươi càn rỡ ở đây được.
Cách đó vài chục trượng, Hắc Mị đang giao chiến liếc mắt thấy Hải Nữ đang di chuyển về phía cửa động, xông đến bên bóng đen lên tiếng:
- Hắc Lệ, đừng nói nhiều, Hải Nữ kia đã bị trúng phải Phệ Tâm huyết tiễn của Huyết Linh, tuyệt đối không thể để nó chạy thoát vào trong động được.
Bóng đen thất kinh, vội đáp:
- Được, ta biết rồi.
Nói rồi né tránh khỏi Kiếm Vô Trần, đánh thẳng đến Hải Nữ.
Sở Hoài Dương vừa nghe Hắc Mị nói, kêu với Kiếm Vô Trần:
- Vô Trần, ngăn hắn lại, tuyệt đối không thể để Hải Nữ rơi vào tay của hắn được.
Nói rồi toàn thân rực hẳn màu xanh lam, chớp mắt hóa thành một con rồng to lớn, vẫy đuôi một cái đánh bay hai con cá mập hổ, phóng thẳng tới Hải Nữ.
Thấy rõ muốn chạy cũng không kịp, Hải Nữ lập tức dừng chân, cảnh giác nhìn Sở Hoài Dương, hai tay phát ra công kích phòng ngự.
Hải Nữ lúc này đã bị Phệ Tâm huyết tiễn phát tác, tuy chưa đến mức máu chảy ngược, nhưng kinh mạch cũng đã loạn lạc nhiều, sức mạnh to lớn trong cơ thể chỉ còn chừng bốn năm phần, rồi dần dần giảm yếu đi.
Thông thường trúng phải Phệ Tâm huyết tiễn của Huyết Linh hẳn phải sớm bị phát tác, hơn nữa trong giây lát máu huyết liền đảo ngược, thất khiếu đều chảy máu.
Nhưng thân thể Hải Nữ khác người thường, điều này có liên quan đến nguồn gốc sức mạnh của nó, vì thế đến hiện nay còn có sức mạnh chống lại.
Sở Hoài Dương khôi phục lại hình người, lạnh nhạt nhìn Hải Nữ quát lên:
- Ngoan ngoãn giao trả Tỏa Long đỉnh cho ta, may ra ta còn tha cho mạng của ngươi.
Hải Nữ giận dữ trừng mắt lão, cất tiếng rủa:
- Ngươi đừng mơ mộng, có bản lĩnh đến đây mà lấy.
Sở Hoài Dương biết thời gian khẩn cấp, thấy nó không đáng, lập tức giận dữ nói:
- Bây giờ để ta tiêu diệt ngươi.
Hai tay lão đưa ra trước ngực như ôm Thái Cực, hào quang sắc xanh lam và xanh lục đan vào hợp nhất, hình thành một cột sáng xoay tròn, theo sự khống chế của lão ngưng tụ thành một quả cầu ánh sáng, phóng ra kình lực rẻ đôi nước biển.
Sau đó, Sở Hoài Dương hừ lạnh một tiếng tàn khốc, hai tay nâng quả cầu sáng đó lên, không nhanh không chậm phóng đến Hải Nữ.
Phát hiện trên quả cầu sáng đó có ngưng tụ sức mạnh đáng sợ, ánh mắt Hải Nữ nhìn thẳng, suy nghĩ đối sách thế nào.
Trước đây, Hải Nữ có sức mạnh kinh người, khi đối địch không hề do dự. Bây giờ sức mạnh đã giảm nhiều, nó liền tỏ ra cẩn thận vô cùng.
Như vậy có thể thấy, Hải Nữ tuy mới vài tuổi, nhưng cũng có được trí tuệ hơn người.
Thời trôi qua chớp mắt, trong lúc Hải Nữ suy tư đã thấy quả cầu bay đến gần, bất chấp biện pháp đúng hay sai, nhanh chóng rút trong người ra một vật vứt thẳng về phía quả cầu ánh sáng đó.
Đó là một tấm Long đỉnh, gần như chỉ to nhỏ chừng một thốn. Nhưng khi thoát khỏi bàn tay nhỏ bé của Hải Nữ, tấm Long đỉnh chỉ chớp mắt liền to lên vài trăm lần, hóa thành một cái đỉnh vuông vắn to lớn đến vài trượng.
Đỉnh này bên ngoài điêu khắc rồng, hơn nữa không phải một con mà là chín con xoắn vào nhau, bốn con hình thành bốn chân của đỉnh, bốn con rồng uốn lên trên đỉnh, chỉ còn một con chiếm trọn thân đỉnh, con nào cũng lấp lánh ánh sáng ngũ sắc.
Đây chính là Tỏa Long đỉnh Hải Nữ lấy từ Tây hải. Lúc này khi đỉnh thoát khỏi sự khống chế của Hải Nữ, liền bộc phát khí uy nghiêm rung chuyển bảy hải, khiến cho những người đang giao chiến quanh đó trừ Kiếm Vô Trần đều hoảng sợ kêu to, nhanh chóng thối lùi ra đằng xa.
Đồng thời, Tỏa Long đỉnh tự động xoay tròn, trong đỉnh rồng thần bay lượn, nhẹ nhàng nuốt lấy quả cầu ánh sáng Sở Hoài Dương phát ra, khiến cho tất cả mọi thứ đều yên tĩnh trở lại.
Tỏa Long đỉnh hiện ra, bảy hải đều kinh hồn thất vía.
Thời khắc này, ngoại trừ Hải Nữ, chỉ còn lại Kiếm Vô Trần không sợ sức mạnh của đỉnh này.
Tiếp theo, đỉnh này có rơi vào tay của Kiếm Vô Trần hay không?
Nhìn thấy Tỏa Long đỉnh trôi trước mắt, Sở Hoài Dương, Cự Thiên, Hắc Mị, Hắc Lệ, Huyết Linh, Ma Hà đều khủng khiếp ra mặt, đây là bảo vật trấn cung trong truyền thuyết của Tây hải, quả thật phát huy sức mạnh khiến người ta sợ không nói ra được.
Trước đây, Ma Hà cũng từng nhìn qua vật này ở Tây hải, khi đó chỉ cảm thấy hơi run sợ, còn chưa biết khiếp đảm, nhưng vì sao vừa Tỏa Long đỉnh lại khiến người ta có cảm giác áp lực rất lớn, khiến người ta không dám đối mặt vậy?
Trong yên lặng, Huyết Linh giận dữ chất vấn Hắc Mị:
- Ngươi vì sao lừa ta, trước đây không phải nói chuyện này chỉ có hai ta, bây giờ lại …
Hắc Mị bật cười âm hiểm đáp:
- Đừng nóng giận, bây giờ tình thế bất lợi, chỉ bằng hai người chúng ta làm sao có thể hoàn thành đại sự được?
Huyết Linh giận dữ nói:
- Câm miệng, ta sẽ không tin tưởng ngươi nữa. Cá mập ma Hắc hải các ngươi xảo trá hay thay đổi, cho tới bây giờ nói một đằng làm một nẻo, ta bây giờ cũng đã nhìn rõ rồi.
Hắc Lệ hừ giọng nói:
- Thế thì sao? Chỉ trách ngươi quá ngu xuẩn.
Sở Hoài Dương không thèm để ý tranh luận của bọn họ, nói với Kiếm Vô Trần:
- Vô Trần, Tỏa Long đỉnh này không có tác dụng với ngươi, hãy nhanh chóng đoạt lấy nó đi.
Kiếm Vô Trần ừ một tiếng, ánh mắt chăm chú nhìn Tỏa Long đỉnh, miệng cười nhẹ nói:
- Không hổ là bảo bối của Hải vực, quả nhiên không giống bình thường.
Cự Thiên nhìn Hải Nữ, gấp gáp nhắc nhở:
- Tiểu chủ nhân cẩn thận, đừng để cho người kia đoạt lấy Tỏa Long đỉnh.
Hải Nữ đáp:
- Ta biết rồi, ngươi cũng cẩn thận.
Nói rồi nhìn Kiếm Vô Trần, trong ánh mắt đầy vẻ cảnh giác.
Hắc Mị và Hắc Lệ nghe câu nói của Cự Thiên, vội vàng ngưng chú ý, đưa mắt về phía Kiếm Vô Trần và Hải Nữ xa xa, trong ánh mắt lộ vẻ không cam lòng.
- Hắc Lệ, tình thế không ổn, ngươi có đối sách thế nào đây?
Hắc Lệ suy nghĩ một lúc, âm trầm nói:
- Không đoạt được Tỏa Long đỉnh, chúng ta hãy bắt lấy Liễu Thiên Hoa trước đã, sau đó mới ép tiểu tử kia đổi người lấy vật.
Hắc Mị nghe rồi bật cười ha hả nói:
- Biện pháp hay, chúng ta lập tức hành động.
Nói rồi phất tay, một số lượng lớn cá mập ma bắt đầu tiến công, Hắc hải hỗn chiến Tây hải lần nữa.
Cự Thiên và Huyết Linh đều thoái lui, hai người không giúp ai, chỉ ở xa xa quan sát tình huống giữa hiện trường.
Bật cười tự phụ, Kiếm Vô Trần nói với Hải Nữ:
- Con bé con, ngươi không phải đối thủ của ta, hãy mau ngoan ngoãn đứng yên một bên.
Hải Nữ trừng hắn, giọng chẳng chút cao hứng nói:
- Thừa lúc người khác lâm nguy, ngươi đắc ý điều gì. Ban đầu không phải ngươi cũng không thắng được ta mà.
Kiếm Vô Trần mất vẻ tươi cười, hừ giọng nói:
- Miệng lưỡi rất quật cường, không biết còn có thể chống chọi được bao lâu?
Dứt lời, tay phải hơi hơi phất lên, ba mươi sáu chưởng hội tụ thành một, hình thành chưởng kình màu tím hệt như rồng bay phóng thẳng về phía Hải Nữ.
Nhìn thấy vẻ khinh miệt trong mắt của Kiếm Vô Trần, Hải Nữ vô cùng bực tức, nhưng cũng không nói gì, chỉ thấy hai tay xoay tròn xung quanh, thân thể liền hô lên một tiếng tan ra, hình bóng di động nhanh chóng tạo nên một vòng tròn bao quanh thân thể Kiếm Vô Trần.
Thấy vậy, Kiếm Vô Trần ồ nhẹ tỏ vẻ hơi kinh ngạc. Sau đó, hắn nhanh chóng thi triển thân pháp, thân thể chia thành năm, đồng thời phát động công kích khiến cho trong phương viên trăm trượng ánh tím lấp lánh, làn tím chuyển động.
Hải Nữ cảm nhận được sự mạnh mẽ của Kiếm Vô Trần, biết hiện nay không cách gì đỡ thẳng, vì thế liền chọn cách thối lui, thân hình nhỏ bé xinh xắn núp phía sau Tỏa Long đỉnh.
Như vậy, thế công Kiếm Vô Trần phát ra hướng về phía này khi gặp phải Tỏa Long đỉnh nhanh chóng bị chế ngự mất.
Phát hiện dụng tâm của Hải Nữ, Kiếm Vô Trần cười lạnh nói:
- Muốn né tránh bây giờ đã quá trễ rồi.
Ý nghĩ vừa lóe lên, thân thể Kiếm Vô Trần đi ngang mười trượng xuất hiện bên cạnh Tỏa Long đỉnh.
Hải Nữ đã sớm tính đến chuyện này, chỉ thấy nó liền chuyển mình nhanh chóng, dùng Tỏa Long đỉnh làm bình phong né tránh truy đuổi của Kiếm Vô Trần.
Kiếm Vô Trần thấy vậy, khuôn mặt anh tuấn toát ra vẻ cười khinh thường, mỉa mai lên tiếng:
- Hải Nữ, ngươi cho vậy là tốt chăng? Ta di chuyển đỉnh này xem thử ngươi đi trốn nơi nào.
Nói rồi hai tay phát ra hai luồng khí tức rừng rực hào quang màu tím trói buộc chặt chẽ Tỏa Long đỉnh, sau đó mới từ từ đưa thẳng lên trên.
Với tu vi của Kiếm Vô Trần, đỉnh này tuy lớn nhưng cũng không làm khó hắn được.
Nhưng điều khiến hắn kinh ngạc chính là khí tức của Tỏa Long đỉnh tuy không gây ra uy hiếp với hắn, nhưng khi hắn phát ra sức mạnh trói buộc tác dụng lên đỉnh này, trên Tỏa Long đỉnh liền phản ngược lại lực bài trừ, ý đồ muốn hất bắn hắn đi.
Vì thế, Kiếm Vô Trần trong lòng cười lạnh, bản thân tu vi kinh trời, có thể nào không làm được gì nó?
Nghĩ đến đây, hắn gia tăng chân nguyên mãnh liệt, triển khai sức đối kháng với Tỏa Long đỉnh.
Hải Nữ liên tục quan sát tình huống Kiếm Vô Trần, lúc này thấy hắn như vậy, đôi mắt trong suốt không khỏi ánh lên nụ cười giảo hoạt, hai tay nhỏ bé đột nhiên đánh vào Tỏa Long đỉnh.
Tức thì truyền đến một tiếng trầm đục trong nước biển.
Một chiêu không đặc sắc của Hải Nữ, được Tỏa Long đỉnh khuếch đại, uy lực lập tức tăng lên ba lần.
Như vậy, Kiếm Vô Trần lập tức tổn thất nặng nề, thân thể văng đi mạnh mẽ, gây nên thương thế nhẹ.
Một chiêu đắc thủ, Hải Nữ lập tức thừa thắng xông lên, hai tay nhanh chóng múa lên, mỗi một chưởng đều đặt lên Tỏa Long đỉnh.
Như vậy, Tỏa Long đỉnh lập tức lấp lánh hào quang, khí tức uy hiếp lòng người lập tức tăng vài lần, hơn nữa trên thân đỉnh hào quang chuyển động, ngưng tụ thành một con rồng ánh sáng to lớn, gào lên công kích Kiếm Vô Trần.
Mặt khác, sau khi con rồng sáng này bay ra, chớp mắt liền có tám con rồng sáng bay ra, hình thành thế chín con rồng tranh châu, vây lấy Kiếm Vô Trần bắt đầu triển khai công kích khiến người nghe phát sợ.
Hành động này của Hải Nữ khiến Kiếm Vô Trần bất ngờ. Khi hắn ổn định được thân thể rồi, bản thân đã rơi vào thế bị năm con rồng vây khốn công kích.
Sau đó, gần như giây lát, lại có bốn con nữa bay đến. Cứ như thế chín con rồng bay lượn, kình khí đáng sợ của nó kết thành một kết giới kín bưng, khiến hắn không tránh được đi nơi nào.
Điều nguy hiểm hơn, chín con rồng sáng này không chỉ có hình dáng to lớn, mà sức lực ẩn chứa cũng kinh người vô cùng, hơn nữa hàm chứa sức mạnh thần kì khiến người khiếp sợ, gây cho Kiếm Vô Trần trong lúc phòng ngự phản kích tâm linh bị áp lực rất lớn, hệt như phải ứng phó với công kích tinh thần của Ma vực, càng khiến hắn vô cùng khổ sở.
Thân thể Hải Nữ ở trên Tỏa Long đỉnh, ánh mắt chăm chú nhìn động tĩnh của Kiếm Vô Trần, ánh mắt đang dần dần mờ đi. Nó vốn dĩ đã bị trúng Phệ Tâm huyết tiễn của Huyết Linh, tình trạng thân thể đang yếu đi nhanh chóng, lúc này để đối phó với Kiếm Vô Trần, cố gắng ra tay công kích, mượn uy lực của Tỏa Long đỉnh tuy tạm thời vây khốn mạnh mẽ Kiếm Vô Trần, nhưng tình trạng thân thể nó cũng càng nhanh chóng không ổn.
Như vậy, sự đau đớn liền hiện lên mắt nó, ánh sáng kỳ lạ từ trước đến giờ vẫn che dấu diện mục thật của nó cũng dần dần tan biến.
Cuộc chiến giữa Hắc hải và Tây hải tàn khốc mà đặc sắc.
Cá mập điên giao chiến với cá mập ma, từng con một liều mạng chém giết, cuối cùng cá mập ma với số lượng chiếm ư thế tuyệt đối dần dần tiêu diệt sạch cá mập điên. Bất quá bọn chúng cũng chỉ còn sống sót chừng hai mươi ba con, trong đó phần lớn đều có thương tích.
- Ta đến từ nhân gian, tốt nhất ngươi đừng chọc ta.
Bóng đen bật cười âm hiểm lên tiếng:
- Thật cuồng vọng, đây là Hải vực, làm sao có thể để ngươi càn rỡ ở đây được.
Cách đó vài chục trượng, Hắc Mị đang giao chiến liếc mắt thấy Hải Nữ đang di chuyển về phía cửa động, xông đến bên bóng đen lên tiếng:
- Hắc Lệ, đừng nói nhiều, Hải Nữ kia đã bị trúng phải Phệ Tâm huyết tiễn của Huyết Linh, tuyệt đối không thể để nó chạy thoát vào trong động được.
Bóng đen thất kinh, vội đáp:
- Được, ta biết rồi.
Nói rồi né tránh khỏi Kiếm Vô Trần, đánh thẳng đến Hải Nữ.
Sở Hoài Dương vừa nghe Hắc Mị nói, kêu với Kiếm Vô Trần:
- Vô Trần, ngăn hắn lại, tuyệt đối không thể để Hải Nữ rơi vào tay của hắn được.
Nói rồi toàn thân rực hẳn màu xanh lam, chớp mắt hóa thành một con rồng to lớn, vẫy đuôi một cái đánh bay hai con cá mập hổ, phóng thẳng tới Hải Nữ.
Thấy rõ muốn chạy cũng không kịp, Hải Nữ lập tức dừng chân, cảnh giác nhìn Sở Hoài Dương, hai tay phát ra công kích phòng ngự.
Hải Nữ lúc này đã bị Phệ Tâm huyết tiễn phát tác, tuy chưa đến mức máu chảy ngược, nhưng kinh mạch cũng đã loạn lạc nhiều, sức mạnh to lớn trong cơ thể chỉ còn chừng bốn năm phần, rồi dần dần giảm yếu đi.
Thông thường trúng phải Phệ Tâm huyết tiễn của Huyết Linh hẳn phải sớm bị phát tác, hơn nữa trong giây lát máu huyết liền đảo ngược, thất khiếu đều chảy máu.
Nhưng thân thể Hải Nữ khác người thường, điều này có liên quan đến nguồn gốc sức mạnh của nó, vì thế đến hiện nay còn có sức mạnh chống lại.
Sở Hoài Dương khôi phục lại hình người, lạnh nhạt nhìn Hải Nữ quát lên:
- Ngoan ngoãn giao trả Tỏa Long đỉnh cho ta, may ra ta còn tha cho mạng của ngươi.
Hải Nữ giận dữ trừng mắt lão, cất tiếng rủa:
- Ngươi đừng mơ mộng, có bản lĩnh đến đây mà lấy.
Sở Hoài Dương biết thời gian khẩn cấp, thấy nó không đáng, lập tức giận dữ nói:
- Bây giờ để ta tiêu diệt ngươi.
Hai tay lão đưa ra trước ngực như ôm Thái Cực, hào quang sắc xanh lam và xanh lục đan vào hợp nhất, hình thành một cột sáng xoay tròn, theo sự khống chế của lão ngưng tụ thành một quả cầu ánh sáng, phóng ra kình lực rẻ đôi nước biển.
Sau đó, Sở Hoài Dương hừ lạnh một tiếng tàn khốc, hai tay nâng quả cầu sáng đó lên, không nhanh không chậm phóng đến Hải Nữ.
Phát hiện trên quả cầu sáng đó có ngưng tụ sức mạnh đáng sợ, ánh mắt Hải Nữ nhìn thẳng, suy nghĩ đối sách thế nào.
Trước đây, Hải Nữ có sức mạnh kinh người, khi đối địch không hề do dự. Bây giờ sức mạnh đã giảm nhiều, nó liền tỏ ra cẩn thận vô cùng.
Như vậy có thể thấy, Hải Nữ tuy mới vài tuổi, nhưng cũng có được trí tuệ hơn người.
Thời trôi qua chớp mắt, trong lúc Hải Nữ suy tư đã thấy quả cầu bay đến gần, bất chấp biện pháp đúng hay sai, nhanh chóng rút trong người ra một vật vứt thẳng về phía quả cầu ánh sáng đó.
Đó là một tấm Long đỉnh, gần như chỉ to nhỏ chừng một thốn. Nhưng khi thoát khỏi bàn tay nhỏ bé của Hải Nữ, tấm Long đỉnh chỉ chớp mắt liền to lên vài trăm lần, hóa thành một cái đỉnh vuông vắn to lớn đến vài trượng.
Đỉnh này bên ngoài điêu khắc rồng, hơn nữa không phải một con mà là chín con xoắn vào nhau, bốn con hình thành bốn chân của đỉnh, bốn con rồng uốn lên trên đỉnh, chỉ còn một con chiếm trọn thân đỉnh, con nào cũng lấp lánh ánh sáng ngũ sắc.
Đây chính là Tỏa Long đỉnh Hải Nữ lấy từ Tây hải. Lúc này khi đỉnh thoát khỏi sự khống chế của Hải Nữ, liền bộc phát khí uy nghiêm rung chuyển bảy hải, khiến cho những người đang giao chiến quanh đó trừ Kiếm Vô Trần đều hoảng sợ kêu to, nhanh chóng thối lùi ra đằng xa.
Đồng thời, Tỏa Long đỉnh tự động xoay tròn, trong đỉnh rồng thần bay lượn, nhẹ nhàng nuốt lấy quả cầu ánh sáng Sở Hoài Dương phát ra, khiến cho tất cả mọi thứ đều yên tĩnh trở lại.
Tỏa Long đỉnh hiện ra, bảy hải đều kinh hồn thất vía.
Thời khắc này, ngoại trừ Hải Nữ, chỉ còn lại Kiếm Vô Trần không sợ sức mạnh của đỉnh này.
Tiếp theo, đỉnh này có rơi vào tay của Kiếm Vô Trần hay không?
Nhìn thấy Tỏa Long đỉnh trôi trước mắt, Sở Hoài Dương, Cự Thiên, Hắc Mị, Hắc Lệ, Huyết Linh, Ma Hà đều khủng khiếp ra mặt, đây là bảo vật trấn cung trong truyền thuyết của Tây hải, quả thật phát huy sức mạnh khiến người ta sợ không nói ra được.
Trước đây, Ma Hà cũng từng nhìn qua vật này ở Tây hải, khi đó chỉ cảm thấy hơi run sợ, còn chưa biết khiếp đảm, nhưng vì sao vừa Tỏa Long đỉnh lại khiến người ta có cảm giác áp lực rất lớn, khiến người ta không dám đối mặt vậy?
Trong yên lặng, Huyết Linh giận dữ chất vấn Hắc Mị:
- Ngươi vì sao lừa ta, trước đây không phải nói chuyện này chỉ có hai ta, bây giờ lại …
Hắc Mị bật cười âm hiểm đáp:
- Đừng nóng giận, bây giờ tình thế bất lợi, chỉ bằng hai người chúng ta làm sao có thể hoàn thành đại sự được?
Huyết Linh giận dữ nói:
- Câm miệng, ta sẽ không tin tưởng ngươi nữa. Cá mập ma Hắc hải các ngươi xảo trá hay thay đổi, cho tới bây giờ nói một đằng làm một nẻo, ta bây giờ cũng đã nhìn rõ rồi.
Hắc Lệ hừ giọng nói:
- Thế thì sao? Chỉ trách ngươi quá ngu xuẩn.
Sở Hoài Dương không thèm để ý tranh luận của bọn họ, nói với Kiếm Vô Trần:
- Vô Trần, Tỏa Long đỉnh này không có tác dụng với ngươi, hãy nhanh chóng đoạt lấy nó đi.
Kiếm Vô Trần ừ một tiếng, ánh mắt chăm chú nhìn Tỏa Long đỉnh, miệng cười nhẹ nói:
- Không hổ là bảo bối của Hải vực, quả nhiên không giống bình thường.
Cự Thiên nhìn Hải Nữ, gấp gáp nhắc nhở:
- Tiểu chủ nhân cẩn thận, đừng để cho người kia đoạt lấy Tỏa Long đỉnh.
Hải Nữ đáp:
- Ta biết rồi, ngươi cũng cẩn thận.
Nói rồi nhìn Kiếm Vô Trần, trong ánh mắt đầy vẻ cảnh giác.
Hắc Mị và Hắc Lệ nghe câu nói của Cự Thiên, vội vàng ngưng chú ý, đưa mắt về phía Kiếm Vô Trần và Hải Nữ xa xa, trong ánh mắt lộ vẻ không cam lòng.
- Hắc Lệ, tình thế không ổn, ngươi có đối sách thế nào đây?
Hắc Lệ suy nghĩ một lúc, âm trầm nói:
- Không đoạt được Tỏa Long đỉnh, chúng ta hãy bắt lấy Liễu Thiên Hoa trước đã, sau đó mới ép tiểu tử kia đổi người lấy vật.
Hắc Mị nghe rồi bật cười ha hả nói:
- Biện pháp hay, chúng ta lập tức hành động.
Nói rồi phất tay, một số lượng lớn cá mập ma bắt đầu tiến công, Hắc hải hỗn chiến Tây hải lần nữa.
Cự Thiên và Huyết Linh đều thoái lui, hai người không giúp ai, chỉ ở xa xa quan sát tình huống giữa hiện trường.
Bật cười tự phụ, Kiếm Vô Trần nói với Hải Nữ:
- Con bé con, ngươi không phải đối thủ của ta, hãy mau ngoan ngoãn đứng yên một bên.
Hải Nữ trừng hắn, giọng chẳng chút cao hứng nói:
- Thừa lúc người khác lâm nguy, ngươi đắc ý điều gì. Ban đầu không phải ngươi cũng không thắng được ta mà.
Kiếm Vô Trần mất vẻ tươi cười, hừ giọng nói:
- Miệng lưỡi rất quật cường, không biết còn có thể chống chọi được bao lâu?
Dứt lời, tay phải hơi hơi phất lên, ba mươi sáu chưởng hội tụ thành một, hình thành chưởng kình màu tím hệt như rồng bay phóng thẳng về phía Hải Nữ.
Nhìn thấy vẻ khinh miệt trong mắt của Kiếm Vô Trần, Hải Nữ vô cùng bực tức, nhưng cũng không nói gì, chỉ thấy hai tay xoay tròn xung quanh, thân thể liền hô lên một tiếng tan ra, hình bóng di động nhanh chóng tạo nên một vòng tròn bao quanh thân thể Kiếm Vô Trần.
Thấy vậy, Kiếm Vô Trần ồ nhẹ tỏ vẻ hơi kinh ngạc. Sau đó, hắn nhanh chóng thi triển thân pháp, thân thể chia thành năm, đồng thời phát động công kích khiến cho trong phương viên trăm trượng ánh tím lấp lánh, làn tím chuyển động.
Hải Nữ cảm nhận được sự mạnh mẽ của Kiếm Vô Trần, biết hiện nay không cách gì đỡ thẳng, vì thế liền chọn cách thối lui, thân hình nhỏ bé xinh xắn núp phía sau Tỏa Long đỉnh.
Như vậy, thế công Kiếm Vô Trần phát ra hướng về phía này khi gặp phải Tỏa Long đỉnh nhanh chóng bị chế ngự mất.
Phát hiện dụng tâm của Hải Nữ, Kiếm Vô Trần cười lạnh nói:
- Muốn né tránh bây giờ đã quá trễ rồi.
Ý nghĩ vừa lóe lên, thân thể Kiếm Vô Trần đi ngang mười trượng xuất hiện bên cạnh Tỏa Long đỉnh.
Hải Nữ đã sớm tính đến chuyện này, chỉ thấy nó liền chuyển mình nhanh chóng, dùng Tỏa Long đỉnh làm bình phong né tránh truy đuổi của Kiếm Vô Trần.
Kiếm Vô Trần thấy vậy, khuôn mặt anh tuấn toát ra vẻ cười khinh thường, mỉa mai lên tiếng:
- Hải Nữ, ngươi cho vậy là tốt chăng? Ta di chuyển đỉnh này xem thử ngươi đi trốn nơi nào.
Nói rồi hai tay phát ra hai luồng khí tức rừng rực hào quang màu tím trói buộc chặt chẽ Tỏa Long đỉnh, sau đó mới từ từ đưa thẳng lên trên.
Với tu vi của Kiếm Vô Trần, đỉnh này tuy lớn nhưng cũng không làm khó hắn được.
Nhưng điều khiến hắn kinh ngạc chính là khí tức của Tỏa Long đỉnh tuy không gây ra uy hiếp với hắn, nhưng khi hắn phát ra sức mạnh trói buộc tác dụng lên đỉnh này, trên Tỏa Long đỉnh liền phản ngược lại lực bài trừ, ý đồ muốn hất bắn hắn đi.
Vì thế, Kiếm Vô Trần trong lòng cười lạnh, bản thân tu vi kinh trời, có thể nào không làm được gì nó?
Nghĩ đến đây, hắn gia tăng chân nguyên mãnh liệt, triển khai sức đối kháng với Tỏa Long đỉnh.
Hải Nữ liên tục quan sát tình huống Kiếm Vô Trần, lúc này thấy hắn như vậy, đôi mắt trong suốt không khỏi ánh lên nụ cười giảo hoạt, hai tay nhỏ bé đột nhiên đánh vào Tỏa Long đỉnh.
Tức thì truyền đến một tiếng trầm đục trong nước biển.
Một chiêu không đặc sắc của Hải Nữ, được Tỏa Long đỉnh khuếch đại, uy lực lập tức tăng lên ba lần.
Như vậy, Kiếm Vô Trần lập tức tổn thất nặng nề, thân thể văng đi mạnh mẽ, gây nên thương thế nhẹ.
Một chiêu đắc thủ, Hải Nữ lập tức thừa thắng xông lên, hai tay nhanh chóng múa lên, mỗi một chưởng đều đặt lên Tỏa Long đỉnh.
Như vậy, Tỏa Long đỉnh lập tức lấp lánh hào quang, khí tức uy hiếp lòng người lập tức tăng vài lần, hơn nữa trên thân đỉnh hào quang chuyển động, ngưng tụ thành một con rồng ánh sáng to lớn, gào lên công kích Kiếm Vô Trần.
Mặt khác, sau khi con rồng sáng này bay ra, chớp mắt liền có tám con rồng sáng bay ra, hình thành thế chín con rồng tranh châu, vây lấy Kiếm Vô Trần bắt đầu triển khai công kích khiến người nghe phát sợ.
Hành động này của Hải Nữ khiến Kiếm Vô Trần bất ngờ. Khi hắn ổn định được thân thể rồi, bản thân đã rơi vào thế bị năm con rồng vây khốn công kích.
Sau đó, gần như giây lát, lại có bốn con nữa bay đến. Cứ như thế chín con rồng bay lượn, kình khí đáng sợ của nó kết thành một kết giới kín bưng, khiến hắn không tránh được đi nơi nào.
Điều nguy hiểm hơn, chín con rồng sáng này không chỉ có hình dáng to lớn, mà sức lực ẩn chứa cũng kinh người vô cùng, hơn nữa hàm chứa sức mạnh thần kì khiến người khiếp sợ, gây cho Kiếm Vô Trần trong lúc phòng ngự phản kích tâm linh bị áp lực rất lớn, hệt như phải ứng phó với công kích tinh thần của Ma vực, càng khiến hắn vô cùng khổ sở.
Thân thể Hải Nữ ở trên Tỏa Long đỉnh, ánh mắt chăm chú nhìn động tĩnh của Kiếm Vô Trần, ánh mắt đang dần dần mờ đi. Nó vốn dĩ đã bị trúng Phệ Tâm huyết tiễn của Huyết Linh, tình trạng thân thể đang yếu đi nhanh chóng, lúc này để đối phó với Kiếm Vô Trần, cố gắng ra tay công kích, mượn uy lực của Tỏa Long đỉnh tuy tạm thời vây khốn mạnh mẽ Kiếm Vô Trần, nhưng tình trạng thân thể nó cũng càng nhanh chóng không ổn.
Như vậy, sự đau đớn liền hiện lên mắt nó, ánh sáng kỳ lạ từ trước đến giờ vẫn che dấu diện mục thật của nó cũng dần dần tan biến.
Cuộc chiến giữa Hắc hải và Tây hải tàn khốc mà đặc sắc.
Cá mập điên giao chiến với cá mập ma, từng con một liều mạng chém giết, cuối cùng cá mập ma với số lượng chiếm ư thế tuyệt đối dần dần tiêu diệt sạch cá mập điên. Bất quá bọn chúng cũng chỉ còn sống sót chừng hai mươi ba con, trong đó phần lớn đều có thương tích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.