Chương 958: Cường địch tái hiện (Lại xuất hiện cường địch)
Tâm Mộng Vô Ngân
05/08/2014
Sở Hoài Dương giao chiến với Hắc Lệ không phân thắng bại. Luận về thực lực, Sở Hoài Dương hơi vượt hơn, nhưng Hắc Lệ lại xuất thân từ Hắc hải, phương pháp tu luyện đặc biệt cùng với chân nguyên hàm chứa kịch độc của hắn khiến cho Sở Hoài Dương có phần cố kỵ, vì thế không dám ép đối phương quá.
Ma Hà giao chiến với Hắc Mị tình huống nghiêng về một bên. Ma Hà tuy thân hình to lớn, nhưng luận về thực lực khó mà so sánh với Hắc Mị là một trong bốn đại cao thủ của Hắc hải, vì thế trải qua một phen cố gắng cuối cùng Ma Hà chết trong tay Hắc Mị.
Ở xa xa, Huyết Linh chỉ nhìn lại, Cự Thiên lại quay về cửa động, cùng với cá mập hổ trong động nghiêm cẩn tử thủ, ánh mắt chăm chú quan sát tình huống của Hải Nữ.
Kiếm Vô Trần liên tục phản kích, phát hiện chín con rồng bên ngoài vô cùng khó chống lại, dường như quả thật ẩn chứa sức mạnh kềm chế rồng của Tỏa Long đỉnh, cho dù hắn phản kháng thế nào cũng không cách nào phá được kết giới, thoát khỏi phiền phức trước mắt.
Vì thế, Kiếm Vô Trần giận dữ vô cùng, sau một phen nỗ lực, nhanh chóng rút Hậu Nghệ thần cung ra chuẩn bị dùng sức đột phá.
Nhưng đúng lúc đó, Kiếm Vô Trần đột nhiên nghĩ ra, Hậu Nghệ thần cung là thần khí cực mạnh, có thể phá hết mọi thứ, nhưng có phải là khắc tinh của Tỏa Long đỉnh chăng?
Nghĩ ra điều này, Kiếm Vô Trần quát to một tiếng, tay phải múa lên nhanh chóng, dùng thần cung thay kiếm phát xuất quyết thứ bảy - Phá Thiên quyết trong Thiên Kiếm cửu quyết!
Như vậy, trong kết giới Cửu Long chỉ thấy hào quang ngũ sắc rực lên, những làn kiếm dày đặc phân tán đến từng góc độ, đang trùng trùng điệp điệp liên tục biến đổi, cuối cùng hội tụ thành một cột sáng rực rỡ hung hăng đánh vào trên kết giới.
Cảnh tượng này kéo dài chừng giây lát, kết giới Cửu Long chấn động kịch liệt, sau một lúc chống cự, cuối cùng chống không lại làn kiếm sắc bén, kêu sầm lên một tiếng liền bị tan nát.
Kiếm Vô Trần phi thân lên, hai mắt giận dữ trừng Hải Nữ, gằn giọng nói:
- Vừa rồi ta đã coi thường ngươi, bây giờ để cho ngươi được biết sự lợi hại của Kiếm Vô Trần ta, xem chiêu.
Thần cung múa lên, làn kiếm lại xuất hiện, tiếng kiếm rít điếc tai gây nên sóng to cuồn cuộn, nhanh chóng rẻ đôi nước biển lân cận.
Làn kiếm sắc bén, hào quang mê người hệt như ráng ngũ sắc bay lượn, mang theo ánh sao xinh đẹp bắn thẳng vào ngực Hải Nữ.
Bật cười khổ sở, Hải Nữ mất đi ánh sáng bao phủ lộ ra khuôn mặt gần như chỉ chừng ba bốn tuổi, nhưng lại xinh đẹp vô cùng, khiến cho người ta cảm giác lung linh trong suốt.
Khi Kiếm Vô Trần phá được kết giới Cửu Long, khuôn mặt nhỏ của Hải Nữ thần thái lờ đờ, đau khổ như búa đánh vào tim trong người khiến khuôn mặt nhỏ của nó nhăn nhó, nhưng hai môi mím chặt, không nói một lời nào.
Sau khi Kiếm Vô Trần cất tiếng, Hải Nữ bật cười thất vọng, trong mắt toát ra vẻ kiên cường, ngay trước khi Kiếm Vô Trần phát động, đột nhiên thu lại Tỏa Long đỉnh.
Cứ như vậy, sức mạnh uy hiếp liền biến mất, những người đang giao chiến đều lập tức phát hiện được.
Hắc Lệ, Sở Hoài Dương, Hắc Mị đồng thời phát động phóng thẳng đến Hải Nữ, mục tiêu là chiếc đỉnh nhỏ bé chừng một thốn trong tay của nó.
Ở xa xa, Huyết Linh không cam làm người sau, cũng bắn nhanh như chớp nhưng lại bị Cự Thiên vượt trước một bước, dùng sức mạnh êm ái đánh văng thân thể Hải Nữ khiến mọi người đều vồ hụt.
Thấy vậy, Sở Hoài Dương, Hắc Lệ, Hắc Mị, Huyết Linh gào thét giận dữ, vội vàng đổi hướng truy theo Hải Nữ.
Cự Thiên lại rống lên giận dữ, chuyển mình ngăn cản, hơn nữa còn hạ lệnh cho toàn bộ cá mập hổ trong động xuất kích, cố gắng cứu lấy một lần.
Lúc này, một chiêu của Kiếm Vô Trần thất bại, nhanh chóng phóng đến Hải Nữ lại bị Hắc Lệ tranh đoạt, hai bên cùng nhau kịch chiến.
Cự Thiên toàn lực đuổi theo, tuy không đuổi kịp Hải Nữ nhưng lại ngăn được Hắc Mị, hai người giằng co mãi.
Sở Hoài Dương và Huyết Linh đuổi theo Hải Nữ, ngay khi đuổi kịp, cá mập ma của Hắc hải xông đến, phá hư chuyện tốt của hai người, nhờ đó Hải Nữ tạm thời thoát khỏi nguy cơ.
Đưa tay che lấy ngực, Hải Nữ vẻ mặt đau khổ nhìn bốn phía, mười sáu con cá mập hổ đang xông đến bên nó, ở giữa lại có mười ba con cá mập ma ngăn lại.
Sở Hoài Dương, Huyết Linh, hai người ai nấy đều bị năm con cá mập ma vây bổ, đang toàn lực chém giết, máu tươi nhiễm đỏ nước biển vùng lân cận.
Cự Thiên giao chiến với Hắc Mị, hai người sức mạnh tương đương, còn Kiếm Vô Trần giao đấu với Hắc Lệ, Thiên Kiếm cửu quyết của hắn có uy lực kinh người, gây nên không ít vết thương trên người Hắc Lệ.
Thời gian càng lúc càng ít, trong ánh mắt Hải Nữ toát ra vẻ đau thương mơ hồ.
Tuổi của nó còn nhỏ, vốn dĩ làm sao biết đau thương là gì, phiền não là gì?
Nhưng cuộc đời này nó gặp hết chuyện này đến chuyện khác, đã lưu lại mấy phần thất vọng và mơ hồ trong tâm linh bé nhỏ của nó, khiến nó trong lúc ngây thơ không hiểu rõ lắm, lại trải qua một loạt những dày vò vốn không nên có ở độ tuổi của nó.
Tuổi ấu thơ của nó, tinh nghịch mà ngây thơ, lại có được sức mạnh to lớn, nảy sinh ra một số ý nghĩ xứng với tuổi của nó.
Nhưng hiện tại, khi sức mạnh nâng đỡ giấc mộng mất đi, trước mắt nó là kết quả ngập đầy đau khổ nó còn chưa thể hiểu nổi.
Ở xa xa, hai bóng người một đỏ một đen đang âm thầm đến, hai bóng này không một chút khí tức hệt như quỷ mị, đồng thời nhắm đến mục tiêu là Hải Nữ.
Lúc này, trong mười sáu con cá mập hổ có ba con đã đột phá được phòng tuyến cá mập ma để đến bên Hải Nữ.
Trong đó, một con có hình thù to lớn nhất đã cuốn lấy thân thể Hải Nữ nhanh chóng quay về, còn lại hai con ở phía sau cẩn thận đề phòng.
Kiếm Vô Trần thấy vậy, làn kiếm sắc bén đánh lui Hắc Lệ, sau đó nhanh chóng tiến đến, ý đồ muốn bắt lấy Hải Nữ.
Lúc này, hai bóng đỏ đen đó đã đến kịp, lần lượt phát ra hai luồng hào quang một đỏ một đen cuốn lấy thân thể xinh xắn của Hải Nữ.
Vừa hay Kiếm Vô Trần cũng phát xuất dải sáng màu tím, ba bên hội tụ thành một xuất hiện trên đầu của Hải Nữ.
Phát hiện được nguy hiểm, con cá mập hổ đó đột nhiên chìm xuống, hơn nữa còn di chuyển nhanh chóng né tránh truy kích từ bên trên. Phía sau nó, hai con cá mập hổ bắn mình ra, không một chút sợ hãi, phóng thẳng về phía hai bóng đỏ đen ra sức ngăn trở bọn chúng.
Ánh đỏ lóe lên, sau đó ánh máu mờ hiện, hai con cá mập hổ còn chưa đến gần liền bị một chưởng của bóng đỏ đánh tan nát.
Kiếm Vô Trần không thèm nhìn đến cảnh đó, xoay người truy đuổi theo Hải Nữ, việc quan trọng trước mắt chính là đoạt lấy Tỏa Long đỉnh.
Bóng đen lóe lên, một bóng người toàn thân lấp lánh ánh đen ngăn Kiếm Vô Trần lại, hai người vội vàng giao nhau một chiêu toàn lực, kết quả hai bên đều bị hất lui, bất quá Kiếm Vô Trần vẻ mặt lại lộ ra một vẻ kinh ngạc hiếm thấy.
Kiếm Vô Trần vốn dĩ cho là bóng đen chính là cao thủ Hắc hải, thực lực tương đương với Hắc Mị và Hắc Lệ. Nhưng sau khi giao nhau một chiêu liều mạng, hắn mới đột nhiên phát giác đây là một địch nhân đáng sợ, có được sức mạnh to lớn còn có phần hơn mình, làm sao hắn không kinh ngạc cho được?
Cá mập hổ đỡ lấy Hải Nữ điên cuồng phóng đi, dự tính quay lại cửa động ở lưng chừng núi. Nhưng khi nó sắp sửa về đến, trước mắt liền lóe lên ánh máu, một bóng đỏ đột nhiên xuất hiện ngăn ngay trước mặt.
Dừng lại khẩn cấp, cá mập hổ giận dữ nhìn bóng đỏ, thấy té ra đó là một người phụ nữ y phục đỏ, tuổi chừng ba mươi sáu ba mươi bảy, thân thể cao lớn, khuôn mặt xinh đẹp mà hung ác tàn độc, mái tóc dài màu vàng, trong mắt lấp lánh ánh máu.
- Ồ, Huyết Ma Thiên Cơ!
Bật lên một tiếng kêu thất thanh, cá mập hổ sau đó trấn tĩnh, nói với Hải Nữ yếu ớt trên lưng:
- Tiểu chủ nhân, ta đi ngăn bà ta lại, mọi chuyện khác phải trông vào bản thân của người.
Nói rồi toàn thân lóe lên ánh xanh lam, phát xuất một luồng nhu kình hất Hải Nữ đi, bản thân lại nhanh chóng hóa thành một đại hán thô tháp điên cuồng, giận dữ gầm lên phóng thẳng về Huyết Ma Thiên Cơ.
- Không tự lượng sức, ta sẽ giúp cho ngươi.
Bật cười lạnh lùng tàn khốc, Huyết Ma Thiên Cơ tay phải múa lên, một vòng sáng màu máu rẻ nước xông đến, dùng khí thế áp đảo của nó thôn tính cả đại hán kia và thế công của hắn.
Lúc này, thần trí của Hải Nữ đã dần dần mơ hồ rồi. Nó nổ lực duy trì sự thanh tỉnh, dùng đôi mắt vô hồn cảnh giác nhìn bốn phía.
Hiện nay, việc di động đối với nó không phải là không được, nhưng nếu nó dùng sức mạnh đã cạn kiệt của toàn thân để di động, cũng chỉ chậm như rùa mà thôi.
Ở xa xa, giao chiến đang tiếp tục, năm con cá mập hổ sau khi đã tiêu diệt được cá mập ma, đang liều mạng xông đến.
Sở Hoài Dương, Huyết Linh hai người đã giết sạch cá mập ma quanh mình, nhưng bọn chúng lại dừng chân, từ xa xa nhìn lại Huyết Ma Thiên Cơ, trong mắt toát ra vẻ e ngại.
Dù sao truyền thuyết Ma Thánh phong cũng đã in sâu vào lòng người trong Hải vực.
Kiếm Vô Trần không biết không sợ, sau khi hắn ổn định được thân thể, nhanh chóng đến gần bên Hải Nữ, bất quá lại cảnh giác với sát khí đang phát ra từ trên người Huyết Ma Thiên Cơ, vì thế dừng lại cách đó vài trượng.
Bóng đen thần bí cũng hệt như Kiếm Vô Trần, phóng đến từ một phía khác, dừng lại cách Hải Nữ năm trượng, quan sát tình hình Huyết Ma Thiên Cơ.
Cự Thiên lúc này đã bỏ lại Hắc Mị, tâm tình vô cùng trầm trọng đến bên cạnh Hải Nữ.
Hỗn chiến đã dần dần kết thúc, ba con cá mập hổ sau khi tiêu diệt cá mập ma bị trọng thương cũng đến bên cạnh Cự Thiên.
Như vậy, Cự Thiên cùng với tám con cá mập hổ còn lại, hình thành một vòng bao quanh bảo hộ Hải Nữ ở giữa.
Kiếm Vô Trần, bóng đen thần bí, Huyết Ma Thiên Cơ chia thành ba phương, Sở Hoài Dương, Hắc Lệ, Hắc Mị, Huyết Linh lại ở bên ngoài quan sát.
Chăm chú nhìn bốn phía, Cự Thiên nói với Hải Nữ:
- Như thế nào rồi, còn có thể kiên trì chịu đựng được không?
Hải Nữ thấp giọng nói:
- Ta đau đầu quá, toàn thân như bị lửa thiêu đốt, khó mà chịu đựng nổi.
Cự Thiên trong lòng thê lương, miệng lại khuyến khích cổ vũ:
- Không nên chịu thua, chúng ta tin tưởng chủ nhân nhất định sẽ không làm chúng ta phải thất vọng.
Hải Nữ đau khổ đáp:
- Ta sắp không chịu nổi, các ngươi không cần lo cho ta, hãy nhanh chóng đi đi.
Cự Thiên lắc đầu đáp:
- Đã nhiều năm rồi, chúng ta mới chờ được đến ngày này. Cho dù kết quả thế nào, chúng ta đều sẽ không chịu thua. Dù là nhiệm vụ đã thất bại, chúng ta cũng đã tận lực rồi.
Nói rồi, vẻ mặt Cự Thiên nghiêm chỉnh lại, toàn thân toát lên khí phách thấy chết không sờn lòng, lớn giọng nói:
- Đồng bào thuộc Hổ Sa tộc, hãy bộc lộ dũng khí của chúng ta, kiên trì với lời thề cổ xưa, dâng hiến sức mạnh cuối cùng của chúng ta.
Bốn bề, tám con cá mập hổ gào lên, thân thể lúc này đã biến thành tám đại hán trung niên, toàn thân phát ra khí thế hung hãn, giận dữ nhìn tám phương.
Bật cười đau thương, Cự Thiên nói:
- Bắt đầu thôi, dùng sinh mạng của chúng ta tranh thủ một chút hy vọng cuối cùng cho tiểu chủ nhân.
Tám người cao giọng thét dài, vẻ mặt toát ra vẻ cương nghị, sau đó thân thể mờ hiện ánh máu, một luồng khí thế bộc phát như cuồng phong gào thét khiến người ta kinh ngạc.
Thân thể tám người bắt đầu lớn lên, cơ bắp trở nên to lớn, ánh mắt biến thành sắc bén, một luồng sát khí nồng đậm mờ hiện trên mặt khiến người ta cảm thấy lạnh lùng tàn khốc vô tình.
Ma Hà giao chiến với Hắc Mị tình huống nghiêng về một bên. Ma Hà tuy thân hình to lớn, nhưng luận về thực lực khó mà so sánh với Hắc Mị là một trong bốn đại cao thủ của Hắc hải, vì thế trải qua một phen cố gắng cuối cùng Ma Hà chết trong tay Hắc Mị.
Ở xa xa, Huyết Linh chỉ nhìn lại, Cự Thiên lại quay về cửa động, cùng với cá mập hổ trong động nghiêm cẩn tử thủ, ánh mắt chăm chú quan sát tình huống của Hải Nữ.
Kiếm Vô Trần liên tục phản kích, phát hiện chín con rồng bên ngoài vô cùng khó chống lại, dường như quả thật ẩn chứa sức mạnh kềm chế rồng của Tỏa Long đỉnh, cho dù hắn phản kháng thế nào cũng không cách nào phá được kết giới, thoát khỏi phiền phức trước mắt.
Vì thế, Kiếm Vô Trần giận dữ vô cùng, sau một phen nỗ lực, nhanh chóng rút Hậu Nghệ thần cung ra chuẩn bị dùng sức đột phá.
Nhưng đúng lúc đó, Kiếm Vô Trần đột nhiên nghĩ ra, Hậu Nghệ thần cung là thần khí cực mạnh, có thể phá hết mọi thứ, nhưng có phải là khắc tinh của Tỏa Long đỉnh chăng?
Nghĩ ra điều này, Kiếm Vô Trần quát to một tiếng, tay phải múa lên nhanh chóng, dùng thần cung thay kiếm phát xuất quyết thứ bảy - Phá Thiên quyết trong Thiên Kiếm cửu quyết!
Như vậy, trong kết giới Cửu Long chỉ thấy hào quang ngũ sắc rực lên, những làn kiếm dày đặc phân tán đến từng góc độ, đang trùng trùng điệp điệp liên tục biến đổi, cuối cùng hội tụ thành một cột sáng rực rỡ hung hăng đánh vào trên kết giới.
Cảnh tượng này kéo dài chừng giây lát, kết giới Cửu Long chấn động kịch liệt, sau một lúc chống cự, cuối cùng chống không lại làn kiếm sắc bén, kêu sầm lên một tiếng liền bị tan nát.
Kiếm Vô Trần phi thân lên, hai mắt giận dữ trừng Hải Nữ, gằn giọng nói:
- Vừa rồi ta đã coi thường ngươi, bây giờ để cho ngươi được biết sự lợi hại của Kiếm Vô Trần ta, xem chiêu.
Thần cung múa lên, làn kiếm lại xuất hiện, tiếng kiếm rít điếc tai gây nên sóng to cuồn cuộn, nhanh chóng rẻ đôi nước biển lân cận.
Làn kiếm sắc bén, hào quang mê người hệt như ráng ngũ sắc bay lượn, mang theo ánh sao xinh đẹp bắn thẳng vào ngực Hải Nữ.
Bật cười khổ sở, Hải Nữ mất đi ánh sáng bao phủ lộ ra khuôn mặt gần như chỉ chừng ba bốn tuổi, nhưng lại xinh đẹp vô cùng, khiến cho người ta cảm giác lung linh trong suốt.
Khi Kiếm Vô Trần phá được kết giới Cửu Long, khuôn mặt nhỏ của Hải Nữ thần thái lờ đờ, đau khổ như búa đánh vào tim trong người khiến khuôn mặt nhỏ của nó nhăn nhó, nhưng hai môi mím chặt, không nói một lời nào.
Sau khi Kiếm Vô Trần cất tiếng, Hải Nữ bật cười thất vọng, trong mắt toát ra vẻ kiên cường, ngay trước khi Kiếm Vô Trần phát động, đột nhiên thu lại Tỏa Long đỉnh.
Cứ như vậy, sức mạnh uy hiếp liền biến mất, những người đang giao chiến đều lập tức phát hiện được.
Hắc Lệ, Sở Hoài Dương, Hắc Mị đồng thời phát động phóng thẳng đến Hải Nữ, mục tiêu là chiếc đỉnh nhỏ bé chừng một thốn trong tay của nó.
Ở xa xa, Huyết Linh không cam làm người sau, cũng bắn nhanh như chớp nhưng lại bị Cự Thiên vượt trước một bước, dùng sức mạnh êm ái đánh văng thân thể Hải Nữ khiến mọi người đều vồ hụt.
Thấy vậy, Sở Hoài Dương, Hắc Lệ, Hắc Mị, Huyết Linh gào thét giận dữ, vội vàng đổi hướng truy theo Hải Nữ.
Cự Thiên lại rống lên giận dữ, chuyển mình ngăn cản, hơn nữa còn hạ lệnh cho toàn bộ cá mập hổ trong động xuất kích, cố gắng cứu lấy một lần.
Lúc này, một chiêu của Kiếm Vô Trần thất bại, nhanh chóng phóng đến Hải Nữ lại bị Hắc Lệ tranh đoạt, hai bên cùng nhau kịch chiến.
Cự Thiên toàn lực đuổi theo, tuy không đuổi kịp Hải Nữ nhưng lại ngăn được Hắc Mị, hai người giằng co mãi.
Sở Hoài Dương và Huyết Linh đuổi theo Hải Nữ, ngay khi đuổi kịp, cá mập ma của Hắc hải xông đến, phá hư chuyện tốt của hai người, nhờ đó Hải Nữ tạm thời thoát khỏi nguy cơ.
Đưa tay che lấy ngực, Hải Nữ vẻ mặt đau khổ nhìn bốn phía, mười sáu con cá mập hổ đang xông đến bên nó, ở giữa lại có mười ba con cá mập ma ngăn lại.
Sở Hoài Dương, Huyết Linh, hai người ai nấy đều bị năm con cá mập ma vây bổ, đang toàn lực chém giết, máu tươi nhiễm đỏ nước biển vùng lân cận.
Cự Thiên giao chiến với Hắc Mị, hai người sức mạnh tương đương, còn Kiếm Vô Trần giao đấu với Hắc Lệ, Thiên Kiếm cửu quyết của hắn có uy lực kinh người, gây nên không ít vết thương trên người Hắc Lệ.
Thời gian càng lúc càng ít, trong ánh mắt Hải Nữ toát ra vẻ đau thương mơ hồ.
Tuổi của nó còn nhỏ, vốn dĩ làm sao biết đau thương là gì, phiền não là gì?
Nhưng cuộc đời này nó gặp hết chuyện này đến chuyện khác, đã lưu lại mấy phần thất vọng và mơ hồ trong tâm linh bé nhỏ của nó, khiến nó trong lúc ngây thơ không hiểu rõ lắm, lại trải qua một loạt những dày vò vốn không nên có ở độ tuổi của nó.
Tuổi ấu thơ của nó, tinh nghịch mà ngây thơ, lại có được sức mạnh to lớn, nảy sinh ra một số ý nghĩ xứng với tuổi của nó.
Nhưng hiện tại, khi sức mạnh nâng đỡ giấc mộng mất đi, trước mắt nó là kết quả ngập đầy đau khổ nó còn chưa thể hiểu nổi.
Ở xa xa, hai bóng người một đỏ một đen đang âm thầm đến, hai bóng này không một chút khí tức hệt như quỷ mị, đồng thời nhắm đến mục tiêu là Hải Nữ.
Lúc này, trong mười sáu con cá mập hổ có ba con đã đột phá được phòng tuyến cá mập ma để đến bên Hải Nữ.
Trong đó, một con có hình thù to lớn nhất đã cuốn lấy thân thể Hải Nữ nhanh chóng quay về, còn lại hai con ở phía sau cẩn thận đề phòng.
Kiếm Vô Trần thấy vậy, làn kiếm sắc bén đánh lui Hắc Lệ, sau đó nhanh chóng tiến đến, ý đồ muốn bắt lấy Hải Nữ.
Lúc này, hai bóng đỏ đen đó đã đến kịp, lần lượt phát ra hai luồng hào quang một đỏ một đen cuốn lấy thân thể xinh xắn của Hải Nữ.
Vừa hay Kiếm Vô Trần cũng phát xuất dải sáng màu tím, ba bên hội tụ thành một xuất hiện trên đầu của Hải Nữ.
Phát hiện được nguy hiểm, con cá mập hổ đó đột nhiên chìm xuống, hơn nữa còn di chuyển nhanh chóng né tránh truy kích từ bên trên. Phía sau nó, hai con cá mập hổ bắn mình ra, không một chút sợ hãi, phóng thẳng về phía hai bóng đỏ đen ra sức ngăn trở bọn chúng.
Ánh đỏ lóe lên, sau đó ánh máu mờ hiện, hai con cá mập hổ còn chưa đến gần liền bị một chưởng của bóng đỏ đánh tan nát.
Kiếm Vô Trần không thèm nhìn đến cảnh đó, xoay người truy đuổi theo Hải Nữ, việc quan trọng trước mắt chính là đoạt lấy Tỏa Long đỉnh.
Bóng đen lóe lên, một bóng người toàn thân lấp lánh ánh đen ngăn Kiếm Vô Trần lại, hai người vội vàng giao nhau một chiêu toàn lực, kết quả hai bên đều bị hất lui, bất quá Kiếm Vô Trần vẻ mặt lại lộ ra một vẻ kinh ngạc hiếm thấy.
Kiếm Vô Trần vốn dĩ cho là bóng đen chính là cao thủ Hắc hải, thực lực tương đương với Hắc Mị và Hắc Lệ. Nhưng sau khi giao nhau một chiêu liều mạng, hắn mới đột nhiên phát giác đây là một địch nhân đáng sợ, có được sức mạnh to lớn còn có phần hơn mình, làm sao hắn không kinh ngạc cho được?
Cá mập hổ đỡ lấy Hải Nữ điên cuồng phóng đi, dự tính quay lại cửa động ở lưng chừng núi. Nhưng khi nó sắp sửa về đến, trước mắt liền lóe lên ánh máu, một bóng đỏ đột nhiên xuất hiện ngăn ngay trước mặt.
Dừng lại khẩn cấp, cá mập hổ giận dữ nhìn bóng đỏ, thấy té ra đó là một người phụ nữ y phục đỏ, tuổi chừng ba mươi sáu ba mươi bảy, thân thể cao lớn, khuôn mặt xinh đẹp mà hung ác tàn độc, mái tóc dài màu vàng, trong mắt lấp lánh ánh máu.
- Ồ, Huyết Ma Thiên Cơ!
Bật lên một tiếng kêu thất thanh, cá mập hổ sau đó trấn tĩnh, nói với Hải Nữ yếu ớt trên lưng:
- Tiểu chủ nhân, ta đi ngăn bà ta lại, mọi chuyện khác phải trông vào bản thân của người.
Nói rồi toàn thân lóe lên ánh xanh lam, phát xuất một luồng nhu kình hất Hải Nữ đi, bản thân lại nhanh chóng hóa thành một đại hán thô tháp điên cuồng, giận dữ gầm lên phóng thẳng về Huyết Ma Thiên Cơ.
- Không tự lượng sức, ta sẽ giúp cho ngươi.
Bật cười lạnh lùng tàn khốc, Huyết Ma Thiên Cơ tay phải múa lên, một vòng sáng màu máu rẻ nước xông đến, dùng khí thế áp đảo của nó thôn tính cả đại hán kia và thế công của hắn.
Lúc này, thần trí của Hải Nữ đã dần dần mơ hồ rồi. Nó nổ lực duy trì sự thanh tỉnh, dùng đôi mắt vô hồn cảnh giác nhìn bốn phía.
Hiện nay, việc di động đối với nó không phải là không được, nhưng nếu nó dùng sức mạnh đã cạn kiệt của toàn thân để di động, cũng chỉ chậm như rùa mà thôi.
Ở xa xa, giao chiến đang tiếp tục, năm con cá mập hổ sau khi đã tiêu diệt được cá mập ma, đang liều mạng xông đến.
Sở Hoài Dương, Huyết Linh hai người đã giết sạch cá mập ma quanh mình, nhưng bọn chúng lại dừng chân, từ xa xa nhìn lại Huyết Ma Thiên Cơ, trong mắt toát ra vẻ e ngại.
Dù sao truyền thuyết Ma Thánh phong cũng đã in sâu vào lòng người trong Hải vực.
Kiếm Vô Trần không biết không sợ, sau khi hắn ổn định được thân thể, nhanh chóng đến gần bên Hải Nữ, bất quá lại cảnh giác với sát khí đang phát ra từ trên người Huyết Ma Thiên Cơ, vì thế dừng lại cách đó vài trượng.
Bóng đen thần bí cũng hệt như Kiếm Vô Trần, phóng đến từ một phía khác, dừng lại cách Hải Nữ năm trượng, quan sát tình hình Huyết Ma Thiên Cơ.
Cự Thiên lúc này đã bỏ lại Hắc Mị, tâm tình vô cùng trầm trọng đến bên cạnh Hải Nữ.
Hỗn chiến đã dần dần kết thúc, ba con cá mập hổ sau khi tiêu diệt cá mập ma bị trọng thương cũng đến bên cạnh Cự Thiên.
Như vậy, Cự Thiên cùng với tám con cá mập hổ còn lại, hình thành một vòng bao quanh bảo hộ Hải Nữ ở giữa.
Kiếm Vô Trần, bóng đen thần bí, Huyết Ma Thiên Cơ chia thành ba phương, Sở Hoài Dương, Hắc Lệ, Hắc Mị, Huyết Linh lại ở bên ngoài quan sát.
Chăm chú nhìn bốn phía, Cự Thiên nói với Hải Nữ:
- Như thế nào rồi, còn có thể kiên trì chịu đựng được không?
Hải Nữ thấp giọng nói:
- Ta đau đầu quá, toàn thân như bị lửa thiêu đốt, khó mà chịu đựng nổi.
Cự Thiên trong lòng thê lương, miệng lại khuyến khích cổ vũ:
- Không nên chịu thua, chúng ta tin tưởng chủ nhân nhất định sẽ không làm chúng ta phải thất vọng.
Hải Nữ đau khổ đáp:
- Ta sắp không chịu nổi, các ngươi không cần lo cho ta, hãy nhanh chóng đi đi.
Cự Thiên lắc đầu đáp:
- Đã nhiều năm rồi, chúng ta mới chờ được đến ngày này. Cho dù kết quả thế nào, chúng ta đều sẽ không chịu thua. Dù là nhiệm vụ đã thất bại, chúng ta cũng đã tận lực rồi.
Nói rồi, vẻ mặt Cự Thiên nghiêm chỉnh lại, toàn thân toát lên khí phách thấy chết không sờn lòng, lớn giọng nói:
- Đồng bào thuộc Hổ Sa tộc, hãy bộc lộ dũng khí của chúng ta, kiên trì với lời thề cổ xưa, dâng hiến sức mạnh cuối cùng của chúng ta.
Bốn bề, tám con cá mập hổ gào lên, thân thể lúc này đã biến thành tám đại hán trung niên, toàn thân phát ra khí thế hung hãn, giận dữ nhìn tám phương.
Bật cười đau thương, Cự Thiên nói:
- Bắt đầu thôi, dùng sinh mạng của chúng ta tranh thủ một chút hy vọng cuối cùng cho tiểu chủ nhân.
Tám người cao giọng thét dài, vẻ mặt toát ra vẻ cương nghị, sau đó thân thể mờ hiện ánh máu, một luồng khí thế bộc phát như cuồng phong gào thét khiến người ta kinh ngạc.
Thân thể tám người bắt đầu lớn lên, cơ bắp trở nên to lớn, ánh mắt biến thành sắc bén, một luồng sát khí nồng đậm mờ hiện trên mặt khiến người ta cảm thấy lạnh lùng tàn khốc vô tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.