Chương 18: Địa Vực Thần Phong Cốc (2)
Hắc Bạch Miêu
14/09/2021
Nói rồi nàng lấy ra pháp khí phi hành, đưa hắn tới một nơi được gọi là Phong Sư Cốc. Đến nơi thì hắn mới biết, do ở đây có một loài yêu thú ngũ giai là Phong Cầm Sư sinh sống, do vậy mới có tên như vậy. Nghe nàng giới thiệu thì thịt của Cầm Sư rất ngon, bởi vì loài yêu thú này sinh sối rất nhanh, mà lại mang tới lợi ích bổ dưỡng, do vậy nơi đây trở thành đặc sản.
“ Được rồi hai ngươi ở lại đây”. Nàng nói xong thi biến mất.
Một lúc sau nàng quay về mang theo một con yêu thú. Bắc Tiểu Lục đánh giá loài yêu thú này. Đây là một con yêu thú, thân thể rất to lớn đại khái gấp ba lần con voi, toàn thân bao phủ một lớp lông đen, trên lưng mọc ra đôi cánh, đầu khá giống Sư Tử.
Tất nhiên công việc chế biến thì do Bắc Thi Kỳ phụ trách xử lý, sau đó là An Tuyết trổ tài nướng.
Qua tầm khoảng một tiếng thì một mùi thơm tỏa ra, Bắc Tiểu Lục ngửi thấy là chảy nước miếng, nhìn chằm chằm vào miếng thịt nướng đã vàng óng ảnh.
An Nguyệt thấy cháu mình biểu hiện như vậy, rất là hài lòng nói :
” Đây, mau nếm thử tay nghề có một không hai của dì”.
Bắc Tiểu Lục cảm ơn, rồi nhanh chóng gặm một miếng thật to, hắn phát hiện thịt nướng vào bụng về sau, liền có một dòng nước ấm chảy xuôi toàn thân, tẩm bổ nhục thân của mình, thậm chí chân khí đều gia tăng một tia, biết chỗ tốt hắn không để ý hình tượng ăn như hổ đói, rất không có hình tượng. Thật sự thì tay nghề của An Nguyệt quá cao rồi, hắn cảm thấy một con không thể thỏa mãn được rồi.
Bên này thì thì An Nguyệt và Bắc Thi Kỳ các nàng, mỗi người cầm một đùi lấy dao cắt từng miếng ăn, nhấm nháp hương vị. Dù sao cũng là hai vị mỹ nữ dù ăn cũng làm cho người khác thấy cảnh đẹp, thưởng thức. Chỉ tiếc bên cạnh bây giờ chỉ có một đứa bé ba tuổi hơn, đặc biệt còn là tên ăn hàng, bỏ qua các nàng sang một bên .
Sau khi ăn no say thì An Tuyết dẫn hai người bọn hắn đi tới một nơi, được gọi là Hạp Nguyệt Cốc. Đây là nơi cảnh đẹp nhất của Thần Phong Cốc, nó còn có một cái tên khác là Tình Lữ Cốc. Như tên gọi nơi đây là nơi chốn hẹn hò của các cặp đôi đạo lữ. Hắn đại khái đã thấy được không biết bao nhiêu cặp đôi rồi.— QUẢNG CÁO —
Quả nhiên mỗi một thế lực đều sẽ có những nơi đặc thù khác biệt, mà tông môn hoặc thế lực khác không có. Theo như An Tuyết giới thiệu thì hắn biết hiện nay Thần Phong Cốc, đang xếp hàng thứ năm trong cửu đại thế lực. Nhưng mà lại xếp thứ nhất về độ khó thâm nhập, cũng như công chiếm nhất.
Mỗi năm các thế lực này sẽ tổ chức một đại hội, giao lưu giữa các đại môn phái với nhau. Mỗi thế lực sẽ cử chín vị thiên kiêu, dưới ba mươi tuổi tham gia, đạt thứ hạng cao trên bảng xếp hạng, sẽ nhận được phần thưởng phong phú. Trong đó chín người sẽ có ba vị Trúc Cơ, ba Kim Đan, ba Nguyên Anh, bảng xếp hạng cũng từ đó mà chia ra làm ba nhóm. Đây cũng là tạo điều kiện cho các môn phái dưới chín sao, có thể có cơ hội trổ tài.
Thời gian đại hội diễn ra còn ba tháng nữa, Bắc Tiểu Lục cũng muốn nhìn xem các thiên kiêu môn phái này, có mạnh bằng các đệ tử tộc địa hay không. Từ An Tuyết, hắn đã biết môn phái vừa kết thúc việc tuyển chọn đệ tử tham gia. Người đứng hàng mạnh nhất mỗi cảnh giới Thần Phong Cốc lần lượt là : Lục Hằng mười năm tuổi Trúc Cơ tầng chín hậu kỳ, An Tiểu Đồng mười bảy tuổi Kim Đan tầng bảy trung kỳ, Kỳ Nguyên hai mươi năm tuổi Nguyên Anh tầng tám sơ kỳ.
Đây đều là những thiên kiêu mạnh nhất hiện tại, của Thần Phong Cốc đạt tiêu chuẩn. Bởi vì lần này dẫn đội chính là An Tuyết tham gia, hắn rất tò mò tu vi của nàng. Hỏi thì nàng ra vẻ thần bí, hắn bỉu môi nói thầm còn chưa đến Hóa Chân ra vẻ gì chứ. Hậu quả không ngoài dự liệu, hắn bị ăn mấy cú đấm giáng trời trên đầu.
Bắc Tiểu Lục vừa ôm đầu vừa thầm kêu :“ Đúng là ưa bạo lực thể nào giờ vẫn chưa có đạo lữ. Hắn cũng chỉ dám suy nghĩ mà thôi, nói ra chắc hắn sẽ bị bạo lực trẻ em mất”.
Hắn thật sự muốn đứng lên khí thế nói câu kinh điển :“ Ba Mươi Năm Hà Đông, Ba Mươi Năm Hà Tây, Chớ Khinh Thiếu Niên Nghèo!”.
An Tuyết hừ lạnh một cái hỏi :“ Không phục hả”, vừa nói vừa giơ nắm đấm lên khuơ khuơ trước mặt hắn.
Bắc Tiểu Lục ăn thiệt thòi rồi, làm sao dám gật đầu, lắc đầu lia lịa.
— QUẢNG CÁO —
An Tuyết dẫn bọn họ tới An Thần Lâu, đây là nơi cư trú của An bà bà. Đi vào hắn thấy một vị phu nhân đang ngồi, tuổi tác tầm 25, da dẻ trắng như tuyết rất đẹp. Khi nhìn thấy hắn xuất hiện thì trên khuôn mặt tràn đầy sự vui mừng. Nàng hô to:
“Ai nha, cháu ngoan của ta, mau lại đây”
Nghe vậy là hắn đã biết người trước mắt là bà bà của hắn Lạc Thư. Tại vì đây là tu chân giới chỉ cần lúc trẻ tuổi đạt tới cảnh giới Nguyên Anh trở lên thì sẽ làm chậm khả năng lão hóa. Đây còn chưa kể còn tồn tại Trú Nhan Đan nữa.
Đây cũng không phải Lạc Nguyệt đại lục, Thất Nguyệt đại lục hắn biết các thế lực 9 sao đều sẽ có một ít Trú Nhan Đan. Bắc tộc thì chẳng phải nói, hắn có thấy mấy chục gốc cây, mỗi cây có 12 quả màu hồng được gọi là Quả Trú Nhan. Là loại quả để luyện chế ra Trú Nhan Đan.
Hắn cũng không chậm trễ đi đến bên người nàng nhỏ giọng đáp :” Bà Bà”
Lạc Thư nghe vậy trong lòng rất vui bế Bắc Tiểu Lục vào lòng, xoa đầu hắn trìu mến nói:
“Tiểu Lục tử rất ngoan, bà bà thương”. Hắn thấy vậy cũng rất là ngượng ngùng cười.
Lúc này có tiếng hừ hừ, xuất phát từ bên cạnh.
Bắc Tiểu Lục nhìn theo âm thanh, lúc này hắn mới để ý bên cạnh có một nữ hài tử, đại khái cũng ba tuổi.— QUẢNG CÁO —
Thấy Bắc Tiểu Lục nhìn sang, nữ hài tử mới trợn mắt, bĩu môi, giơ nắm đấm, lè lưỡi làm các kiểu động tác trêu chọc hắn.
Bắc Tiểu Lục giật giật mi mắt, cảm thấy nữ hài này biểu cảm tinh nghịch cũng rất là đáng yêu. Thật là một cô bé xinh xắn, mặc dù còn nhỏ nhưng là cô bé có nét đẹp nhất mà hắn thấy được. Quả thật như tiểu thiên sứ vậy, mặc dù hai má khá béo mũm mĩm. Lại còn rất tinh quái càng làm Bắc Tiểu Lục thấy thuận mắt.
Hắn cảm thấy mình cũng nên tỏ ra thân thiện một chút. Nghĩ vậy hắn mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng ngần, cộng thêm khuôn mặt đáng yêu, rất là khó làm cho ai đó cự tuyệt. Nữ hài thấy vậy không những không đỏ mặt, mà còn gật gù xoa đầu hắn.
Cảm giác có gì đó sai sai, từ ánh mắt và cử chỉ của cô bé này hắn đã biết. Đó chính là ánh mắt giống Bắc Thiên Tuyết, con bé này không nghĩ tới còn muốn đè đầu cưỡi cổ mình. Muốn chiếm tiện nghi làm tỷ hắn, giật giật mí mắt hắn lúc này có một cảm giác rất xúc động, muốn đánh mấy cái vào mông con bé này thật.
Được rồi, hắn không thèm để ý con nhỏ này nữa, không chấp hài tử, mặc dù hắn lúc này cũng chỉ có ba tuổi hơn.
Hắn đang muốn hỏi bà bà mẫu thân hắn vẫn chưa xong việc à, thì có tiếng động. Hắn ngoảnh lại thì thấy mẫu thân hắn xuất hiện ở đằng sau rồi.
An Nguyệt sau khi truyền giao hết mọi việc của Bắc tộc cho mọi người, thì cũng xin phép lui. Nàng đến nơi đây gặp mặt mẫu thân, suy nghĩ không biết Bắc Tiểu Lục đang chơi đùa ở đâu rồi.
“ Được rồi hai ngươi ở lại đây”. Nàng nói xong thi biến mất.
Một lúc sau nàng quay về mang theo một con yêu thú. Bắc Tiểu Lục đánh giá loài yêu thú này. Đây là một con yêu thú, thân thể rất to lớn đại khái gấp ba lần con voi, toàn thân bao phủ một lớp lông đen, trên lưng mọc ra đôi cánh, đầu khá giống Sư Tử.
Tất nhiên công việc chế biến thì do Bắc Thi Kỳ phụ trách xử lý, sau đó là An Tuyết trổ tài nướng.
Qua tầm khoảng một tiếng thì một mùi thơm tỏa ra, Bắc Tiểu Lục ngửi thấy là chảy nước miếng, nhìn chằm chằm vào miếng thịt nướng đã vàng óng ảnh.
An Nguyệt thấy cháu mình biểu hiện như vậy, rất là hài lòng nói :
” Đây, mau nếm thử tay nghề có một không hai của dì”.
Bắc Tiểu Lục cảm ơn, rồi nhanh chóng gặm một miếng thật to, hắn phát hiện thịt nướng vào bụng về sau, liền có một dòng nước ấm chảy xuôi toàn thân, tẩm bổ nhục thân của mình, thậm chí chân khí đều gia tăng một tia, biết chỗ tốt hắn không để ý hình tượng ăn như hổ đói, rất không có hình tượng. Thật sự thì tay nghề của An Nguyệt quá cao rồi, hắn cảm thấy một con không thể thỏa mãn được rồi.
Bên này thì thì An Nguyệt và Bắc Thi Kỳ các nàng, mỗi người cầm một đùi lấy dao cắt từng miếng ăn, nhấm nháp hương vị. Dù sao cũng là hai vị mỹ nữ dù ăn cũng làm cho người khác thấy cảnh đẹp, thưởng thức. Chỉ tiếc bên cạnh bây giờ chỉ có một đứa bé ba tuổi hơn, đặc biệt còn là tên ăn hàng, bỏ qua các nàng sang một bên .
Sau khi ăn no say thì An Tuyết dẫn hai người bọn hắn đi tới một nơi, được gọi là Hạp Nguyệt Cốc. Đây là nơi cảnh đẹp nhất của Thần Phong Cốc, nó còn có một cái tên khác là Tình Lữ Cốc. Như tên gọi nơi đây là nơi chốn hẹn hò của các cặp đôi đạo lữ. Hắn đại khái đã thấy được không biết bao nhiêu cặp đôi rồi.— QUẢNG CÁO —
Quả nhiên mỗi một thế lực đều sẽ có những nơi đặc thù khác biệt, mà tông môn hoặc thế lực khác không có. Theo như An Tuyết giới thiệu thì hắn biết hiện nay Thần Phong Cốc, đang xếp hàng thứ năm trong cửu đại thế lực. Nhưng mà lại xếp thứ nhất về độ khó thâm nhập, cũng như công chiếm nhất.
Mỗi năm các thế lực này sẽ tổ chức một đại hội, giao lưu giữa các đại môn phái với nhau. Mỗi thế lực sẽ cử chín vị thiên kiêu, dưới ba mươi tuổi tham gia, đạt thứ hạng cao trên bảng xếp hạng, sẽ nhận được phần thưởng phong phú. Trong đó chín người sẽ có ba vị Trúc Cơ, ba Kim Đan, ba Nguyên Anh, bảng xếp hạng cũng từ đó mà chia ra làm ba nhóm. Đây cũng là tạo điều kiện cho các môn phái dưới chín sao, có thể có cơ hội trổ tài.
Thời gian đại hội diễn ra còn ba tháng nữa, Bắc Tiểu Lục cũng muốn nhìn xem các thiên kiêu môn phái này, có mạnh bằng các đệ tử tộc địa hay không. Từ An Tuyết, hắn đã biết môn phái vừa kết thúc việc tuyển chọn đệ tử tham gia. Người đứng hàng mạnh nhất mỗi cảnh giới Thần Phong Cốc lần lượt là : Lục Hằng mười năm tuổi Trúc Cơ tầng chín hậu kỳ, An Tiểu Đồng mười bảy tuổi Kim Đan tầng bảy trung kỳ, Kỳ Nguyên hai mươi năm tuổi Nguyên Anh tầng tám sơ kỳ.
Đây đều là những thiên kiêu mạnh nhất hiện tại, của Thần Phong Cốc đạt tiêu chuẩn. Bởi vì lần này dẫn đội chính là An Tuyết tham gia, hắn rất tò mò tu vi của nàng. Hỏi thì nàng ra vẻ thần bí, hắn bỉu môi nói thầm còn chưa đến Hóa Chân ra vẻ gì chứ. Hậu quả không ngoài dự liệu, hắn bị ăn mấy cú đấm giáng trời trên đầu.
Bắc Tiểu Lục vừa ôm đầu vừa thầm kêu :“ Đúng là ưa bạo lực thể nào giờ vẫn chưa có đạo lữ. Hắn cũng chỉ dám suy nghĩ mà thôi, nói ra chắc hắn sẽ bị bạo lực trẻ em mất”.
Hắn thật sự muốn đứng lên khí thế nói câu kinh điển :“ Ba Mươi Năm Hà Đông, Ba Mươi Năm Hà Tây, Chớ Khinh Thiếu Niên Nghèo!”.
An Tuyết hừ lạnh một cái hỏi :“ Không phục hả”, vừa nói vừa giơ nắm đấm lên khuơ khuơ trước mặt hắn.
Bắc Tiểu Lục ăn thiệt thòi rồi, làm sao dám gật đầu, lắc đầu lia lịa.
— QUẢNG CÁO —
An Tuyết dẫn bọn họ tới An Thần Lâu, đây là nơi cư trú của An bà bà. Đi vào hắn thấy một vị phu nhân đang ngồi, tuổi tác tầm 25, da dẻ trắng như tuyết rất đẹp. Khi nhìn thấy hắn xuất hiện thì trên khuôn mặt tràn đầy sự vui mừng. Nàng hô to:
“Ai nha, cháu ngoan của ta, mau lại đây”
Nghe vậy là hắn đã biết người trước mắt là bà bà của hắn Lạc Thư. Tại vì đây là tu chân giới chỉ cần lúc trẻ tuổi đạt tới cảnh giới Nguyên Anh trở lên thì sẽ làm chậm khả năng lão hóa. Đây còn chưa kể còn tồn tại Trú Nhan Đan nữa.
Đây cũng không phải Lạc Nguyệt đại lục, Thất Nguyệt đại lục hắn biết các thế lực 9 sao đều sẽ có một ít Trú Nhan Đan. Bắc tộc thì chẳng phải nói, hắn có thấy mấy chục gốc cây, mỗi cây có 12 quả màu hồng được gọi là Quả Trú Nhan. Là loại quả để luyện chế ra Trú Nhan Đan.
Hắn cũng không chậm trễ đi đến bên người nàng nhỏ giọng đáp :” Bà Bà”
Lạc Thư nghe vậy trong lòng rất vui bế Bắc Tiểu Lục vào lòng, xoa đầu hắn trìu mến nói:
“Tiểu Lục tử rất ngoan, bà bà thương”. Hắn thấy vậy cũng rất là ngượng ngùng cười.
Lúc này có tiếng hừ hừ, xuất phát từ bên cạnh.
Bắc Tiểu Lục nhìn theo âm thanh, lúc này hắn mới để ý bên cạnh có một nữ hài tử, đại khái cũng ba tuổi.— QUẢNG CÁO —
Thấy Bắc Tiểu Lục nhìn sang, nữ hài tử mới trợn mắt, bĩu môi, giơ nắm đấm, lè lưỡi làm các kiểu động tác trêu chọc hắn.
Bắc Tiểu Lục giật giật mi mắt, cảm thấy nữ hài này biểu cảm tinh nghịch cũng rất là đáng yêu. Thật là một cô bé xinh xắn, mặc dù còn nhỏ nhưng là cô bé có nét đẹp nhất mà hắn thấy được. Quả thật như tiểu thiên sứ vậy, mặc dù hai má khá béo mũm mĩm. Lại còn rất tinh quái càng làm Bắc Tiểu Lục thấy thuận mắt.
Hắn cảm thấy mình cũng nên tỏ ra thân thiện một chút. Nghĩ vậy hắn mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng ngần, cộng thêm khuôn mặt đáng yêu, rất là khó làm cho ai đó cự tuyệt. Nữ hài thấy vậy không những không đỏ mặt, mà còn gật gù xoa đầu hắn.
Cảm giác có gì đó sai sai, từ ánh mắt và cử chỉ của cô bé này hắn đã biết. Đó chính là ánh mắt giống Bắc Thiên Tuyết, con bé này không nghĩ tới còn muốn đè đầu cưỡi cổ mình. Muốn chiếm tiện nghi làm tỷ hắn, giật giật mí mắt hắn lúc này có một cảm giác rất xúc động, muốn đánh mấy cái vào mông con bé này thật.
Được rồi, hắn không thèm để ý con nhỏ này nữa, không chấp hài tử, mặc dù hắn lúc này cũng chỉ có ba tuổi hơn.
Hắn đang muốn hỏi bà bà mẫu thân hắn vẫn chưa xong việc à, thì có tiếng động. Hắn ngoảnh lại thì thấy mẫu thân hắn xuất hiện ở đằng sau rồi.
An Nguyệt sau khi truyền giao hết mọi việc của Bắc tộc cho mọi người, thì cũng xin phép lui. Nàng đến nơi đây gặp mặt mẫu thân, suy nghĩ không biết Bắc Tiểu Lục đang chơi đùa ở đâu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.